Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 875: Tình cảnh của Minh Tịnh rất tệ

Trước đây vì Thiên Cơ Thần Phù, hắn đã tiêu hao sạch toàn bộ may mắn, quả nhiên là để lại mối họa về sau, nếu không có không gian đen kịt này, chắc là Thất Tuyệt thảo đã bị vặt trụi. Khép hờ hai mắt, ánh sáng lạnh lấp lóe, đầu óc nhanh chóng động não, hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên không có gì đáng giật mình, cứ thế khoanh chân ngồi xuống ngay tại chỗ.
Thần thông, ý niệm, ý chí, tất cả các cách để cảm giác đều đã dùng thử nhưng có một sức mạnh thần bí nào đó ngăn chúng trong cơ thể, không bắn ra được.
Ngay cả ý chí cũng không được sao?
Trong lòng lập tức thấy nặng nề, muốn mở thông đạo thấp duy trong Thần Hải nhưng vẫn thất bại như trước, ngay cả Vĩnh Hằng Bất Hủ giới cũng bị mất cảm ứng, thế giới và không gian Duy Độ lẫn rất nhiều pháp tắc đều bị ngăn cách giam cầm.
Bạch Đông Lâm sa sầm mặt mày, khó thế này thì hắn phải làm gì đây?
Hắn chỉ là một tiểu tu sĩ Thần Thông cảnh, không cần phải chơi chiêu mạnh như vậy chứ!
Khả năng đầu tiên Bạch Đông Lâm nghĩ đến là hắn bị mắc mưu của người khác, khả năng thứ hai là Dực Thần cung tìm ra hắn, dù sao thì dạo gần đây hắn không được âm thầm cho lắm.
Mọi suy tư chỉ diễn ra trong nháy mắt, Bạch Đông Lâm còn chưa kịp làm gì thì đằng trước bỗng xảy ra chuyện gì đó.
Ầm!
Không gian sâu thẳm tối đen bỗng uốn khúc như bức rèm sân khấu, ánh sáng bỗng xuất hiện, xé toạc màn đêm, để nơi đây có được một chút ánh sáng.
“Ma La! Ngươi, không được giết người này! Hắn vô tội, hắn không phải người ngươi muốn tìm!”
Vù vù…
Tiếng Phạn âm vô tận bỗng vang lên, Phật quang tỏa sáng dần dần tụ lại thành hư ảnh một pho tượng Phật khổng lồ giữa đêm đen vô tận, ít nhiều xua đi một chút bóng tối.
“Ồ? Thú vị thật, không ngờ Minh Tịnh nhà ngươi vẫn còn sức phản kháng, nấp lâu như vậy lại lộ ra vì tên tiểu tử này, ngươi có quan hệ thế nào với hắn?”
Ma La nói đầy thản nhiên, không thèm để ý sự phản kháng của Minh Tịnh, hắn ta chỉ tập trung quan sát Bạch Đông Lâm. Bạch Đông Lâm vừa đến đây là hắn ta đã để ý rồi.
Theo suy đoán của hắn ta, người kiểm soát Thế Giới Đa Chiều trước hết không thể là tu sĩ cảnh giới thứ chín trở lên. Mặc dù tên này cố gắng che giấu khí tức nhưng không thể qua được mắt hắn, đặc biệt là khi đang ở trong không gian Lục Đạo Luân Hồi.
Một tiểu thể tu chưa thăng hoa Sinh Mệnh Bản Nguyên, thậm chí còn chẳng phải Thần Nguyên cảnh lại có thực lực mạnh như vậy.
Người kỳ lạ khác thường ắt có chỗ phi phàm. Ma La lập tức khẳng định tên thể tu kỳ lạ này có năm phần mười khả năng là mục tiêu của hắn!
Đương nhiên hắn có cách để xác nhận đúng sai.
“Ma La? Minh Tịnh?!”
Bạch Đông Lâm giật mình, đột ngột đứng dậy nhìn về phía pho tượng Phật, ánh sáng Phật quang giúp hắn khôi phục lại thị giác.
“Tiểu hòa thượng Minh Tịnh! Là ngươi sao?”
Cả Ma La nữa, không phải Ma La đã chết ở Minh Dự Cổ Giới rồi sao? Có Hung liên thủ với vô số cường giả, sao hắn có thể sống sót được! Hơn nữa lại còn xuất hiện ở đây, rốt cuộc hắn chơi chiêu này để nhằm mục đích gì?
Bạch Đông Lâm bỗng chốc rối như bòng bong.
“A Di Đà Phật!”
“Bạch thí chủ, là ta, Minh Tịnh.”
Bóng Phật khổng lồ đưa mắt nhìn xuống, nhìn Bạch Đông Lâm chăm chú từ xa với vẻ đầy phức tạp. Khoảnh khắc Bạch Đông Lâm xuất hiện, hắn ta đã hiểu ra rất nhiều chuyện, từ chuyện không hiểu sao hắn lại lấy được phật châu cho đến không gian Thiên La, à không, hẳn nên gọi là Thế Giới Đa Chiều.
“Ma La, Bạch thí chủ có ơn cứu mạng tiểu tăng, ơn này không thể không báo. Nếu ngươi tha cho Bạch thí chủ đi, tiểu tăng sẽ đồng ý kế hoạch Ma Phật của ngươi…”
Minh Tịnh chắp tay trước ngực, mặt lộ vẻ thương xót, tất thảy những chuyện này đều là tại hắn, hắn không thể hại Bạch Đông Lâm, cũng không thể để Ma La lấy được một cổ khí như Thế Giới Đa Chiều. Song, toàn bộ kế hoạch của Ma La trước đó, tuy hắn biết hết nhưng lại không phá được.
“Ha ha, Minh Tịnh ơi Minh Tịnh, chuyện đã tới nước này rồi, đã quá muộn rồi. Có điều, hai chuyện này cũng không hề mâu thuẫn với nhau. Nếu tiểu tử này ngoan ngoãn hợp tác, bổn tọa có được thứ mình muốn thì đương nhiên có thể tha mạng cho hắn!”
“A di vô thiên Phật!”
Ma La niệm một tiếng, màn đêm đen vô tận méo mó tụ lại biến thành một pho tượng Phật màu đen, từ từ nuốt chửng ánh sáng của Phật quang.
Bạch Đông Lâm trợn tròn hai mắt, cảnh tượng hắn nhìn thấy giữa nền đêm đen là một pho tượng Phật đen kịt bao lấy một pho tượng trong suốt sáng óng ánh như làm từ pha lê, bên trong pho tượng pha lê có một bóng người nhỏ bé ngồi khoanh chân, vẻ mặt từ bi, lặng lẽ tụng kinh Phật, đầu lông mày ngập tràn đau khổ giằng xé.
“Minh Tịnh tiểu hòa thượng…”
Mặc dù hắn vẫn chưa hiểu hết đầu đuôi sự việc nhưng hắn có thể cảm nhận thấy tình cảnh của Minh Tịnh hiện giờ rất tệ, có thể bị Ma La đồng hóa, nuốt chửng bất kỳ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận