Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1662 - Chư Thiên Đạo Diễn (1)

“Đại nhân, quốc khố của đế quốc Tù Điểu, từ vô tận Tuế Nguyệt cho tới nay, tất cả tài nguyên bảo vật góp nhặt được đều cất trong này.”
Trong mắt Tù Long lóe lên sự đau lòng, nhìn bóng lưng của Bạch Đông Lâm, trong lòng sắp khóc ra tới nơi, lại miễn cưỡng vui cười như cũ.
“Còn không tệ.”
Bạch Đông Lâm nhẹ gật đầu, bước vào bảo khố, giương mắt nhìn lên, vô số kể bảo vật lóe ra thần quang, Linh đan kim quang lập lòe bay múa bốn phía, linh thạch cực phẩm tiên tinh, tựa như từng khỏa sao trời, trôi nổi ở trong hư không, sông dài linh dịch uốn lượn xoay quanh, nhìn không thấy điểm cuối ...
“Bản tọa mới đến, bên thân không có vật gì nhiều, lấy ít bảo vật để dùng, Tiểu Long ngươi hẳn là không có ý kiến gì nhỉ?”
“Không có, không có ý gì cả, đại nhân ngài cứ lấy!”
Tù Long khóe miệng co giật, lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, ngón tay cũng nhịn không được run nhè nhẹ.
“Ha ha, Tiểu Long ngươi vẫn được lắm, đủ phóng khoáng.”
Trong lúc nói chuyện, Bạch Đông Lâm chậm rãi mở ra lòng bàn tay, một vòng xoáy hỗn độn hiện ra, đột nhiên xoay chuyển, không gian của cả bảo khố như bị kéo theo, bắt đầu sụp đổ.
Tù Long chỉ cảm thấy ánh sáng trắng hiện ra trước mặt, không gian vô cùng rộng lớn của bảo khố kéo theo tất cả bảo vật tài nguyên trong đó, hóa thành một quả cầu ánh sáng, bị hút vào vòng xoáy trong lòng bàn tay kia.
Dữ, dữ dằn thật!
Không gian quốc khố của đế quốc Tù Điểu, kéo dài trên dưới mấy trăm vạn năm ánh sáng, trong đó tài nguyên chồng chất vô số, nay lại bị đóng gói mang đi.
“Đại nhân, cái này...”
“Thế nào? Ngươi nói để cho ta tùy tiện lấy, đổi ý nhanh như vậy?”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm lạnh lẽo, Tù Long thấy vậy tâm thần run lên, ngay lập tức vội vàng giải thích.
“Đại nhân ngài đừng hiểu lầm, chỉ là... Những tài nguyên bảo vật này không hoàn toàn thuộc về đế quốc Tù Điểu, cách mỗi một vạn năm, chúng ta đều sẽ tiến cống cho cấp trên lệ thuộc trực tiếp, cũng tức là Thiên Càn Thần Vực, ngài lấy đi toàn bộ quốc khố như thế này, thật sự khiến chúng ta rất khó xử!”
“À, ta biết rồi.”
Bạch Đông Lâm nhẹ gật đầu, quay đầu đi ra ngoài, đã bị hắn nuốt vào bụng, nào có đạo lý phun ra?
Thiên Càn Thần Vực gì đó, có liên quan khỉ gì tới hắn, có gan thì cứ tìm tới hắn.
"Không hổ là chư thiên đại vũ trụ hoàn chỉnh, góp nhặt qua vô tận Tuế Nguyệt, thực sự là giàu đến chảy mỡ, Tù Điểu chỉ là một đế quốc lại vơ vét được nhiều tài nguyên như thế, với lại, cách mỗi vạn năm còn phải tiến cống.”
“”Những quốc gia vũ trụ này, rất có thủ đoạn đấy nhỉ!”
Bạch Đông Lâm vừa đi, trong lòng vừa âm thầm suy tư, hắn cũng không lo lắng hành động của mình sẽ hấp dẫn ánh mắt của Tín Tức Chi Nguyên.
Bước vào tồn tại chí cao như thập nhị cảnh, đã không còn nhiều hứng thú đối với những vật ngoài thân thế này, dù sao chỉ cần dùng ý chí là có thể từ không hóa thành có, một ý nghĩ thôi đã đủ sinh ra đại thiên, sao có thể thiếu những vật này?
Chưa nói đến thập nhị cảnh, chỉ cần là thập nhất cảnh, cũng đã không quá ỷ lại những ngoại vật như thế này, đối với bọn họ mà nói, hiểu được thêm về cảnh giới mới là quan trọng nhất.
Chỉ là trường hợp của hắn tương đối đặc thù, vì muốn thai nghén thế giới Linh Khiếu, nhu cầu đối với tài nguyên là vĩnh viễn không có điểm dừng, kể cả có đột phá đến thập tam cảnh cũng sẽ như thế.
Bạch Đông Lâm đè suy nghĩ xuống, liếc qua Tù Long đang hồn vía trên mây, nói: “Tiểu Long, không phải đế quốc Tù Điểu trừ ngươi ra còn một vị thập cảnh à? Sao hắn không tới gặp ta?”
Thập nhất cảnh có thể thăm dò dòng thời gian, có thể biết những tin tức thế này quá dễ dàng, cũng coi như là “toàn tri” ở mức độ nào đó, nhưng nếu không phải là tình huống cấp bách, hắn không muốn ở trạng thái thần đó liên tục, sẽ mất đi rất nhiều thú vị.
“Hồi bẩm đại nhân!”
“Đại ca của ta, hiện nay không ở trong đế quốc, hắn đại diện cho đế quốc đi vào thần vực, đi Cổ Hồng Thiên Triều cùng với các đại nhân Thiên Càn, tham gia một hội nghị quan trọng.”
Tù Long đè tâm tư hiện đang rối như đay xuống, không dám có bất kỳ giấu diếm nào, một năm một mười mà nói.
“A?”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm khẽ thay đổi, đột nhiên hắn nghĩ đến, vào lúc hắn đột phá, ánh mắt nhìn về phía dòng sông thời gian, có liếc thấy một ít thông tin.
“Hội nghị quan trọng trong lời ngươi, chẳng lẽ là liên quan đến 'Chư Thiên Đạo Diễn'?“
“Không sai! Chính là Chư Thiên Đạo Diễn được tổ chức một tiểu diễn kỷ một lần, đây là việc rất quan trọng nhất trước mắt trong khắp cả đất trời! Tất cả những việc khác đều phải nhường đường cho việc này!”
Diễn kỷ, là một loại đơn vị thống nhất cho thời gian khắc độ trong tất cả các chư thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận