Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 741: Thú vị thật

Đây là uy năng của Tam Quang Băng Phách Thần Thủy, muốn lấy được chỗ tốt cho bản thân thì phải có năng lực thừa nhận cái lạnh thấu xương này. U Phượng liên tục dặn dò Lam Linh, muốn nàng lượng sức mình mà đi, không được tham lam liều lĩnh, trong lịch sử của Thánh Cung Băng Tuyết, có rất nhiều đệ tử không tự lượng sức mình, bị chết cóng trong Thần Trì.
“Xem ra, Tam Quang Băng Phách Thần Thủy này chắc chắn là ở nơi sâu nhất của làn sương mù màu u lam này rồi…”
“Với số lượng Linh Khiếu khủng khiếp của ta, khu vực bên ngoài này không đáp ứng được như cầu của ta đâu!”
Bạch Đông Lâm mỉm cười, Linh Khiếu trong cơ thể hắn vô cùng bá đạo, hạt thần hồn máu thịt không tranh đoạt được, nó đã tức giận đến mức giơ chân lên rồi!
Về phần cái lạnh này, bây giờ gần như hắn không cảm nhận được gì, cũng còn lâu mới trở thành vật cản trở hắn.
“Để ta xem xem có đúng như lời U Phượng nói hay không.”
Ánh mắt buông xuống, ý nghĩ xoay chuyển, thúc giục Vĩnh Hằng Bất Hủ giới, Linh Khiếu trông coi thế giới này tỏa sáng lấp lánh lại bị một luồng lực lượng cường đại gây nhiễu, ánh sáng đen trắng không thể thoát ra ngoài.
“Quả nhiên, đám tiền bối của Thánh Cung không phải là người ngu, làm sao có thể để lại lỗ hổng lớn đến thế.”
Trong Băng Tuyết Thần Điện này cấm chế tất cả mọi không gian pháp tắc, cho dù là pháp bảo trữ vật hay không gian pháp thuật thần thông,… đều không thể thi triển, bản chất của Vĩnh Hằng Bất Hủ giới cũng giống như không gian, bị cấm chế cũng là đúng tình hợp lý.
Hắn muốn thử một chút, cũng muốn xem xem Duy Độ không gian có thể lợi dụng sơ hở hay không, kết quả cũng bị thất bại, điều này cũng chứng tỏ Thánh Cung Băng Tuyết này cũng có bản lĩnh, không hề đơn giản như vậy.
Bạch Đông Lâm cũng không để ở trong lòng, Vĩnh Hằng Quang Giới của hắn quá nhỏ yếu, nhưng tương lai sẽ lớn lễn, sẽ không còn tình trạng như thế nữa.
Ngừng lại dòng suy nghĩ, Bạch Đông Lâm hóa thành một vòng thần quang, âm thầm đi vào trong chỗ sâu nhất của Thần Trì.
Thân thể của hắn đã gào thét đến mức không thể nhịn nổi, nếu không thể cướp đi, vậy thì cứ hung hăng thôn phệ thôi.
Bụng của hắn rất lớn đấy.
Băng Tuyết Thần Điện, trong Tam Quang Băng Phách Thần Trì.
Từng thân thể bị một lớp màng màu u lam bao quanh giống như đứa trẻ đang co rúc trong bụng mẹ, chìm nổi trong làn nước trong suốt, bên ngoài thân thể của bọn họ có vô số điểm sáng màu xanh lam vây quanh, tạo thành vòng xoáy.
Những cô gái này đều nhắm nghiền hai mắt, nhíu mày, cái lạnh khủng khiếp khiến mái tóc của các nàng ấy ngưng tụ lại thành tảng băng màu xanh.
Bạch Đông Lâm liếc mắt nhìn từng người một, tốc độ không giảm, rất nhanh đã vượt qua đám đệ tử chân truyền, tu vi của các nàng ấy chỉ có thể dừng bước tại đây, nhưng với hắn thì vẫn còn sớm lắm, chỉ có thể tiếp cận trung tâm dòng nước thì mới lấy được nhiều chỗ tốt nhất.
Hoàn thành nhiệm vụ thí luyện là chuyện đã định rồi, hắn chỉ cần kiên trì bảy ngày là được, hôm nay lực chú ý của hắn đều tập trung vào Tam Quang Băng Phách Thần Thủy kỳ dị kia.
Một lát sau, Bạch Đông Lâm đã bơi đi rất xa, nhưng Thần Trì bị sương mù màu u lam bao phủ dường như không có điểm cuối.
Lông mày Bạch Đông Lâm nhíu chặt lại, cảm giác cái lạnh khủng bố đang xâm nhập cơ thể có sự thay đổi, trên đường bơi đến đây, cái lạnh tràn ngập trong thân thể như muốn đông cứng từng Linh Khiếu, từng hạt huyết nhục của hắn lại.
Mà khi đến vùng nước này, hàn ý đã bắt đầu lan ra đến thần hồn, Bạch Đông Lâm có thể cảm nhận rõ ràng, sự linh hoạt trong tư duy ý thức của hắn đã chậm hơn trước kia một chút.
“Lúc trước là khiến Linh Khiếu trong cơ thể đông lại, dốc sức bồi dưỡng ý niệm thần hồn, vậy tiếp theo sẽ là gì?”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ suy tư, tốc độ vẫn không hề giảm bớt, hắn muốn thâm nhập sâu hơn nữa.
“Lẽ nào là… ý chí?”
Trong đầu lóe lên một tia linh quang, Bạch Đông Lâm âm thầm suy đoán một lát, càng khẳng định suy đoán của chính mình.
“Tam Quang Băng Phách Thần Thủy, gọi là Tam Quang là vì cái này!”
Tu sĩ của thế giới này đều nhất trí cho rằng, thân thể con người là một bảo tàng khổng lồ, điều quan trọng nhất là phải có được ba đạo ánh sáng lấp lánh.
Thân thể Linh Khiếu, ánh sáng sinh mệnh.
Thần hồn ý niệm, ánh sáng linh hồn, cũng được gọi là ánh sáng trí tuệ.
Cuối cùng, chỉ có cường giả đại năng trở nên mới có thể mở ra, ánh sáng ý chí!
“Đầu tiên là tiếp nhận rèn luyện Tam Muội Chân Hoả của thuộc tính Hỏa trong lò bát quái, sau đó lại tu luyện trong Tam Quang Băng Phách Thần Thủy, Chân Hỏa Thần Thủy kết hợp, chậc chậc, hội nghị Cực Đạo này thú vị thật…”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên ý cười, đã hiểu được hàm nghĩa của Tam Quang Băng Phách Thần Thủy này, trong lòng hắn không còn điều gì cần lo lắng, tốc độ lại nhanh hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận