Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 108: Xếp hạng thứ một trăm bốn mươi lăm ngàn tám trăm

Lúc này, ở trong một tửu lâu, bầu không khí nhiệt liệt, rất nhiều đệ tử uống linh tửu, thảo luận một vài chuyện thú vị xảy ra ở trong tông môn. “Chuyện lớn đây! Chuyện lớn đây!”
“Biết tin chưa? Người xếp thứ hai của Tân Tinh bảng khiêu chiến với người xếp thứ nhất rồi!”
“Cái gì? Chẳng lẽ tu vi của Đồ Nhai công tử đã đột phá rồi? Thế mà lại dám khiêu chiến Thần Vô Khuyết!”
“Hừ! Tên Đồ Nhai này quá cuồng vọng rồi, Thần Vô Khuyết là người mà hắn ta có thể đánh bại ư?”
“Câm miệng! Ngươi là cái thứ gì? Đồ Nhai công tử là người mà ngươi có thể chửi bới à?”
Trong nháy mắt, đại sảnh tửu lâu trở nên vô cùng ồn ào.
Đám người thi nhau tranh luận xem trong cuộc chiến này ai thắng ai thua.
“Chúng ta tranh luận ở chỗ này thì có ích gì? Còn không bằng đến tháp Thông Thiên chờ, sau trận chiến, ai mạnh ai yếu sẽ rõ!”
“Đúng thế! Đúng thế!”
“Cùng đi đi!”
Từng cánh cửa ánh sáng mở ra, trong nháy mắt, đại sảnh tửu lâu lập tức trở nên trống rỗng.
Thái Thương cốc, Tử Trúc Cư.
Bạch Đông lâm ngồi khoanh chân ở trên giường không hề nhúc nhích, trên mặt đất đều là bình thủy tinh, sau hai tháng bế quan, độc dược đã tiêu hao sạch sẽ, năng lượng mà đống độc dược này tạo ra được hắn dùng để cường hóa linh hồn.
Không gian Thần Hải.
Linh hồn của Bạch Đông Lâm ngồi khoanh chân trong làn sương mù, hai tay tạo hình pháp quyết, văn tự màu vàng quanh thân lúc ẩn lúc hiện. Ở giữa trán xuất hiện một đường hoa văn màu vàng kim lóng lánh rực rỡ.
“Phù!”
Bạch Đông Lâm há miệng thở ra lôi âm, đường hoa văn màu vàng trên trán hơi mở ra, con ngươi màu vàng bắn ra một đạo kim quang, chính là linh hồn công kích. Hắn đã tu luyện Thần Thông Linh Hồn Chi Nhãn thành công!
Hắn dừng pháp quyết, đình chỉ việc thi triển thần thông, đường hoa văn màu vàng khép lại.
Hắn mở mắt ra, con mắt đen kịt giống một cái động, ở chỗ sâu trong ánh mắt có vô số văn tự lưu chuyển.
Lần trước ở Thư Sơn hắn quá tham lam, một lần ghi nhớ quá nhiều bí thuật công pháp, cũng may là trong họa có phúc, linh hồn tăng cường, cùng lúc đó, hắn cũng đã tiêu hóa gần hết ba mươi chín ngàn cuốn sách bí thuật công pháp.
Thu hoạch rất phong phú, tất cả tri thức đều hóa thành chất dinh dưỡng của Đại Đạo, sau khi được lưu lại, nhãn giới của hắn cũng được đề cao hơn rất nhiều.
Trong lúc tu luyện linh hồn, việc tu luyện ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’ của hắn cũng không hề dừng lại, Nhân Khiếu đã mở được hơn năm mươi cái, nhờ vào sự cường đại của linh hồn, hắn đã khống chế Huyết Nguyên dễ dàng hơn, chỉ bị nổ tung mấy lần.
Mỗi lần Linh Khiếu được mở ra đều sẽ tiêu hao một lượng Huyết Nguyên rất lớn, phải cần một thời gian dài để khôi phục Huyết Nguyên, nếu không thì hắn đã mở được nhiều hơn.
Rất nhiều Linh Khiếu được mở ra, Huyết Nguyên của hắn càng thêm hùng hậu, thân thể cũng tăng lên, thực lực tiến bộ cực lớn.
Hắn đứng dậy đi xuống giường, chỉnh đốn sạch sẽ đống chai lọ trên mặt đất, chuẩn bị đi ra ngoài, sau hai tháng bế quan tu luyện khiến kẻ vừa mới bước vào cánh cửa tu luyện như hắn cảm thấy không thể thích ứng được.
Vừa đi ra khỏi sân một lúc, vòng tay Cực Đạo lập tức phát ra luồng ánh sáng màu đỏ, trong hai tháng bế quan này, hắn vẫn luôn giấu nó đi.
Ý niệm vừa động, một thông tin đã truyền vào trong đầu.
“Xếp hạng mới nhất trên Tân Tinh bảng của Tháp Thông Thiên?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm khẽ thay đổi, hắn đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, đây là bảng danh sách được thiết lập dành cho các tân đệ tử, vì tò mò sẽ tìm hiểu danh sách.
Thứ nhất: Thần Vô Khuyết, tầng ba mươi sáu.
Thứ hai: Đồ Nhai, tầng ba mươi lăm.

Thứ một trăm bốn mươi lăm ngàn tám trăm: Bạch Đông Lâm, tầng không.
Ý niệm lướt qua từng cái tên, căn cứ vào thời gian tu luyện ở trong các tầng trong tháp, thời gian càng ít thì thứ tự càng cao.
Thật thú vị, chỉ hai tháng ngắn ngủi đã xảy ra rất nhiều chuyện, hắn chưa bao giờ khiêu chiến tháp Thông Thiên này, tất nhiên sẽ ở tầng không.
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ tò mò, đúng lúc hắn cũng không có chuyện gì, lập tức đi xem rốt cuộc cái tháp Thông Thiên này là thứ gì.
Ý niệm kết nối với vòng tay, tập trung tìm tọa độ của tháp Thông Thiên, mở ra cánh cửa ánh sáng, hắn bước vào trong, biến mất không thấy gì nữa.
Bạch Đông Lâm bước qua cánh cửa ánh sáng, xuất hiện ở dưới tháp Thông Thiên.
Cự tháp màu đồng ở trước mặt có tám bên tám góc, mỗi góc có treo một chiếc chuông đồng, thân tháp xuyên thẳng lên trời, không biết cao bao nhiêu.
Trên thân tháp màu đồng có điêu khắc rất nhiều đồ án tinh xảo, đủ loại cự thú dữ tợn, có ác ma toàn thân tràn ngập liệt diễm, có thiên sứ với ba mươi hai đôi cánh sau lưng, có đức phật chắp tay trước ngực, có kiếm tu một kiếm chém trời, có cự nhân cao vút trong tầng mây…
Bạn cần đăng nhập để bình luận