Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1659 - Tụ tập trảm đạo (3)

“Xong rồi, cái mạng của ta kết thúc rồi!”
Thân hình của Tù Xi trở nên mềm nhũn, bộ não đã không còn năng lực tự hỏi, chỉ liên tục tưởng tượng đến cảnh tượng mình tự sát.
“Chậc! Một đám nhà quê không có kiến thức! Đất trời của thế giới bên ngoài cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng nhỉ!”
Trong mắt Chí Ác hiện lên vẻ khinh thường, tiếp đó, hắn nhìn về phía Bạch Đông Lâm và nói: “Bản tôn, chúng ta bắt đầu theo kế hoạch của ngươi thôi.”
“Ừm.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu.
Ngay sau đó, nét mặt của mười mấy vạn phân thân đều trở nên nghiêm túc, giơ tay làm đao chém mạnh về phía giữa mày của mình.
“Tự trảm một đao, trảm đạo, trảm sức mạnh to lớn của thần thông!!”
“Trảm! Trảm! Trảm!”
Ánh đao vô hình hiện lên, hơi thở, cảnh giới của các phân thân lập tức điên cuồng ngã xuống, từ thập giai trực tiếp rơi xuống nhất cảnh ban đầu.
Đạo Vô Chung soi sáng con đường phía trước, phương hướng của <D;ựng Thần Đúc Ma Chân Kinh> đã được xác định, tất nhiên phải tu luyện lại cả các phân thân, sáng lập một linh khiếu vô hạn!
Bởi vì bất tử bất diệt nên muốn tự trảm cảnh giới cũng không hề dễ dàng, trong cơ thể bắt buộc phải luôn duy trì tự diệt cường độ cao để áp chế sức mạnh khôi phục.
Chờ tới khi thành công tu luyện lại cảnh giới mới có thể chậm rãi thả lỏng ra.
Cảnh giới không còn nhưng kinh nghiệm tu hành, đạo tâm, ý chí vẫn còn, dù phân thân nào thì tốc độ tu hành cũng sẽ nhanh hơn Bạch Đông Lâm lúc trước.
Tù Long nhìn thấy cảnh tượng này thì hoàn toàn trợn tròn mắt, hắn cực khổ tu luyện vô số năm tháng mới tu luyện được thập giai mạnh mẽ, người khác lại chém luôn mà không thèm chớp mắt lấy một lần ư!?
Hơn nữa còn là mười mấy vạn người cùng tập trung lại trảm đạo!!
Cảnh tượng này thật sự điên cuồng tới nỗi làm người ta giận sôi máu!
“Đi…”
Phân thân vừa chém cảnh giới cũng không dừng lại, bọn họ biến thành từng bóng mờ rồi lao vào chỗ sâu trong thức hải của đám tù nhân cực ác bên dưới.
Nếu quan sát kỹ thì có thể thấy trên người những tù nhân này có đủ loại hệ thống.
Hệ thống Thần Hào, hệ thống Giết Chóc, hệ thống Cộng Điểm, hệ thống Tiến Hoá, hệ thống Rút Dao Ba Mươi Tỷ Lần…
Hoa hoè loè loẹt, loại nào cũng có, bao trùm các loại lĩnh vực.
“Khà khà! Quả nhiên, vẫn khó mà thoát khỏi cái chết sao?”
Mấy trăm nghìn tù phạm bị phân thân ký sinh trong Thần Hải, từ trong ra ngoài đều đang bốc lên ngọn lửa kim viêm hừng hực. mắt thường có thể thấy, thần quang trong mắt chậm rãi quay về tịch diệt, trong lúc ý chí chấn động, chúng đã hóa thành hư vô.
Trước khi gần như hoàn toàn chết đi, nhóm tù phạm hoặc đau thương cười to, hoặc điên cuồng gào thét, thậm chí, còn muốn điều khiển quy tắc còn sót lại cuối cùng, phí công khởi xướng công kích Bạch Đông Lâm.
“Một đám đáng thương.”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm hờ hững, ngón tay gõ nhẹ, từng sợi tơ vô hình bắn ra, nối liền với ấn đường của các tù phạm khác, dùng thủ đoạn cực kỳ tinh diệu, chặt đứt dòng thời gian, chuỗi nhân quả, vận mệnh quỹ tích của đám tù phạm sắp chết... một cách toàn diện, kín kẽ kí sinh rất nhiều phân thân trên đó.
Những tên này chẳng qua chỉ là tù phạm cửu cảnh, tất nhiên hắn không để vào mắt, nhưng lại phải tốn công tốn sức như thế, chẳng qua là để cho phân thân thoát khỏi thân phận “không hộ khẩu”, khiến phân thân có thể kiểm chứng hồ sơ thời gian trong dòng sông thời gian.
Đây là phương pháp quanh co nhanh chóng, thích hợp nhất, phân thân tương đối độc lập, khi tồn tại ở trong đất trời này, phân thân chính là một cá thể mạng sống hoàn chỉnh, trước khi chưa thể kiềm chế dòng thời gian, không thể cùng hưởng nguyên điểm thời gian duy nhất cùng hắn được.
Trong thế giới khắc nghiệt này, không có một thân phận hợp pháp, thì nửa bước cũng khó đi, gây ra chút động tĩnh nhỏ, là sẽ bị Cục quản lý Thời Không để mắt tới, không có lợi cho hắn thực hiện đủ loại kế hoạch tiếp theo dưdojc.
“Tên, tên ma quỷ...”
“Hắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta!!”
“Giết hắn! Đây là cơ hội duy nhất để chúng ta sống sót!”
Mười mấy vạn tù phạm chết thảm quỷ dị, làm phòng tuyến tâm lý những tù phạm cực ác còn sót lại triệt để sụp đổ, dù sao cũng phải chết một lần, tàn nhẫn trong lòng không khỏi cháy hừng hực lên.
“Giết –"
Một bộ phận tù phạm, hai mắt đỏ như máu tươi, thiêu đốt tất cả mà hóa thành trụ ánh sáng sáng chói, điên cuồng kích xạ đến phía kim tự tháp.
Bạch Đông Lâm thấy cảnh này, không nhúc nhích tí nào, chỉ đảo mắt qua, những cột sáng ẩn chứa sức mạnh bạo ngược hủy diệt bị nén lại thành một đoạn thẳng trừu tượng, bị hút vào trong con ngươi đen nhánh.
Ở chỗ sâu nhất trong con mắt, vòng xoáy hỗn độn lớn không bờ bến, có chuyển động một chút, mọi thứ của tù phạm đều bị chuyển hóa thành năng lượng tinh khiết, góp một viên gạch cho thế giới Linh Khiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận