Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1595 - Phá Bích Phá Bích (2)

"Azathoth, ngươi bị loại khỏi cục"
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ khinh thường, chung quy chỉ là ý chí quỷ dị được sinh ra từ Đoạn Tí, trên bản chất không có quan hệ gì với Azathoth cả, chỉ số thông minh có hạn, tự cho là vật chất chí cao không thể tiêu diệt được, tái dung nhập vô hình chi ác ở bên trong, là có thể đứng ở thế bất bại, thực sự là ngây thơ!
Suy nghĩ của hắn giống như của Mẫu Hà, tuyệt đối sẽ không để tai họa đen tối chiếm được một chút lợi lộc nào.
Thế cho nên Mẫu Hà và Bạch Đông Lâm cực kỳ ăn ý, tạm thời không nhìn đối phương, lựa chọn đồng loạt ra tay đối phó với Đoạn Tí.
Còn chưa nói hết lời Bạch Đông Lâm đã bước ra một bước, xuất hiện ngay phía sau của Đệ Nhất Tà Thần. Hắn nhẹ nhàng đánh xuống một quyền, khí tức đáng sợ tràn ra làm thiên địa gào thét, đạo tắc tán loạn.
"Đáng giận!!"
Hai mắt Đệ Nhất Tà Thần trợn tròn, hào quang đen kịt phun ra không ngừng. Tịch Diệt ma kiếm chợt chém xuống, ác ý vô tận dũng mãnh vào Tru Tiên Tứ Kiếm, một kiếm giới đỏ sậm tràn ngập vẻ tà ác điên cuồng kéo dài ra khắp bốn phương tám hướng.
"Lĩnh vực siêu thần! Kiếm giới Ác! Triển khai --"
Kiếm giới sắc bén vô song, mỗi một kiếm quang đều có thể chém vỡ bầu trời. Cũng may, thời không mà lối đi đen kịt nằm trong đó với hiện thực đang nằm trong trạng thái thác loạn vô cùng quỷ dị, dư âm giao chiến của nơi này cũng không lan đến gần bên ngoài.
Bằng không lĩnh vực mà Đệ Nhất Tà Thần triển khai có thể làm hơn trăm giới vực, vô số chúng sinh Nhân tộc tan biến chỉ trong nháy mắt.
"Ha ha, chỉ thế thôi à?"
Ánh mắt Bạch Đông Lâm chứa lãnh ý, vẫn không nhanh không chậm đánh ra một quyền, để mặc cho kiếm quang vô tận chém lên người mình. Một lớp thần quang do ánh sáng tám màu đan xen vào nhau tạo thành quanh quẩn bên ngoài cơ thể, hóa tất cả công kích đáng sợ thành hư vô.
"Đây là..."
Đệ Nhất Tà Thần nhíu chặt lông mày, Thần cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc ở trên người Bạch Đông Lâm, trí nhớ lâu dài lúc trước sống lại, vẻ mặt hắn ta không khỏi âm trầm xuống.
"Là chiến bia ghê tởm kia!!"
Ầm ầm! Răng rắc!
Nói ra thì rất dài dòng, nhưng chưa đến một cái nháy mắt, Bạch Đông Lâm nhìn như chậm hơn hắn ta mà lại đã chấn vỡ lĩnh vực kiếm giới, đánh thẳng đến lồng ngực của Đệ Nhất Tà Thần.
Sức mạnh hủy diệt khổng lồ đáng sợ đến cực điểm lan tràn ra, Đệ Nhất Tà Thần không kịp suy nghĩ gì cả, thân thể đã chợt tán loạn thành hư vô.
"Hừ! Bạch Đông Lâm, ngươi biết bản thần là bất tử bất diệt, đối nghịch với bản thần là không có chút ý nghĩa nào!"
Chỉ chớp mắt Đệ Nhất Tà Thần đã xuất hiện lần nữa, cơ thể được ngưng tụ từ vật chất chí cao không thể nào bị loại sức mạnh cấp thấp ấy tiêu diệt được.
"Thế nào? Ngươi không muốn giúp đỡ nhị ca của ngươi à?"
Thấy Bạch Đông Lâm không bị lung lay, hai mắt Đệ Nhất Tà Thần híp lại, vung tay lên, nắm Tru Tiên Trận Đồ ở trên đỉnh đầu vào trong tay.
"Trấn --"
Ở giữa thiên địa lại vang vọng đạo âm uy nghiêm, thời không lập tức rung động, một xiềng xích sáng lóa bắn ra quấn chặt lấy Đệ Nhất Tà Thần, trấn áp được hình thành do sức mạnh đất trời mênh mông hội tụ lại khiến ý thức của Đệ Nhất Tà Thần đều ngừng lại trong giây lát.
"Cơ hội tốt!"
Ánh sáng trong mắt Bạch Đông Lâm bùng lên, cuối cùng cũng chờ đến thời cơ mình luôn đợi.
Thúc giục ý niệm, thân hình đọng lại của Đệ Nhất Tà Thần vặn vẹo một hồi, ngay sau đó, một chiếc đầu chó dữ tợn do hạt đen kịt vô tận ngưng kết mà thành mọc ra từ vai trái của hắn ta, mở cái miệng chó khổng lồ cắn một miếng, ngoạm mất ngón áp út và ngón út của Đoạn Tí, ngay sau đó lại nuốt toàn bộ Tịch Diệt ma kiếm, Tru Tiên Tứ Kiếm cùng với trận đồ, rồi lập tức rời đi luôn.
"Gâu gâu gâu!!"
"A a a! Đáng giận! Thủy tổ Tà Thần! Đồ hỗn độn nhà ngươi thế mà lại không chết!?"
Đệ Nhất Tà Thần phá vỡ sự trấn áp của khóa thiên địa, ý thức khôi phục, cảm giác mình đã mất liên lạc với rất nhiều bảo vật, quan trọng nhất là hai ngón tay kia , nhất thời tức giận đến phát cuồng.
"Gâu gâu gâu!"
Trên khuôn mặt của chó đen nhỏ lộ ra một nụ cười âm hiểm. Thân hình nó lập tức kéo dài ra, một lần nữa hóa thành dáng vẻ của Thủy tổ Tà Thần và nói với giọng điệu tang thương: "Cái tên này, ai nói bản thần đã chết chứ? Ngươi thật sự cho rằng ngươi nắm trong tay tất cả của Đoạn Tí à? Ngươi xứng chắc?"
"Hơn nữa, ai nói cho ngươi biết ta là Thủy tổ Tà Thần thế? Ha ha!"
Thủy tổ Tà Thần cười khinh thường, thân thể theo đó vặn vẹo kéo duỗi, nháy mắt biến thành dáng vẻ của Bạch Đông Lâm, ngay sau đó thân hình hắn ta lóe lên xuất hiện ở đằng sau của Bạch Đông Lâm, dung hợp lại với cái bóng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận