Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1822 - Phía trên duy độ mười một (1)

“Chư vị, các ngươi mới đến, đối với mọi thứ đều vẫn còn rất xa lạ, trước hết ở lại Bạch Ngọc Kinh đi, các ngươi cũng có thể gia nhập Bạch Ngọc Kinh, nếu như muốn rời đi thì cũng có thể làm quen hoàn cảnh rồi rời đi sau.”
Hắn mang mọi người ra khỏi lồng giam là đã tận tình tận nghĩa lắm rồi, không có khả năng vẫn luôn làm bảo mẫu cho mọi người được, ngoại trừ số ít người thân cận ra, người còn lại cũng khó có thể khiến hắn có lòng muốn chiếu cố.
Cùng lắm chính là để cho bọn họ làm trợ thủ trong Tiệm cầm đồ Vạn Giới, ít nhất là an toàn không lo, cơm no áo ấm không thành vấn đề.
“Chủ nhân! Cuối cùng ngài cũng xuất quan rồi!”
Rắc!
Hư không bị mở ra một khe nứt đen kịt, Khấp Huyết bắn ra, hấp ta hấp tấp bay lượn vòng quanh Bạch Đông Lâm, lộ ra ý quyến rũ.
Mấy người Kỳ Tích theo sát phía sau, sắc mặt có chút mất tự nhiên, đi ra ngoài phóng túng mấy triệu năm, lại còn gặp phải một đống phiền phức, bọn họ không thể làm ra việc vô sỉ không có tim không có phổi giống như Khấp Huyết được.
“Ha ha.”
Bạch Đông Lâm lạnh mặt, liếc qua Khấp Huyết rồi lập tức đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài Bạch Ngọc Kinh.
Hư không nhộn nhạo, ba người đường nét mặc áo bào đen bước ra thời không, cung kính hành lễ hướng phía Bạch Đông Lâm.
“Bái kiến Bạch đại nhân!”
“Bọn ta đến vì tội phạm thời gian Rick, lại không ngờ rằng thì ra hắn ta là thần binh của đại nhân ngài, có nhiều chỗ mạo phạm, xin hãy thứ lỗi!”
Bạch Ngọc Kinh Bạch Đông Lâm, chính là thế lực vô thượng thay thế được Tối Chung Bỉ Ngạn đấy, Cục quản lý Thời Không cũng biết nhìn người mà gắp đồ ăn, điểm này không cần đến Cục trưởng đại nhân tỏ ý, đương nhiên bọn họ biết nên làm như thế nào.
“Ta nhổ vào phi phi!!”
“Đám người các ngươi đừng vội ngậm máu phun người, người các ngươi bắt chính là Rick, có liên quan gì đến Khấp Huyết ta đâu chứ!?”
Khấp Huyết giơ chân tức giận mắng mỏ, toàn thân như ẩn như hiện ánh đao đen kịt, ý sắc bén khiến tất cả sự tồn tại ở đây ngoại trừ Bạch Đông Lâm ra đều lạnh cả tim.
Tuy rằng Khấp Huyết có chút vô lại, nhưng đúng là một tên vô cùng mạnh mẽ.
“Bạch đại nhân, người xem chuyện này...”
Người đường nét có chút khó khăn, nếu như là một ít việc nhỏ thì cũng cho qua, nhưng mà Rick thực sự hơi quá đáng, hành vi của hắn ta khiến khối lượng công việc của Cục quản lý vô hình trung tăng lên rất nhiều, khiến người đường nét quen với việc lười làm đều phải oán than ngập trời.
“Ha ha, tên Khấp Huyết này có chút nghịch ngợm, ta sẽ dạy dỗ nó thật tốt.”
Bạch Đông Lâm mỉm cười gật đầu, vẫn cần phải cho Cục quản lý Thời Không mặt mũi, hơn nữa, kế tiếp hắn còn có việc muốn nhờ đối phương.
Dứt lời, khiêng hắn đưa tay nắm chặt Khấp Huyết, nhét nó vào lò lửa Chư Thiên bên trong cơ thể.
“Chủ nhân! Đừng mà a a ~”
Khấp huyết kêu rên bị lửa nóng hừng hực nuốt hết, loại đốt cháy kinh khủng này, vừa là nghiêm phạt, cũng là một loại phương thức để đề cao bản chất, đối với Khấp Huyết mà nói có lợi mà vô hại, chẳng qua là quá trình có chút đau đớn mà thôi.
“Khấp Huyết nhiễu loạn tuyến thời gian, bị đốt cháy trong Lò Luyện Chư Thiên ngàn vạn năm, coi như khiển trách.”
“Như vậy có được không?”
Giọng điệu Bạch Đông Lâm nhàn nhạt, nhưng tràn ngập ý không cho ngỗ nghịch.
“Làm phiền đại nhân! Việc này đến đây thì thôi vậy, bọn ta cáo từ.”
Người đường nét đưa mắt nhìn nhau, bên trong ảo ảnh lò luyện lóe lên một cái rồi biến mất, bọn họ cảm giác được sức nóng đáng sợ, sự khiển trách bày không phải lừa gạt bọn họ, mà là thật sự không hề giả dối.
Bọn họ cũng không có khả năng thực sự mang Khấp Huyết đi, vừa cho Bạch Ngọc Kinh mặt mũi, lại duy trì quyền uy của Cục quản lý Thời Không, có thể làm đến bước này đã không tệ lắm rồi.
“Chờ đã!”
“Bạch đại nhân, không biết ngài còn muốn dặn dò điều gì?”
Bàn chân vừa mới bước ra của người đường nét nhất thời khựng lại, tâm thần trầm xuống, sự tình quả nhiên không có đơn giản như vậy, cường giả đều cực kỳ quan tâm đến mặt mũi, tất nhiên là muốn lấy bọn họ khai đao.
“Các ngươi không nhìn ra điểm khác biệt của bọn họ sao?”
Bạch Đông Lâm đưa tay chỉ vào đám người phía trước, tất cả mọi người mới vừa đi ra từ lồng giam nháy mắt vô tội, ngoan ngoãn làm quần chúng ăn dưa, trong lòng còn đang cảm khái không hổ là đại nhân, ở nơi nào cũng đều có thể xài được.
“Ặc, đương nhiên là đã nhìn ra, bọn họ không có để lại dấu vết bên trong dòng sông thời không, không có trong Hồ sơ thời gian, cũng đều là sinh linh bản nguyên của đại nhân ngài đi?”
Người đường nét khẽ gật đầu, có một số sinh linh bản nguyên may mắn nhận được “chúc phúc” từ tạo vật chủ của bọn họ, bước vào đất trời rộng lớn bên ngoài, trở thành người tự do chân chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận