Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2024 - Một đường quét ngang (2)

“Đã đủ rồi người cạnh tranh rồi, nơi này chật chội, không có chỗ của ngươi, đặc biệt là... Nhân tộc!”
“Chết...”
Vừa ra tay đã là tuyệt chiêu tất sát áp đáy hòm. Đại thụ to lớn che trời phía trên có nhật nguyệt, tinh thần vờn quanh từng phiến lá. Giữa những cành lá đỏ thẫm rung rung lao xao, bỗng xuất hiện một xà ảnh hư ảo. Đôi mắt lạnh lẽo của nó nhìn chằm chằm vào Bạch Đông Lâm, tràn đầy quỷ dị và độc ác.
Piu!
Xà ảnh cúi người bắn ra, tia sáng dữ dội biến mất, tốc độ nhanh khủng khiếp, trong nháy mắt đã vượt qua hàng chục triệu năm ánh sáng, bổ nhào xuống. Những nơi nó đi qua, thời không và tin tức đều bị ăn mòn một cách khó hiểu, để lại một vết nứt đen kịt trống rỗng.
Sát khí vô hạn hướng thẳng vào tử huyệt mi tâm của Bạch Đông Lâm.
Dị biến đột ngột như vậy khiến cho một đám Bỉ Ngạn nhíu mày, ai nấy đều hướng ánh mắt chú ý sang, sắc mặt Tín Tức Chi Nguyên càng trầm xuống, định gánh khảo nghiệm ý thức, ra tay xóa đi xà ảnh cho Bạch Đông Lâm.
Nhưng không ngờ, cách đó không xa, một vị Bỉ Ngạn cũng ở bậc thang tầng mười, dùng khí cơ khóa chặt động tác của hắn ta, tin tức cuồn cuộn gào thét xông đến.
“Muốn chết!”

Sắc mặt Tín Tức Chi Nguyên lập tức thay đổi, bị trì hoãn như vậy, hắn ta đã không kịp ra tay ngăn cản xà ảnh. Dù sao cũng là đòn sát thủ của Bỉ Ngạn, có uy lực và tốc độ không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Keng...
Kèn kẹt!
Dưới sự chú ý của vạn người, uy lực hung ác mênh mông của xà ảnh không gặp chút trở ngại nào đánh vào mi tâm Bạch Đông Lâm, tiếng va chạm vang vọng tận mây xanh, xé tan những tầng mây vô biên.
Xà ảnh đình trệ trong hư không, bị lá chắn do sức mạnh dòng xoáy ngưng tụ lại, hơi chấn động rồi khiến nó hoàn toàn vỡ vụn, hóa thành những đốm sáng hư vô, rải đầy trời.
“Cái… cái gì?”
Ngân Quang Cự Xà đứng vụt dậy, khiến cho quái thụ trên đỉnh đầu lắc lư không ngừng, mà thứ chấn động nhiều hơn chính là tâm thần của nó.
Bạch Đông Lâm rõ ràng rơi vào thử thách ảo cảnh bản thân, ở trong thời kỳ không hề phòng bị, yếu ớt nhất, bị sát chiêu dưới đáy hòm của nó đánh trúng, nhưng ngay cả phòng ngự của đối phương cũng không bị phá vỡ.
“Tiểu côn trùng.”
Nói thì dài dòng, nhưng thật ra chỉ trong nháy mắt, Bạch Đông Lâm đã làm tan rã thử thách bản thân, chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào Ngân Quang Cự Xà.
Cự xà cắn nuốt hư vô cũng là một Bỉ Ngạn cực kỳ mạnh mẽ, nhưng lúc này, bị đôi mắt đó nhìn chằm chằm, tâm thần nó lại cảm thấy sợ hãi. Nó chưa bao giờ cảm nhận được sự khủng bố to lớn như vậy, trong ý thức hoảng sợ gào thét.
“Tên… Tên này... Không, không phải sợ hắn, hắn còn ở tầng thứ hai, không đuổi kịp ta!”
“Phá vỡ!”
Trong lòng nó gào thét, không cần nghỉ ngơi dưỡng sức mà lập tức dùng bạo lực đánh nát ý thức khảo nghiệm, sau đó không thèm quay đầu lại, vội vàng độn hành lên bậc thang phía trên.
“Hừ! Muốn chạy trốn sao? Trốn được à?”
Bạch Đông Lâm thu hồi tầm mắt, dưới ánh mắt nhìn chăm chú khác thường của rất nhiều Bỉ Ngạn, hắn chậm rãi chắp hai tay lại, sâu trong cơ thể, ý chí đã hóa thành một thanh đao lớn chém về phía bản thân.
Thông qua việc mò mẫm ở bậc thang thứ nhất, hắn quyết định không lãng phí thời gian nữa. Hắn phải lượn quanh một vòng, rất nhiều khảo nghiệm rất có ích cho ý thức của hắn, nhưng không cần phải từ từ, hắn có phương pháp hiệu quả hơn.
Hắn muốn làm gì?
Phía trên và phía dưới bậc thang, mấy vạn Bỉ Ngạn đều đổ dồn ánh mắt về phía Bạch Đông Lâm, không biết vì sao bọn họ mơ hồ nhìn thấy một ngọn núi lửa sắp phun trào trên thân thể nho nhỏ này.
“Bản Ngã Tịch Diệt? Phân thân vô hạn!”
“Trảm...”
Răng rắc!
Đại đao ý chí ầm vang chém xuống, trong cơ thể vang lên tiếng cắt chém chỉ có Bạch Đông Lâm có thể nghe thấy. Mỗi một tia sáng hiện lên, chín mươi chín phần trăm sinh cơ tồn tại của bản thân đều bị chém xuống, sau đó đầy máu khôi phục, rồi lại bị chém xuống, cứ vòng đi vòng lại như thế.
Mọi người bên ngoài chỉ thấy từng bóng dáng khí tức khủng bố bước từ trong cơ thể Bạch Đông Lâm ra, sau đó chạy về hai bên bậc thang, mỗi một phân thân đều tiếp nhận khảo nghiệm trên một viên gạch khổng lồ.
Chỉ trong nháy mắt, hàng loạt bóng dáng đã chiếm cứ bậc thang thứ hai, đồng thời tiến hành đủ loại khảo nghiệm ý thức, tổng hợp chồng lên nhau, toàn bộ tác dụng lên ý thức của Bạch Đông Lâm.
“Đệch mịa! Cái… Cái này không thể nào...”
“Thằng điên! Gã này chắc chắn là một kẻ điên!”
“Không! Hắn là quái vật!”
Cho nên đám Bỉ Ngạn đều như bị sét đánh, ngây người tại chỗ, ngay cả Tam Thanh xưa nay trầm ổn, con ngươi cũng co rút lại, khóe miệng khẽ giật giật, tâm trong lòng chấn động kịch liệt.
Nếu chỉ là phân thân đơn thuần, đặt chân lên bậc thang cũng không có gì, biến hóa cũng sẽ không dẫn tới khảo nghiệm ý thức giáng xuống, bởi vì đó căn bản không phải là một sinh linh hoàn chỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận