Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 898: Tiến vào chiến trường

Giới chủ là chủ nhân của một phương giới vực. Chưởng khống giả là người nắm giữ hướng đi của cả chiến cuộc, vừa là thủ cũng vừa là công, tiến hay lùi đều có thể quyết định bởi một lời của hắn.
Chúa tể là người thống ngự cả một phương chiến trường. Mỗi một tiếng nói cử động của hắn đều có thể khiến cho vô tận sinh mệnh được sống, và cũng có thể khiến cho vô tận sinh mệnh phải chết!
Trong đầu Bạch Đông Lâm hiện lên sự phân chia cụ thể về chức vụ và quân hàm. Hắn hiện tại chỉ là một tên binh sĩ nhất cấp, là kẻ tồn tại ở tầng thấp nhất, cho nên hắn tất nhiên không có tư cách tham dự vào nghị sự của những vị tướng lĩnh cấp cao kia.
Nhưng mà hắn rất tự tin là chỉ cần cho hắn thời gian thì việc gia tăng chức vụ và quân hàm sẽ rất nhẹ nhàng, đặc biệt là tại thời điểm có tình hình chiến đấu kịch liệt như bây giờ. Không gì khác ngoài việc lập xuống chiến công, hoặc là lấy điểm cống hiến tích lũy trong Nhân tộc để gia trì.
Ở trên chiến trường, chỉ cần giết chết Dị tộc thì sẽ thu hoạch được điểm cống hiến, rất đơn giản rõ ràng. Mà hắn rất ưa thích loại phương thức gọn gàng dứt khoát như này.
Trong khi Bạch Đông Lâm đang buồn bực chờ đợi, trọn vẹn ba ngày sau hai người Khuông Trấn mới vội vàng chạy về.
“Đông Lâm, nhóm chúng ta đã định xuống khu vực phụ trách, ngươi mau lập tức xuất phát!”
Khuông Trấn chỉ kịp nói ra một câu rồi liền không ngừng không nghỉ mà khởi động chiến hạm hướng về hư không bên trên mà bay đi.
Cũng không biết Khuông Trấn đã dùng ấn ký Chiến Hồn thao túng như thế nào mà bức tường ánh sáng đang bao phủ hết toàn bộ kia đột nhiên hạ xuống một luồng ánh sáng, và trong giây lát sau chiến hạm đã di chuyển đến bên trong một tinh vực xa lạ.
“Đông Lâm, bảo trọng! Lần tiếp theo gặp mặt có lẽ hai người chúng ta sẽ gọi ngươi là đại nhân!”
“Bảo trọng! Phải sống trở về đấy!”
Khuông Trấn và Trì Nham đều vỗ vào bả vai của Bạch Đông Lâm, trong lời nói của bọn hắn tràn đầy sự ân cần cùng với sự chúc phúc. Bỏ đi hết thảy tình cảm thì cái này chính là tình nghĩa chân thành tha thiết giữa các đồng bào Nhân tộc.
Nếu không phải do hai người bọn hắn còn phải quan sát đám binh sĩ tán tu kia thì nội tâm của bọn hắn sẽ nhịn không được mà sinh ra một tia xúc động và muốn đi theo Bạch Đông Lâm để cùng nhau xông pha một trận.
Nhưng bọn hắn có trách nhiệm của riêng mình, vì nếu đem tán tu so sánh với tu sĩ xuất thân từ những đại thế lực kia, vậy thì đám tán tu không chỉ thua kém tu sĩ rất nhiều về bản sự, mà ngay cả tính kỷ luật cơ bản thì đám tán tu cũng rất kém, phần lớn đều sẽ coi mình là trung tâm vũ trụ. Nếu không có hai người bọn hắn quan sát thì tuyệt đối đám tán tu sẽ biến thành năm bè bảy mảng.
“Yên tâm đi, ta rất khó bị giết chết!”
Bạch Đông Lâm nhếch miệng cười một tiếng làm lộ ra hàm răng trắng sáng, và một sự tự tin mãnh liệt lan tràn ra ngoài.
“Hẹn gặp lại!”
“Bảo trọng!”
Bạch Đông Lâm vừa sải bước ra khỏi chiến hạm thì bóng người của hắn liền lóe lên, mới chạm vào hư không thì hắn đã biến mất không thấy gì nữa.
Hắn không ngừng thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai để phi tốc xâm nhập vào chiến trường. Khu vực này vẫn còn thuộc về phạm vi bao trùm của bức tường ánh sáng, cho nên sẽ là khu vực tương đối an toàn.
Kẻ độc hành tức là tu sĩ đã thoát ly quân đội, sẽ một mình tung hoành trên chiến trường này.
Những người này thường là những kẻ có tài cao gan lớn, hoặc là chịu không nổi sự quản thúc, hay là những kẻ nắm giữ dã tâm cực lớn…
Đối với những kẻ độc hành thì quân đội luôn duy trì thái độ cho phép, vì suy cho cùng chỉ cần có thể giết địch và mang cho dị tộc sự tổn thất, như vậy việc dùng đến loại phương thức nào thì có gì khác biệt đâu chứ?
Nhưng cho dù có là một kẻ độc hành thì bình thường cũng cần lăn lộn một đoạn thời gian bên trong quân đội, vì chí ít bọn hắn vẫn cần phải thăm dò rõ ràng tình huống trên chiến trường nhằm tích lũy một chút kinh nghiệm, sau đó mới thoát ly ra khỏi quân đội cũng không muộn.
Nhưng chủng loại tân binh nhất cấp mà đã trực tiếp làm kẻ độc hành như Bạch Đông Lâm thì gặp rất ít.
“Để ta xem một chút coi phụ cận chiến trường này có nhiệm vụ gì thích hợp hay không?”
Bạch Đông Lâm một bên phi hành tới chỗ sâu của chiến trường và một bên đem ý niệm thăm dò vào bên trong ấn ký Chiến Hồn để kích hoạt “nhiệm vụ chiến tranh”. Ngay lập tức liền có vô số ký tự lướt qua tâm trí của hắn tựa như một bức màn.
Ấn ký Chiến Hồn có công năng rất phức tạp, hơn nữa còn là một cái “mạng lưới liên lạc”! Chỉ cần ở tại bên trong vòng vây chiến tuyến kích hoạt Chiến Hồn thì liền có thể bắt được liên lạc với trung khu hạch tâm.
Giao nhận nhiệm vụ, thống kê điểm cống hiến, chuyển phát tình báo, trì hoãn thông tin, chứng nhận thân phận, mua vật tư,...
Bạn cần đăng nhập để bình luận