Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 440: Lưu đại ca

Lưu Đông Xuyên hơi bình tĩnh lại sau cơn kích động, không quen nở một nụ cười tự nhận là thân thiện, nói bằng giọng vồ vập: “Tiểu huynh đệ, ta tên Lưu Đông Xuyên, đừng có tiền bối này tiền bối nọ, kêu Lưu đại ca đi!” Ngón tay Bạch Đông Lâm run lên, vẻ mặt hơi xấu hổ, lão nhân gia ngài đã bao nhiêu tuổi rồi chứ?
Tự dưng tốt bụng, không trộm cũng là cướp, Bạch Đông Lâm im lặng không nói gì.
Lưu Đông Xuyên thấy Bạch Đông Lâm im lặng còn tưởng rằng hắn đang trách mình lén trốn phía sau, vội vàng giải thích: “Tiểu huynh đệ đừng hiểu lầm, ta không có ác ý gì cả, thấy La Điện đánh dấu trên người ngươi, sợ hắn ta ra tay với ngươi nên ta mới âm thầm đi theo thôi.”
Lưu Đông Xuyên là đang nói thật, hắn ta rất thưởng thức Bạch Đông Lâm, ở trên người Bạch Đông Lâm hắn ta thấy được bóng dáng của mình ngày xưa.
Là một thiên tài kiếm tu tài năng sáng chói, lại say mê luyện đan, lúc trước hắn ta cũng bị người xung quanh nghi ngờ, thậm chí sư tôn hắn ta còn mắng hắn ta là phí phạm của trời, lãng phí thiên phú kiếm tu cao ngất ngưởng.
Bạch Đông Lâm là thể tu mà có thể luyện đan đạo thẳng đến trình độ này là phải cố gắng đến mức độ nào?
Hắn ta có thể tưởng tượng ra được một thiếu niên mang trên lưng ánh mắt không thấu hiểu của những người xung quanh, yên lặng nghiên cứu đan đạo, kia còn không phải là bản thân hắn ta sao?
Bạch Đông Lâm nghe vậy hơi dịu lại, hắn có thể cảm nhận được Lưu Đông Xuyên không có ác ý với mình, chắp tay nói:
“Đa tạ ý tốt của Lưu tiền bối, vãn bối vô cùng cảm kích, nhưng vãn bối thật sự không biết việc tiền bối vừa muốn hỏi là gì.”
Vẻ mặt Lưu Đông Xuyên lại trở nên nóng bỏng.
“Tiểu huynh đệ, chỗ này đang bị thần uy của Duy Độ Chi Tâm bao phủ, tất cả mọi thứ có liên quan đến không gian đều bị cấm chế hoàn toàn!”
“Thần thông, tiên pháp, pháp bảo trữ vật, đạo khí thậm chí là Tiên Khí của thế giới Bản Nguyên, thế giới Thể Nội của tu sĩ …vân vân. Tất cả đều bị cấm, không hề có tác dụng!”
Bạch Đông Lâm gật đầu, đương nhiên hắn biết rõ điều này, từ sau khi Duy Độ Chi Tâm bắn ra cột sáng màu bạc, không gian khu vực này đã hoàn toàn bị giam cầm.
Nói đến đây, vẻ mặt Lưu Đông Xuyên trở nên rất nghiêm trọng, không nhịn được phóng một bước đi lên phía trước, nhìn chằm chằm vào Bạch Đông Lâm, tiếp tục nói:
“Chính là vừa rồi ngươi đã dùng phương pháp gì để thu hồn châu đấy?”
“Xin hãy nói cho ta biết, điều này vô cùng quan trọng!”
Bạch Đông Lâm nói thầm quả nhiên, chính là lúc thu hồn châu ban nãy đã khiến cho cảm xúc của Lưu Đông Xuyên dao động mạnh.
Bà nội ơi, chẳng lẽ hôm nay bảo bối của ta, Thế giới thấp duy sẽ bại lộ ư?
Đúng vậy, Bạch Đông Lâm đang có không gian trữ vật, dưới tình huống không thể sử dụng thế giới bản nguyên của Tử Triệu, hắn sử dụng bia Tiêm Giác Kim Hồng bên trong Thế giới thấp duy làm nơi cất giữ pháp bảo.
Đúng thật là khu vực này có cấm chế không gian tuyệt đối, nhưng Thế giới thấp duy là gì chứ? Là thứ do cường giả nắm giữ pháp tắc Duy Độ vô thượng chế tạo ra, bên trong ẩn chứa không gian Duy Độ, vật chất Duy Độ và thời gian Duy Độ.
Khái niệm không gian siêu việt này không phải Duy Độ Chi Tâm có thể cấm chế, dù sao thì Duy Độ Chi Tâm chỉ là một khía cạnh của khả năng về không gian Duy Độ mà thôi!
Lưu Đông Xuyên nhìn thấy Bạch Đông Lâm im lặng không lên tiếng, trong lòng đã hiểu hỏi vấn đề này đúng là hơi không lịch sự.
Dù sao nó cũng liên quan đến bí mật cá nhân của tu sĩ, trên thế giới này không có tu sĩ nào bằng lòng để người khác khám phá bí mật của mình.
Có một câu nói lưu truyền rộng rãi rằng, một tu sĩ bị người khác biết hết tất cả bí mật trên người, có nghĩa là đã cách cái chết không xa.
Nhưng tình thế bây giờ gấp rút, hắn ta không thể không bỏ xuống sĩ diện, tiếp tục giải thích: “Tiểu huynh đệ, ta biết làm vậy là có hơi làm khó người khác, nhưng tình hình bây giờ đã gấp lắm rồi…”
Sau đó Lưu Đông Xuyên giải thích hết những chuyện xảy ra ở trên trời, và hậu quả có thể sẽ xảy ra cho Bạch Đông Lâm nghe.
Sau khi Bạch Đông Lâm nghe xong vẻ mặt trở nên nghiêm túc, hắn cũng không ngờ ở trong mắt hắn chỉ là nguy cơ một lần vượt giới xâm lấn vậy mà lại liên luỵ rộng như vậy, thậm chí còn ảnh hưởng đến nhiều chiến trường.
Thật đúng là rút dây động rừng mà!
Hắn hiểu đạo lý môi hở răng lạnh, nếu như khả năng cho phép hắn cũng tình nguyện ra một phần sức, trong lòng đã hơi dao động, Bạch Đông Lâm hỏi: “Tiền bối, vãn bối đã hiểu rõ tình hình bây giờ, nhưng ta có thể làm được gì đây?”
Lưu Đông Xuyên thấy Bạch Đông Lâm đã hơi dao động, trong lòng vui vẻ, cũng may mà Bạch Đông Lâm này không phải hạng người ích kỷ nhỏ nhen, đầy hứa hẹn cống hiến một phần sức lực cho chúng sinh thiên hạ
Bạn cần đăng nhập để bình luận