Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 274: Lúc nào mới hoàn thành thí nghiệm

Bạch Đông Lâm lại lấy ra một cái lồng chim được khắc đầy minh văn, ném bảo tháp thanh đồng vào trong rồi sải bước trở lại bên ngoài thông đạo đen nhánh. Trương Thiện Nhẫn vẫn đứng nguyên tại chỗ cung kính chờ lệnh, vừa nhìn thấy Bạch Đông Lâm xuất hiện thì đã vội vàng hành lễ.
“Chủ nhân, đã giải quyết xong hết rồi ư?”
“Ừ. Quái dị bên trong bị ta thịt rồi. Đám đá đen thùi thối hoắc kia giao cho ngươi xử lý cả đấy.”
“Đa tạ chủ nhân.”
Bạch Đông Lâm nói xong thì xoay người định đi nhưng vừa nhớ đến phủ thành chủ thì lại tế bảo tháp thanh đồng ra. Lần này đã chậm trễ mất một ít thời gian, coi như ra ngoài giải sầu vậy. Tiếp theo lại phải vùi đầu vào mấy cái thí nghiệm nữa rồi.
Năm năm ngắn lắm, nếu mà không chăm chỉ thì nói không chừng chẳng nghiên cứu ra được cái gì đâu.
Bạch Đông Lâm thay một cái áo blouse trắng, đeo khẩu trang rồi lôi từng món hàng mẫu ra một.
‘Vật thí nghiệm số hiệu Giáp 2: phân tích cấu tạo bên trong Linh Khiếu…’
‘Vật thí nghiệm số hiệu Ất 1: thăm dò khả năng cấy ghép ánh sáng Sinh Mệnh Bản Nguyên…’
Một năm sau, Cực Ác thành.
Chỉ trong vòng một năm mà toà thành ngập tràn tội ác này đã có thay đổi cực kỳ lớn. Ngày xưa chỗ nào cũng có thể nhìn thấy đám tội phạm cùng hung cực ác hoặc phố xá lụp xụp bẩn thỉu thì nay đã biến mất sạch sẽ chẳng còn tung tích gì. Bốn phía bên ngoài mọc lên rất nhiều tháp cao đen bóng, bao vây phong tỏa toàn bộ Cực Ác thành.
Trên tường thành hay đường cái trong nội thành thì thỉnh thoảng lại thấy từng đội từng đội binh sĩ giáp đen, sắc mặt đờ đẫn đi tuần tra. Mặt đất cùng hư không thì có thể nhìn thấy minh văn thấp thoáng. Toàn bộ Cực Ác thành đã bị phong tỏa hoàn toàn, hoá thành một lồng giam khổng lồ.
Ở một trạch viện khá bí mật trong nội thành, có mấy bóng người xuất hiện không một tiếng động.
“Lâm huynh, kế hoạch có thuận lợi chứ?”
“Ừm, ta có liên hệ với vị thống lĩnh kia. Đêm nay là có thể bắt đầu hành động rồi! Nếu không chạy thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu. Chư vị quyết định đi.”
Vẻ mặt mấy người này đều rất u ám. Bây giờ bọn họ muốn nội ứng ngoại hợp để đột phá trận pháp phong tỏa, thoát khỏi địa ngục này. Thế nhưng cho dù có tính toán cẩn thận đến mấy thì trong lòng vẫn cảm thấy không dám chắc. Tên ác quỷ kia đã để lại trong lòng bọn họ một bóng ma quá lớn.
Không ngờ là chỉ mới một năm mà Cực Ác thành vốn có hơn một trăm mấy chục vạn người, nay chỉ còn chưa đến một vạn người bọn họ. Hơn trăm vạn người đi vào bảo tháp thanh đồng trong phủ thành chủ nhưng không một người đi ra.
Đối với bọn họ mà nói thì ‘sở nghiên cứu tầng 29 Hắc Ngục’ đã trở thành đại danh từ ám chỉ địa ngục. Nghe nói bên trong chính là nơi còn đáng sợ hơn cả địa ngục chân chính!
“Không thể do dự nữa!”
“Cứ tiếp tục thế này thì sớm muộn gì cũng bị bắt vào đó thôi. Liều một lần có khi còn có tí hy vọng, ở trong Hắc Ngục lâu quá nên gan làm chút chuyện này mà các ngươi cũng không có à?”
Một bóng đen tức giận quát to. So với việc lúc nào cũng nơp nớp lo sợ như chuột bọ, không biết lúc nào sẽ bị bắt vào chỗ kia thì chẳng thà chết quách đi cho nhẹ nợ.
Mấy bóng đen khác cũng trầm mặc một lát, đáy mắt loé lên vẻ dứt khoát được ăn cả ngã về không, hăng hái gật đầu.
Sau đó mấy bóng người này nhanh chóng loé lên rồi biến mất, trạch viện bí mật này lại chìm vào trong yên tĩnh.
Trong đại điện phủ thành chủ, Trương Thiện Nhẫn bình chân như vại ngồi thưởng thức trà. Đám linh trà này chính là đồ tốt mà chủ thượng ban cho, hắn ta vào Hắc Ngục này đã hơn ngàn năm mới có dịp uống lại.
Trương Thiện Nhẫn đưa mắt nhìn Vương thống lĩnh đang đứng thẳng tắp ở bên cạnh, mở miệng hỏi:
“Vương thống lĩnh, mấy con chuột nhỏ kia mắc câu chưa?”
Vương thống lĩnh chắp tay, vẻ mặt nghiêm trang nói: “Thành chủ, tiểu nhân đoán là lúc này bọn chúng đã tập hợp nhân thủ. Chúng ta đã hẹn trước là đêm nay sẽ ra tay.”
“Đúng vậy. Không uổng công bản thành chỉ cùng ngươi diễn mấy tuồng kịch. Lần này phải hốt trọn ổ bọn chúng mới được.”
“Thuộc hạ tuân lệnh!”
“Chúng ta không rảnh chơi trốn tìm với bọn chúng. Bên phía Trình Lăng tiến triển không mấy thuận lợi, đến giờ vẫn chưa bắt được đám yêu ma kia. Còn tiếp tục như vậy thì chủ thượng sẽ không vui đâu.”
“Sao có thể như vậy được chứ? Trình thống lĩnh và đám huynh đệ dưới tay hắn ta đều đã được vị đại nhân kia cải tạo mấy lần rồi, thực lực rất kinh khủng. Sao mà bị yêu ma ngăn cản được chứ?”
“Ai mà biết được. Cho nên tối nay phải giải quyết đám chuột bọ này xong thì ngươi lập tức đi chi viện cho Trần Lăng đi.”
Vẻ mặt Trương Thiện Nhẫn có chút khó hiểu, bưng linh trà lên nhấp một ngụm.
Vương thống lĩnh thấy vậy thì hơi khom người nhận lệnh, rời khỏi đại điện.
“Chủ thượng, cuối cùng thì lúc nào ngài mới hoàn thành thí nghiệm của mình đây? Cứ tiếp tục như vậy thì chỉ sợ là rất nhanh sẽ phải chạy đến thành trì khác để tìm hàng mẫu mất thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận