Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1527: Bản nguyên (1)

Bạch Đông Lâm chắp tay mà đứng, dư âm hủy diệt khủng bố có thể giết chết cường giả Thập Cảnh trong nháy mắt, từng vòng sóng đi qua, mái tóc dài đen nhánh bị thổi như cuồng xà loạn vũ, hai mắt híp lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào trung tâm vụ nổ.
Đường đường là Tà Thần Thủy Tổ - ác mộng của Dị Tộc, đương nhiên không thể nào chết dễ dàng như vậy.
Dưới thời không hỗn loạn, không biết đã trôi qua bao lâu, hay mới chỉ trong nháy mắt, ánh sáng đen dần dần biến mất, dư âm hủy diệt rốt cục cũng tản hết, một bóng ma khổng lồ đến cực điểm từ mơ hồ biến thành rõ ràng.
"Chậc, quả nhiên bề ngoài tuấn mỹ chỉ là ngụy trang, bộ dáng dị dạng xấu xí này mới là bộ mặt thật của ngươi đúng không?"
Bạch Đông Lâm lắc đầu bật cười, Tà Thần Thủy Tổ tuấn mỹ đến tà dị kia lúc này đã bị một quái vật khổng lồ thay thế.
Cao gần ba trăm năm ánh sáng, thân hình cồng kềnh đen kịt xen kẽ những đường vân tái nhợt, tứ chi thiên kỳ bách quái, xúc tu, râu thịt, nhãn cầu cùng với miệng máu đỏ tươi mọc đầy răng sắc nhọn tùy ý chắp vá trên thân thể.
"Rống rống rống!"
Một trăm lẻ chín cái đầu dữ tợn đồng thời ngửa mặt lên trời rống giận, ác ý tà dị vặn vẹo làm cho người ta buồn nôn, kẻ yếu đuối nghe thấy, trong nháy mắt sẽ bị dọa chết khiếp vì chưa biết đến quái vật vặn vẹo.
"Ta, biết ngươi..."
“Nhân Tộc, Bạch, Đông Lâm!”
Cái đầu mọc đầy tóc bạc, hai tròng mắt có vô số đầu lâu, ý thức rõ ràng nhất cũng có lý trí nhất lại nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm, từng câu từng chữ nói ra thân phận của hắn.
"Ồ?"
"Xem ra những kẻ Dị Tộc xui xẻo kia đều bị ngươi nuốt chửng, ngay cả trí nhớ cũng bị tiêu hóa."
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hờ hững, tên gia hỏa Đại Ám Hắc Thiên này không chỉ bị coi là khổ lực dùng để phá phon ấn, sau khi dùng xong còn bị lợi dụng biến thành thức ăn trong miệng, sớm biết như thế còn không phải chết ở trên tay hắn càng sướng hơn sao.
“Bạch Đông Lâm, ngươi, rất mạnh, chúng ta có thể hợp tác!”
"Cùng nhau đối phó Mẫu Hà, phá bích..."
Trong mắt Tà Thần Thủy Tổ hiện lên sự kiêng kỵ nồng đậm, hắn hoàn toàn nhìn không thấu cường giả Nhân Tộc này trước mặt, một quyền đáng sợ kia khiến lòng hắn sợ hãi. Không chỉ như thế, hắn luôn cảm giác nguy cơ vẫn luôn quanh quẩn mình, điều này dường như đang nói cho hắn biết thực lực của Bạch Đông Lâm còn không chỉ dừng lại ở đó.
Bạch Đông Lâm nghe vậy, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, từ khi nào Tà Thần vặn vẹo như người điên này còn biết kéo bè kết phái?
Quả nhiên, chỉ cần thực lực đủ mạnh, nắm tay đủ cứng, người điên cũng có thể bình tĩnh lại nói đạo lý cuộc sống với ngươi.
Chỉ là vô cùng đáng tiếc, nguồn gốc của Tà Thần Giới là đến từ cánh tay đứt gãy của Azathoth, là một "Hắc Tai" không thể nghi ngờ, hắn cũng không ngờ còn chưa ra khỏi lồng giam, tiến vào trời đất rộng lớn kia mà đã trở thành Hắc Tai ai cũng hô đánh.
Vì vậy, đàm phán hòa bình không có tác dụng.
"Ta không thể hợp tác với ngươi."
Bạch Đông Lâm lắc đầu, vẻ mặt khó xử, giống như có việc gì khó nói.
Tà Thần Thủy Tổ thấy vậy, trong lòng hơi động, vội vàng nói: "Vì sao? Có điều kiện gì, có thể thương lượng thật tốt..."
"Dừng lại!"
"Ý ta là, ngươi thật sự quá bẩn thỉu! Xấu xí, ghê tởm, ta quả thật không có cách nào ở cùng chỗ với ngươi, sợ sẽ lây nhiễm..."
Yên tĩnh! Đây là lần đầu tiên A Tỳ Vô Gian yên tĩnh, vô số con ngươi trên nhãn cầu Tà Thần Thủy Tổ nhanh chóng chuyển động, đều ngưng đọng lại, một màu đỏ tươi điên cuồng bắt đầu hiện ra.
“Chưa từng có ai dám như thế, trêu đùa bản Thủy Tổ!”
"Bạch Đông Lâm! Ngươi thực sự nghĩ rằng, ta sẽ sợ ngươi sao!?”
Ầm ầm!
Thân hình khổng lồ sừng sững của Tà Thần Thủy Tổ hơi động, bài xích quy tắc xiềng xích quanh người, rất nhiều ánh mắt vặn vẹo nhìn xuống, cực kỳ có cảm giác áp bách.
"Lão cẩu, rảnh rỗi không có việc gì trêu ngươi hai câu là để ý tới ngươi. Không cảm ơn thì thôi, còn ríu rít kêu oai oai, cho ngươi mặt đúng không?”
Bạch Đông Lâm tiếp tục trào phúng, ánh sáng trong mắt nhảy nhót, rục rịch, hắn chọc giận lão quái vật này để hắn thể hiện toàn bộ thực lực, đánh một hồi thật tốt!
"Muốn chết!!"
"Lĩnh vực siêu thần! Tà Giới! Mở rộng!"
Ầm ầm!
Vặn vẹo tà dị, ý chí khủng bố lạnh như, gợn sóng đen kịt mà mắt thường có thể thấy được trong nháy mắt lan tràn ra, va chạm vào lĩnh vực của Bạch Đông Lâm, mài mòn lẫn nhau.
“Quả nhiên! Lão quái vật này cũng là ý chí thứ bảy!”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên ánh sáng, lúc hắn giao thủ với Tà Thần Thủy Tổ đã có suy đoán này, ý chí vừa rồi áp chế không hiểu sao bị yếu đi, đây chính là nguyên nhân.
Là một khối đá tốt để mài đao!
"Ha ha ha! Cố gắng!”
"Thần lực - Thập phương luân chuyển! Pháp Thiên Tượng Địa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận