Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1921 - Giảm 10% thứ hai (2)

Đó chính là triệt để mất đi Ngôn Tố Chi Thư.
Rầm rầm!
Trang sách trắng như tuyết chuyển động theo đầu ngón tay hắn, từng trang bản vẽ được lật qua, cuối cùng dừng lại ở một trang giấy trống không.
Năng lực bóp méo hiện thực của Ngôn Tố Chi Thư thật sự rất hữu dụng, nhưng kể từ khi Bạch Đông Lâm đạt thành Bỉ Ngạn cũng rất ít khi vận dụng, nên nó có chút trân quý, bây giờ cũng còn lại hơn 340 trang.
Giờ hắn đã đưa ra quyết định thì sẽ không còn gì phải chần chờ nữa, sắc mặt Bạch Đông Lâm nghiêm nghị, lấy ý niệm làm bút, sau khi dừng lại một lát thì bắt đầu mô tả trên trang sách trống không.
Lý do hắn dừng lại một thoáng là do hắn vốn định dùng đầu bút lông để trừ khử hạt châu xám bạc kia, từ đó phá giải cục diện dòng sông thời gian tiêu tán. Nhưng sau đó hắn nghĩ đến chuyện liệu ai có thể cam đoan được thời không sẽ khôi phục bình thường sau khi hạt châu xám bạc biến mất đâu? Là lập tức khôi phục hay phải chờ đợi biết bao năm tháng dài đằng đẵng đây?
Bạch Đông Lâm không biết, cũng không muốn đặt cược vào khả năng hư vô mờ mịt, kiến thức của hắn với uy năng của vũ khí siêu thoát lạ lẫm này chỉ là nửa vời, căn bản hoàn toàn không biết bất cứ điều gì về việc tác động của nó đến thời không là tạm thời hay vĩnh viễn không thể đảo ngược.
Chỉ có thể lựa chọn một mục tiêu duy nhất, nhưng không có cơ hội cho tới bây giờ, vì vậy, Bạch Đông Lâm từ bỏ hạt châu xám bạc để an toàn ổn thỏa, ngược lại hắn dời mắt về phía Quyền Trượng Hài Cốt từ trên xuống dưới đều nhợt nhạt kia.
Tất nhiên vũ khí siêu thoát cũng có phân chia mạnh yếu, quyền trượng này tạo cho hắn cảm giác áp bức gần giống tượng thần Tà Nhãn.
Thật ra, hắn cũng có thể phân biệt sơ lược mức độ mạnh yếu của chín vũ khí siêu thoát này thông qua cấp bậc sức mạnh khôi phục hung địa hiến tế, cơ hội chỉ có một lần, đương nhiên phải dành cho vũ khí mạnh nhất kia.
Tượng thần Tà Nhãn đã giao cho ảo ảnh, vậy thì, chính là ngươi, Quyền Trượng Hài Cốt!
Vù vù!
Dường như cảm nhận được ác ý của Bạch Đông Lâm, đầu lâu trên quyền trượng khẽ chuyển động, hốc mắt tràn ngập ngọn lửa màu xanh sẫm nhìn sang, trông hết sức lạnh lẽo, tà ma và không kém phần quỷ dị.
“Hừ!”
Bạch Đông Lâm mạnh mẽ trừng lớn hai mắt, trong cơ thể phát sinh dị biến không thể khống chế, máu thịt của hắn tan rã trong chớp mắt, hình thức tồn tại sinh linh bị xáo trộn, biến thành sinh linh hài cốt. Đồng thời, một luồng xung động được sinh ra trong ý thức, bất giác muốn quỳ bái và thần phục Quyền Trượng Hài Cốt.
“Láo xược!!”
Ánh mắt Thần hờ hững, đảo mắt nhìn trời đất, hàn ý như băng lưu chuyển khắp toàn thân, khiến cho ý thức của Bạch Đông Lâm tỉnh táo lại từ trong trạng thái quỷ dị kia.
“Sức mạnh dòng xoáy! Ngăn cách!”
Một nguồn sức mạnh to lớn kỳ lạ phun trào từ bên trong Tuyền Qua Chư Thiên ra ngoài, bao trùm cả người hắn, tạm thời ngăn cách ánh mắt của quyền trượng và cản trở sự ăn mòn của khái niệm sức mạnh to lớn.
Thật khủng khiếp! Vũ khí siêu thoát quá mức quỷ dị và mạnh mẽ!
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hốt hoảng, không dám tiếp tục trì hoãn thêm nữa, sau khi thân thể hắn khôi phục như lúc đầu, thoắt cái đã nắm chặt bút ý niệm tăng tốc độ mô tả trên Ngôn Tố Chi Thư.
Chết đi! Đi chết đi!
Thứ này không phải là đồ vật tầm thường, mà là một sinh linh tà ác cực kỳ quỷ dị và còn là sinh linh khủng khiếp có sức mạnh siêu thoát hùng mạnh!
Vụt vụt——
Khi hình dáng của Quyền Trượng Hài Cốt dần dần rõ ràng, Ngôn Tố Chi Thư run rẩy kịch liệt, bùng phát ánh sáng trắng chói lọi trước nay chưa từng có, ánh sáng vô tận hội tụ thành cột sáng to lớn xuyên qua chân trời.
“Hả!?”
Hàng mày của Bạch Đông Lâm khẽ run, lúc sử dụng Ngôn Tố Chi Thư trước kia, bất luận có khắc họa hình thể của đối tượng phức tạp đến cỡ nào cũng chỉ cần một ý niệm là đủ để hoàn thành.
Mà ngoại hình của quyền trượng kia đơn giản như vậy, nhưng lúc mô tả lại liên tục gặp phải khó khăn.
Điều càng làm hắn kinh ngạc hơn chính là lúc này bút ý niệm của hắn như thể đang trở nên vô cùng sắc bén, xuyên thẳng qua hẳn mấy trăm trang sách!
Nói cách khác, quyền trượng đang được mô tả lúc này đã không đơn thuần chỉ nằm trên một trang giấy nữa, mà là trải rộng trên mỗi một trang còn lại của cả quyển Ngôn Tố Chi Thư.
“Ha ha, quả nhiên không hổ là vũ khí siêu thoát!”
Đôi mắt Bạch Đông Lâm lóe lên một tia dữ tợn, ý thức sục sôi gào thét, thiêu đốt chói lóa, ý niệm biến thành bút, lóe ra hào quang loá mắt, nét bút đình trệ lập tức trở nên suôn sẻ hơn.
“Chết cho ông!!”
Oành——
Ngay nét bút điểm mắt cho rồng cuối cùng, ngọn lửa màu xanh sẫm bùng lên mãnh liệt trong hốc mắt giống y như đúc, hình thái và khí tức không một chút khác biệt với Quyền Trượng Hài Cốt được hắn thành công vẽ lên trên Ngôn Tố Chi Thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận