Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 453: Chặt chồi non

Đừng nói nắm trong tay, hắn ta tới gần căn nguyên mà còn không được! Bàn tay Kim Tông chậm rãi lần mò, mới lướt qua ven hồ đã thấy trong làn nước xanh biếc phẳng lặng có một luồng sáng xanh hiện lên, bàn tay hóa thành hư vô trong nháy mắt.
Đôi mắt Kim Tông hiện vẻ đau đớn, hắn ta vội vàng rụt tay lại, vung tay chém đứt cánh tay, ngăn cản tia sáng xanh không ngừng lan tràn ra từ vết thương.
Thu lại vẻ không cam lòng trên gương mặt, mắt hắn ta lộ sự suy tư. Đối với sự bài xích của Duy Độ Chi Tâm, tạm thời hắn ta không có biện pháp nào để giải quyết, cũng chưa rõ nguyên nhân do đâu.
Nhưng…
Duy Độ Chi Tâm là thứ hắn ta bắt buộc phải có!
“Hừ! Nếu mềm không được thì ta dùng cứng.”
Đôi mắt Kim Tông lạnh lùng, xem ra phải nhờ tới sự hỗ trợ của Tà thần đại nhân mới được.
Muốn nhận được sự trợ giúp của Tà thần đại nhân thì phải hoàn thành tốt kế hoạch nhắm vào Đan Minh lần này, ít nhất phải tăng sức nặng lời thỉnh cầu của hắn ta lên một chút.
Kim Tông nhắm mắt ổn định tâm thần, ý chí bắt đầu lan tràn theo lực giam cầm của Duy Độ Chi Tâm.
Quá trình vô cùng thuận lợi khiến lòng hắn ta càng thêm khó chịu, nếu như hoàn toàn bài xích thì cũng tạm, đằng này hắn ta lại có thể sử dụng một phần uy lực của Duy Độ Chi Tâm.
Điều này cũng thể hiện rằng thân phận của hắn ta không có vấn đề gì, đúng là Chân Linh hóa thành từ một chút linh quang sản sinh ra bởi Duy Độ Chi Tâm, tiến vào Mẫu Hà để đầu thai chuyển thế.
Nhưng chính loại cảm giác nửa vời này, rõ là ở ngay trước mắt nhưng khi với lấy lại tựa như trăng trong giếng, cứ như mở thị giác của thượng đế vậy, tra tấn hắn ta tới mức dục tiên dục tử!
Lực giam cầm của Duy Độ Chi Tâm ngập tràn trong Cửu Hoàn Chi Tâm, Kim Tông dung hòa ý chí của mình vào đó, bỗng chốc như mở ra thị giác của thượng đế, không những không bị tiêu hao, tầm mắt cực rộng mà còn cực kỳ bí mật.
Cho dù trực giác có mạnh tới đâu đi chăng nữa cũng sẽ không nhận ra được tầm mắt của hắn ta.
Nơi tối tăm kia chính là nơi có đại năng đỉnh tiêm tồn tại, khí thế khủng bố quanh thân người này bài xích hết thảy mọi thứ, ngay cả ý chí của hắn ta cũng không thể hòa vào lực giam cầm trong đó.
Đây cũng là vì hắn ta chưa hoàn toàn khống chế được Duy Độ Chi Tâm, nếu không thì hắn ta chẳng phải lao lực như thế.
Trông thấy đám luyện đan sư kết thành nhóm chạy lung tung khắp nơi không có mục đích, sự tàn nhẫn hiện lên trong ánh mắt Kim Tông.
Hắn ta lại ngước nhìn lên trời cao, cảm nhận hố đen đang vặn vẹo thành hình, miệng không khỏi thì thào tự nói:
“Nhanh, nhanh lên, chờ tới khi đại quân giáng lâm thì tất cả các ngươi đều phải chết!”
Khuôn mặt Kim Tông điên cuồng, hắn ta hận tất cả những đan sư kia, bọn hắn chỉ biết mãi đòi hỏi, dùng dịch tinh hoa trên người hắn ta, ngày qua ngày không bao giờ ngừng nghỉ.
Cho dù là đầu thai chuyển thế cũng không thể tiêu diệt những ký ức tồi tệ nằm sâu trong lòng Chân Linh.
Hắn ta tin chắc rằng mình quay lại để báo thù, để cứu vớt Duy Độ Chi Tâm.
Ánh mắt Kim Tông lướt qua khắp mọi nơi, không phát hiện gì kỳ lạ nên dời tầm mắt, nhưng hắn ta lại bị cảnh tượng trên dây leo của Duy Độ Chi Tâm thu hút, khóe mắt co lại, hét lên giận dữ từ tận đáy lòng:
“Thứ đồ vô liêm sỉ này, rốt cuộc hắn đang làm gì vậy?”
“Hừ, đúng là muốn chết. Chỉ là Thần Thông Cảnh mà còn muốn động tay động chân trước mặt ta!”
Ý niệm của Kim Tông vừa động, yêu ma quỷ quái chung quanh đã bị hắn ta xua đuổi trước đó bắt đầu tụ lại, bổ nhào vào chỗ Duy Độ Chi Tâm.
“Aa!”
Bạch Đông Lâm hóa thành cự nhân gầm lên, hay tay nắm chặt Tử Triệu dài tận mấy trăm trượng, trên lưỡi đao là pháp tắc Phá Diệt đỏ tươi và pháp tắc Kim sắc bén vờn quanh.
Ầm! Hắn dùng Tử Triệu cắt ngang hư không với sức mạnh kinh khủng, nháy mắt đã chém vào một chồi non to lớn tựa như ngọc bích.
Phập! Với một đòn kinh khủng như vậy thì bổ núi rẽ biển chẳng phải nói chơi, nhưng khi chém vào chồi non mềm mại ẩm ướt lại chỉ có thể cắt vào một chút, ngay cả lớp ngoài mềm mại cũng chẳng phá nổi.
Nhưng dẫu thế, ánh mắt Bạch Đông Lâm vẫn sáng ngời, toát lên vẻ vui sướng.
Xem ra có hy vọng rồi!
Duy Độ Chi Tâm này đúng là quá kinh khủng, vượt xa thế giới thụ ở Cổ Giới trước kia.
Trước đây thực lực của hắn yếu hơn bây giờ rất nhiều mà vẫn chém được một cành, bây giờ hắn chỉ muốn chém một chồi non thôi mà vẫn phải cố hết sức.
Nhưng chỉ cần phá vỡ được là được rồi, chỉ cần vỡ ra thì hắn có thể chặt đứt nó!
Hai mắt Bạch Đông Lâm nghiêm nghị lại, thi triển bí thuật “Cực Tẫn Thăng Hoa”, máu thịt Linh Khiếu bùng cháy điên cuồng, ngọn lửa kim sắc gần như phun ra theo lỗ mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận