Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 527: Chùy điên loạn

Nhờ vào trọng lượng của Lang Nha Bổng mà Bạch Đông Lâm hạ xuống rất nhanh, hắn lập tức lướt qua vách đá đen nhánh bên trong hang động, bốn phía trên vách đá, trong cửa hang, vô số côn trùng lít nhít đang điên cuồng phát ra công kích, nhưng đều không có tác dụng. Oanh!
Một tiếng nổ thật lớn phát ra từ dưới đáy hang, từ một đám thịt nát Bạch Đông Lâm người đầy máu trong nháy mắt phục sinh, trên vai gánh theo Lang Nha Bổng, từng bước từng bước một từ trong hố to mù mịt bước ra.
Một đôi mắt lạnh lùng ngắm nhìn bốn phía, ý chí điên cuồng khủng bố cũng bắt đầu tràn ngập ra.
Dưới ý chí áp bức này, đám côn trùng dữ tợn nhất thời cũng không dám tiến lên
Bạch Đông Lâm nín thở dùng ý niệm thăm dò cơ thể mình, kiểm tra xem sau khi hấp thụ năng lượng từ làn sóng cường hóa có khiến cấm chế trong cơ thể thay đổi chút nào không.
Cảm nhận một lúc, hắn nhíu mày, tuy rằng cơ thể có phần mạnh hơn, nhưng cảm giác cũng giống như lần trước hắn tu luyện, chỉ là tăng cường phần nào cơ thể, tựa như vốn dĩ không tồn tại cấm chế nào.
Xem ra sức mạnh phong ấn từ xúc xắc màu bạc này thực sự to lớn, khác với cấm chế bình thường chỉ hạn chế vận dụng năng lượng, thần hồn, linh khiếu, cảm nhận pháp tắc.
Dễ hiểu phong ấn cơ thể sẽ khiến sức mạnh giảm sút, nhưng giảm cả phòng ngự thì có chút khó hiểu, hiểu theo mặt sinh học thì từng tế bào, từng mô trong cơ thể của Bạch Đông Lâm đang biến đổi một cách kỳ lạ.
Sự biến đổi chủ động không ngừng diễn ra và cũng không chịu ảnh hưởng của các yếu tố bên ngoài.
Dấu ấn màu bạc hình xúc xắc có thể tác động đến cấu trúc từng mô, tế bào ở cấp độ vi mô trong cơ thể hắn, từ đó cho phép hắn quay lại thân thể người phàm.
Phải chăng đây là một pháp tắc nào đó thay đổi vật chất? Hay thậm chí là quay ngược thời gian?
Bạch Đông Lâm thoáng suy tư rồi gạt phắc hai khả năng này đi bởi vì “Đảo ngược tổn thương” không được kích hoạt!
Dù là làm biến chất cơ thể, hay là đảo ngược thời gian cũng đều bị nhận định là “gây hại” đến cơ thể, chỉ cần không chết thì sẽ lập tức đến kích hoạt “Đảo ngược tổn thương”.
Nhưng nó chỉ suy giảm khả năng phòng ngự của hắn mà không mảy may thương tổn hắn, khả năng này thật sự vô cùng thần kỳ, điều này cũng chứng minh được tu vi của Lưu Lãng Đế là “nghịch thiên” đến mức nào, chỉ vỏn vẹn một món bảo vật lại có khả năng kinh khủng như vậy.
Hắn bình tâm lại, hắn hiểu rõ năng lực hiện tại của hắn vẫn chưa thể biết những gì cường giả xưng Đế có thể làm được.
Liếc mắt nhìn những con bọ cánh cứng xung quanh, trong đôi mắt đỏ chót của hắn càng thêm kiên cường. Hắn nhìn chằm chằm con bọ chúa khổng lồ đang nằm sâu trong lớp nham thạch.
Nó cũng cảm nhận được ánh mắt chăm chú của hắn.
Loài này có giác quan vô cùng nhạy bén, thậm chí còn có thể đọc lòng người, dù chỉ là một chút sát ý thôi nó cũng có thể cảm nhận được, huống chi là nhìn chằm chằm nó như vậy.
Võ học của người phàm bản chất là điều khiển khí, máu trong cơ thể.
Bạch Đông Lâm suy nghĩ trong tức khắc rồi điều khiển trái tim đập nhanh hơn đẩy máu đi khắp cơ thể.
Máu chảy càng lúc càng nhanh, đồng thời cũng càng lúc càng nóng, như thể có một dòng lũ đang chảy trong cơ thể hắn, thẩm thấu vào trong từng tế bào.
Phàm võ (Võ của người phàm) – Kim cương Bất hoại Thần công!
Phùuuuu… Bạch Đông Lâm từ từ phun ra một làn khói trắng, làn da trên người lập tức hóa thành màu vàng lấp lánh.
Sau khi học vô số tri thức, ghi nhớ vô số ký ức, hắn đã lĩnh ngộ toàn diện kiến thức võ học phàm trần đến mức cực kỳ triệt để.
Chỉ thoáng suy nghĩ một chút cũng dư sức tạo ra một bản Thần công trong mắt người phàm.
Đây là lần đầu hắn vận dụng võ công này, nhưng cũng đã đến cấp độ đại viên mãn, đây chính là ưu thế của việc có cảnh giới cao, có thể biết được mọi ngóc ngách trong cơ thể.
Sức mạnh tăng vọt! Phòng ngự tăng vọt!
Keng keng!
Bàn tay như thể làm bằng vàng nắm chặt cây chùy màu đen, phát ra tiếng kim loại va chạm rất lớn.
“Khà khà, con côn trùng nhát gan, đợi mãi không dám động thủ, đã vậy thì đừng trách ta không khách khí!”
Tuy ngoài miệng nói rất hay, nhưng trong lòng hắn cũng biết mình không thể chủ quan, bởi vì hắn đã quấy nhiễu mối liên hệ của bọ chúa với đám bọ, nên xung quanh hắn là những con bọ đã mất đi kiểm soát, không hề biết sợ hãi như những chiến binh cảm tử thực thụ.
Bùm!
“Chùy điên loạn!”
Bạch Đông Lâm gầm thét, đạp một bước tới, mặt đất nổ tung, hai tay hắn nắm chặt cây chùy nặng vạn cân, hóa thành một cơn lốc đen di chuyển về phía đám bọ.
Bất cứ nơi nào cơn lốc đi qua, bọ cánh cứng đều bị xé tan thành mảnh nhỏ, chi văng tung tóe, chất lỏng nhầy nhụa màu xanh dính đầy vách động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận