Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 621: Uống canh cá

Nhưng Bạch Đông Lâm nhìn không rõ phương thức công kích mà ông lão sử dụng, không có dao động năng lượng, cũng không có dao động pháp tắc. Ông lão giơ tay lên vỗ một cái, một cái nồi đất nung có đường kính gần một trượng được lấy ra. Một lực hút đột nhiên xuất hiện khiến con cá rồng có kích thước vạn trượng xoay tròn rồi từ từ nhỏ dần, cuối cùng bị hút vào trong nồi đất nung.
“Ny Ny bỏ nấm vào đi.”
“Vâng ạ!”
Hiển nhiên, cô bé đã từng nhìn thấy cảnh này rồi, quen tay quen chân bốc nấm ở trong giỏ trúc và ném vào trong nồi đất nung. Nước tự động xuất hiện trong nồi, sau đó từ từ bao phủ cá rồng và nấm.
Tiếp đó, dưới đáy đột nhiên phát ra ngọn lửa hừng hực nhìn khá hung mãnh. Nhưng ngọn lửa này không hề làm hại tới những cây cỏ xanh biếc ở xung quanh.
Sinh vật có máu tinh khiết độc nhất vô nhị như cá rồng và Kim Sí Đại Bằng đều là nguyên liệu nấu ăn cao cấp nhất, cực kỳ thuần túy. Toàn thân chúng đều là bảo vật, không có chút tạp chất nào nên vốn chẳng cần xử lý, cứ cho tất cả vào nấu là được.
Sự chú ý của Bạch Đông Lâm không ở trong nồi đất nung mà là chăm chú nhìn và cây gậy trúc của ông lão. Đừng có nói tới lưỡi câu, ngay cả sợi tơ vừa lóe lên rồi biến mất cũng tiêu tan không còn. Hình như đó chỉ là thứ được ngưng kết từ năng lượng kỳ lạ mà thôi.
Ông lão thần bí này dùng một cái cần câu trơ trụi, lưỡi câu còn chẳng có chứ nói gì tới mồi câu. Thế mà lại câu được cá rồng quý hiếm. Không biết ông ta làm thế nào mà có thể câu được. Nếu thỉnh giáo ông lão này thì việc hoàn thành nhiệm vụ thí luyện không khó lắm.
Bạch Đông Lâm vừa định mở miệng hỏi thì ông ta như nhìn thấy ý nghĩ của hắn. Ông lão nhìn Bạch Đông Lâm lắc đầu và nói: “Tiểu tử tới từ Cực Đạo thánh tông, có chuyện gì thì đợi uống xong canh cá hãy nói.”
“Tiền bối biết mục đích mà ta tới đây sao?”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, thầm lẩm bẩm trong lòng, không phải ông lão này biết hắn tới để hoàn thành thí luyện Cực Đạo chứ?
“Ha ha, đương nhiên rồi!”
“Ọc ọc, ọc ọc!”
Không biết nồi đất nung này là vật gì, uy năng phi phàm. Nhưng chỉ trong chốc lát, nước trong nồi đã hóa thành màu vàng ròng kim quang lấp lánh. Cá rồng đã bị hòa tan không thấy đâu nữa, một mùi thơm mê người đột nhiên tràn ngập không gian.
Lúc trước, Bạch Đông Lâm đã phải tốn rất nhiều công sức mới nướng chín được Kim Sí Đại Bằng. Thực lực của cá rồng này còn mạnh hơn Già Lâu Kiệt rất nhiều. Bây giờ mới chỉ qua một thời gian ngắn, không ngờ nó đã bị nấu tan hoàn toàn.
“Xịt! Gia gia, hình như canh cá được rồi!”
Hai mắt Ny Ny sáng như sao, không nhịn được lau mép một cái.
“Ừ, được rồi đấy.”
Hư không nhộn nhạo, ông lão lấy mấy cái bát ngọc ra. Canh cá trong nồi đất nung tự động bắn vào trong mấy cái bát. Canh cá giống như dung dịch màu vàng kim vừa vào bát đã xảy ra biến hóa kỳ lạ.
Nước canh trở nên vô cùng trong suốt, một chút ánh vàng lóe lên trong bát lấp lánh như sao trời, ánh sáng hội tụ lại thành hàng dài lượn vòng trong bát. Trong đó còn mơ hồ có tiếng rồng ngâm truyền ra.
Mỗi người đều được chia cho một bát, bao gồm cả Bạch Hồ. Ny Ny là người không nhịn được trước tiên, cô bé bưng bát lên uống ào ào, trên mặt lộ rõ vẻ thỏa mãn. Bạch Đông Lâm thấy vẻ mặt khoa trương của Ny Ny thì không nhịn được mỉm cười.
Đúng là đứa trẻ ham ăn. Bạch Đông Lâm nhận lấy cái bát ngọc đang bay lơ lửng trong không trung, uống một ngụm nhỏ, hai mắt lập tức sáng ngời.
‘Ngon quá! Thơm quá!’
Mùi vị của món canh này hoàn toàn không giống với Kim Sí Đại Bằng Điểu. Nhưng đều có thể xưng là tuyệt đỉnh. Một là loài chim lông dẹp, loại còn lại là cá có vảy, không phân trên dưới vì chúng ở phạm vi khác nhau. Chúng có thể được xếp vào hai trong ba loại nguyên liệu nấu ăn hiếm có hàng đầu.
“Ọc ọc!”
Bạch Đông Lâm uống một hơi cạn sạch, Ám giới bất diệt chuyển hóa canh cá. Một tia năng lượng tinh khiết phun ra ngoài, đồng thời Linh Khiếu hấp thu một tia năng lượng kỳ lạ. Hắn đột nhiên cảm thấy pháp tắc Thủy được đề cao khá nhiều.
Quả nhiên là đồ tốt. Bạch Đông Lâm cũng không khách khí, giơ tay lên vẫy một cái rót thêm một bát nữa. Ny Ny thấy vậy thì trợn tròn hai mắt, uống vội uống vàng cho hết bát canh rồi cũng rót thêm bát nữa.
“Anh anh anh!”
Bạch Hồ uống hai bát đã như say, bộ lông trắng như tuyết trở nên đỏ một mảng. Nó bước đi lảo đà lảo đảo, ngay cả đứng cũng không vững.
“Nhóc con, để ta giúp ngươi một chút.”
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, điểm một cái. Một quả cầu đen sì được ngưng kết từ pháp tắc Cắn Nuốt được bắn vào đan điền của Bạch Hồ chỉ trong nháy mắt. Một luồng sức mạnh cắn nuốt chuyển hóa đã đưa toàn bộ năng lượng cắn nuốt vào Bản Nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận