Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 308: Bán một triệu pháp bảo

Đây là lần đầu tiên hắn chủ động thu nạp linh khí thiên địa từng ấy năm tới nay, hiệu quả lỗ đen cắn nuốt phải tốt hơn nhiều so với hiệu quả khi hắn đả tọa tu luyện. Hơn nữa không cần hắn quan tâm, lỗ đen trong dạ dày sẽ vận chuyển thu nạp thiên địa linh khí, đêm ngày duy trì liên tục, năng lượng tích lũy cũng rất khả quan.
Bạch Đông Lâm khẽ động tâm thần, rất nhiều tài liệu tu luyện trong vòng tay ẩn chứa linh khí năng lượng bị lấy ra, những thứ “rác rưởi” này giữ lại cũng không ích gì, phần lớn là một ít huyết nhục của yêu thú, tài liệu lấy được từ trên người yêu ma quỷ quái.
Hé miệng nuốt hết tất cả tài liệu, cho đến khi lỗ đen trong dạ dày mơ hồ tới hạn mức cao nhất mới dừng lại.
Cảm ứng được một luồng năng lượng tinh thuần bị phun mạnh ra, Linh Khiếu đói khát ngấu nghiến cắn nuốt, Bạch Đông Lâm hài lòng gật đầu, như vậy sau này sẽ không xuất hiện tình huống lãng phí, ép khô giá trị của đối thủ, lại nuốt thi thể hắn ta vào, quả thực hoàn mỹ!
Có điều ăn thịt người nghĩ lại vẫn có chút chán ghét, không giống mấy ngoại tộc yêu ma quỷ quái, trước khi ăn vẫn nên tinh luyện một phen cho thỏa đáng, miễn cho bị người khác coi là biến thái, Bạch Đông Lâm nghiêm túc gật đầu, hắn vẫn rất chú trọng hình tượng của mình, hắn không giống với mấy tà ma ngoại đạo kia.
Ý niệm đảo qua vòng tay không gian, tài nguyên tu luyện trước đây cho rằng có thể sử dụng mười mấy năm hôm nay chỉ còn lại có gần một nửa rồi, mở ra rất nhiều Linh Khiếu ẩn tàng, thực lực tiềm lực tự nhiên cường đại, nhưng tiêu hao đối với tư nguyên càng kinh khủng.
Nhìn một triệu món pháp bảo bay trong không gian, những chiến lợi phẩm đến từ Cổ giới đa số là pháp khí, bộ phận nhỏ là linh khí cấp thấp, ngoại trừ số ít vài món linh khí cực phẩm hữu dụng với hắn được chọn lựa ra.
Mấy pháp bảo còn lại hoàn toàn vô dụng với hắn, chồng chất trong không gian vòng tay như là rác rưởi, mấy thứ này lấy giá thấp xử lý, thì có thể đổi một ít tài nguyên tu luyện.
Ý niệm truyền vào vòng tay, vẽ ra cánh cổng ánh sáng, Bạch Đông Lâm vừa sải bước đã đi tới khu vực công cộng to lớn của Thánh Tông.
Có thể để ý đến những pháp bảo cấp thấp này cũng chỉ có này đệ tử mới nhập môn, thế nhưng đệ tử mới vào trong Thánh Tông tổng cộng mới bao nhiêu, bảo hắn bày quầy bán hàng ngay trên đường cái thì không biết sẽ bán được bao nhiêu, hoàn toàn chính là lãng phí thời gian.
Thế nên Bạch Đông Lâm đi thẳng tới trung tâm giao dịch lớn nhất Luyện Bảo Các, chuẩn bị xử lý giá thấp toàn bộ.
Trung tâm giao dịch Thánh Tông, Luyện Bảo Các.
Bạch Đông Lâm vừa sải bước vào trong tiệm, một người hướng dẫn mua bán đã vội vàng tiến lên, cung kính nói:
“Không biết công tử cần gì? Luyện Bảo Các bọn ta nhập hàng từ Đa Bảo Phong, pháp bảo bán ra đều là tinh phẩm, nhất định có thể khiến công tử hài lòng.”
Bạch Đông Lâm hơi cảm ứng, xác thực cảm ứng được không ít thứ tốt, linh khí cực phẩm không ít, thậm chí còn có một ít Thánh Khí cấp thấp, chẳng qua hắn không tới mua đồ, bèn nói với người hướng dẫn mua:
“Đi gọi chưởng quỹ các ngươi tới, ta muốn bán một nhóm lớn pháp bảo, cũng không biết các ngươi có thu mua hay không được nữa.”
“Công tử xin yên tâm, phía sau Luyện Bảo Các chúng ta chính là Đa Bảo Phong, pháp bảo nhiều hơn nữa cũng có thể tiêu thụ!”
Người hướng dẫn mua có vẻ mặt tự hào, đối với đệ tử Thánh Tông hắn không dám thờ ơ, nói xong cũng dùng ý niệm truyền âm gọi chưởng quỹ tới.
Sau một lát một lão giả râu tóc bạc trắng bước nhanh từ trên lầu xuống, mời Bạch Đông Lâm vào một Thiên phòng, lại có thị nữ dâng linh trà, mới khách khí nói:
“Lão hủ là chưởng quỹ tiệm này, không biết công tử muốn bán pháp bảo đẳng cấp gì, số lượng bao nhiêu?”
Bạch Đông Lâm móc ra một chiếc nhẫn thanh đồng, một triệu món pháp bảo đã được hắn chuyển dời vào trong này, đưa cho chưởng quỹ nói:
“Đồ vật đều ở đây cả, mời chưởng quỹ xem qua, ngươi xem có thể cho cái giá như nào.”
Chưởng quỹ một tay vuốt râu, mặt tươi cười tiếp nhận nhẫn thanh đồng, ý niệm thăm dò vào trong đó, nhất thời biến sắc, tay run một cái không ngờ là giật xuống mấy sợi râu trắng tuyết.
Hắn ta làm chưởng quỹ của Luyện Bảo Các cũng có hơn một nghìn năm, có tình cảnh nào chưa thấy qua?
Thế nhưng chưa từng thấy qua ai giống Bạch Đông Lâm như vậy, mang theo một triệu món pháp bảo đến bán!
Chưởng quỹ phục hồi tinh thần lại, cười ngượng nghịu với Bạch Đông Lâm, thu lại vẻ xấu hổ trên mặt, xuất ra một món pháp bảo từ nhẫn thanh đồng cẩn thận quan sát chốc lát, sau đó lại rót vào năng lượng kích hoạt pháp bảo, sau đó buông pháp bảo lại lấy ra vài món khác quan sát tỉ mỉ, rồi nói với Bạch Đông Lâm:
“Công tử, lão hủ tỉ mỉ tra xét pháp bảo, phát hiện căn cứ sự khác biệt của tài liệu cùng với phương pháp luyện khí, trong đó có một phần nhỏ là xuất từ Càn Nguyên giới, đại bộ phận không phải từ thế giới chúng ta, không biết lão hủ nói có đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận