Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 613: Một góc của núi băng

Bùn vàng lại bắt đầu nhúc nhích vặn vẹo, sau một lúc biến hóa thì một con yêu sói giống hệt con lúc nãy xuất hiện tại chỗ. Giống từ từng cọng lông tới khí thế thần thái điên cuồng, khí tức thực lực. Lớp bùn vàng kia như chưa bao giờ xuất hiện. Nhưng Bạch Đông Lâm đã xem từ đầu đến cuối nên biết con yêu sói vừa rồi đã chết, lớp bùn vàng quỷ dị này đã thay thế nó.
Hắn không khỏi thầm kinh ngạc. Năng lực nhìn thấu của Bạch Đông Lâm cũng chẳng thể nhìn ra điểm khác biệt giữa yêu sói do bùn vàng biến thành và yêu sói lúc trước. Xét từ bất cứ phương diện nào, kể cả khí tức linh hồn cũng là độc nhất vô nhị, quả thực là sự sao chép hoàn mỹ.
Yêu sói lắc lắc bộ lông bóng loáng màu đỏ tươi, hai mắt đỏ đậm nhìn xung quanh rồi cất bước tiến về phía ngoài của thảo nguyên. Bùn vàng trong vũng nước nhỏ đã biến mất.
Một đám trư yêu ngẫu nhiên đi ngang qua, trong mắt yêu sói lóe lên ánh sáng quỷ dị, nó lập tức nhào tới. Trong thảo nguyên bỗng chốc truyền tới tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt, cực kỳ tàn nhẫn.
Đám người nhốn nháo trên khán đài liên tục phát ra những tiếng cảm thán. Không biết là do bọn họ thực sự kinh ngạc vì thực lực của để tự Đạo Môn hay là chỉ đón ý nói hùa theo Đạo Môn. Dù sao tu sĩ được mời tới cũng có thực lực không kém nên sự huyên náo lớn như vậy thật sự hơi khoa trương.
Tiếng huyên náo lớn xung quanh chẳng hề ảnh hưởng tới sự quan sát Quái bùn vàng của Bạch Đông Lâm. Một lúc lâu sau, hắn mới từ từ thu hồi ánh mắt. Sau khi quan sát Quái bùn vàng săn mồi, chiến đấu, Bạch Đông Lâm đã nhìn thấu bản lĩnh quỷ dị của nó.
Bản lĩnh của con Quái bùn vàng này quả thực rất mạnh, không chỉ có thể đồng hóa, sao chép sinh mệnh thể một cách hoàn mỹ mà còn có thể phân tách ký sinh. Nhưng chắc chắn nó cũng có khuyết điểm trí mạng, nếu không con Quái này cũng sẽ không bị Đạo Môn bắt dùng để khảo nghiệm đệ tử.
“Sức uy hiếp của con Quái này không cao, có lẽ khả năng sao chép thực lực của mục tiêu có hạn chế rất lớn. Nếu không nó có thể sao chép cường giả Đại Năng, sao có thể bị bắt tới đây?”
Sau khi nhìn thấy Quái, hắn khẽ lắc đầu, đột nhiên không còn cảm thấy hăng hái nữa. Bạch Đông Lâm nhắm hai mắt lại, chìm đắm trong tu luyện. Hôm nay, hắn phải tu luyện rất nhiều thứ, ngoài tiêu hóa tri thức cùng dung hợp vô tận “Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh”, Bát bộ chi “Ngự”. Bây giờ lại thêm một huyền ảo tối nghĩa “Tiên Thiên Bát Quái Thái Cực Đồ”.
Ngay cả Thần Hồn Thần Nguyên bát trọng “Tam Vị Nhất Thể” cũng không giúp được.
“Có thể bắt đầu chuẩn bị kế hoạch chuyển đổi tư duy. Nếu thành công thì tư duy logic, tính toán suy luận, ký ức, ngộ tính… của mình sẽ được đề cao hơn rất nhiều lần. Đến lúc đó, mình cũng không cần phải khổ cực như thế này nữa…”
Thời gian trôi qua rất nhanh, đại hội thử lòng đã kết thúc một cách viên mãn. Đạo Môn cũng chẳng muốn lưu những tu sĩ ngoại tông như Bạch Đông Lâm ở lại ăn cơm chiều. Đại hội vừa kết thúc thì một luồng kim quang ngưng kết thành một chiếc cầu ánh sáng. Chiếc cầu ánh sáng này mọc từ quảng trường vượt qua từng tầng đại trận hộ tông, lan tràn ra ngoài Đạo Môn.
Bạch Đông Lâm đứng dậy, đi theo dòng người bước lên cây cầu ánh sáng và cùng xuất hiện ở quảng trường bạch ngọc chỉ trong nháy mắt. Bạch Đông Lâm quay đầu liếc nhìn Côn Luân thần sơn nguy nga ở phía xa.
Trong lòng hắn có sự kiêng kỵ với thế lực đứng đầu Càn Nguyên đại lục này. Đại biểu tối cao của thể tu chính là Cực Đạo thánh tông, đại biểu tối cao của khí tu chính là Đạo Môn. Ở một mức độ nào đó, hai thế lực này có nội tình thâm sâu như nhau.
Những thứ mà Bạch Đông Lâm nghe thấy trong chuyến đi này chỉ là một góc của núi băng thôi. Ngay cả cơ hội tiếp cận Côn Luân thần sơn nòng cốt kia cũng không có. Đây là nguyên nhân vì sao hắn thành thật, không chủ động lợi dụng Thế giới thấp duy để rời đi.
Bạch Đông Lâm không dám đảm bảo khi mở thông đạo Thế giới thấp duy trong Đạo Môn có xảy ra chuyện gì bất ngờ không. Lúc hắn ở “Biển pháp tắc Bản Nguyên” cũng chỉ mở Thế giới thấp duy ở trong Thần Hải để dời vật tư tu luyện, bản thể không hề tiến vào trong đó.
Cẩn thận một chút là điều luôn đúng, con bài chưa lật bị bại lộ thì không còn gọi là lá bài tẩy nữa. Bạch Đông Lâm thu hồi tầm mắt, thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, bước một bước vào không gian rồi biến mất.
Lúc hoàn toàn ra khỏi lãnh địa của Đạo Môn, hắn đã thúc giục bia Tiêm Giác Kim hồng, một vòng xoáy màu đỏ tươi dẫn tới thông đạo vào Thế giới thấp duy được mở ra, men theo một thể phân liệt rời khỏi Đạo Vực.
Thương Vực, Thái Hồ.
Từ cái tên Thương có thể thấy thánh vực này có tài nguyên Thủy phong phú cỡ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận