Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 535: Giao đấu với Đại Bằng điểu

Bọn họ hiếu kỳ về hắn, hắn tương tự cũng hiếu kỳ về hai người bọn họ. Hắn không hề có ý định nhượng bộ, nhưng không động đến hắn thì hắn cũng lười ra tay với bọn họ, đã chủ động tìm đến thì đừng trách hắn lục tung ký ức của bọn họ.
Kim Sí Đại Bằng nổi tiếng với tốc độ cực nhanh, có thể vượt qua vạn dặm chỉ trong một khoảnh khắc.
Vútttttt!
Cuồng phong nổi lên, một luồng sáng màu vàng xẹt qua rồi dừng lại trên một đỉnh núi lớn, năng lượng khổng lồ đáp xuống trực tiếp xuyên thủng thành một cái động thật lớn trên ngọn núi.
“Tên loài người, ngoan ngoãn đầu hàng hay muốn ta ra tay?”
So với bộ mặt lễ phép nhiệt tình trước mặt Mi Hồng Anh, bây giờ mới là khuôn mặt thật của Già Lâu Kiệu, tự cao tự ngạo, không coi Bạch Đông Lâm ra gì.
“Ha ha ha!”
Bạch Đông Lâm không hiểu sao lại cười lên ha hả.
Già Lâu Kiệt cau mày, hắn ta rất khó chịu với Bạch Đông Lâm, cho rằng hắn đang kiêu ngạo!
“Tên loài người kia, ngươi cười gì?”
Bạch Đông Lâm từ từ ngừng nụ cười, xua tay nói:
“Xin lỗi, vừa rồi ta nhớ tới một chuyện hài nên hơi thiếu kiềm chế một chút.”
“Ngươi từng nghe qua câu “Bằng to lớn, cần hai cái vỉ nướng, một cái nướng cay, một cái nướng ngũ vị hương” chưa? Ha ha ha, còn cả cái gì mà xông xáo thiên hạ nữa…”
(Nguyên bản là “Biển bắc có con cá tên là Côn, lớn không biết mấy ngàn dặm. Nó biến thành con chim tên là Bằng, lưng của con chim Bằng lớn cũng không biết mấy ngàn dặm” trích trong Sơn Hải kinh, một cuốn sách cổ của Trung Quốc nói về các loài thú kỳ dị trong truyền thuyết.
Nhưng sau này trên văn học mạng xuất hiện câu nói vui “Biển bắc có con cá tên là Côn, côn lớn đến mức một nồi hầm không hết. Nó biến thành con chim tên là Bằng, chim bằng lớn đến cần hai cái vỉ nướng, một cái nướng cay, một cái nướng ngũ vị hương. Thêm một bình Tuyết Hoa (một loại rượu) cho ta dũng cảm xông xáo thiên hạ.” – Theo hiểu biết ít ỏi những năm đọc truyện mạng của mình thì lần đầu tiên câu nói này xuất hiện là trong bộ “Tối cường trang bức đả kiểm hệ thống” của Thái Thượng Bố Y)
Già Lâu Kiệt hai mắt trừng lớn, tóe ra tia sáng, trong lòng hắn tức giận không thôi, tuy hắn ta không hiểu Bạch Đông Lâm đang nói cái gì nhưng chắc chắn là đang sỉ nhục Đại Bằng tộc cao quý!
“Tên nhãi! Ngươi muốn chết!”
Già Lâu Kiệt bước tới một bước.
Sức mạnh kinh khủng chấn động đỉnh núi, ngọn núi cao hơn mấy ngàn mét lập tức đổ sụp.
Một bàn tay nhô ra, lòng bàn tay trắng như tuyết bỗng hóa thành móng vuốt màu vàng sắc bén, hư không tức thì bị xé rách, để lại một vết cào vô cùng tinh xảo.
“Tốc độ không tệ!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, tinh thần chiến đấu sôi trào, hắn không né. Bàn tay lật một cái liền biến thành hoàng kim, trên đó còn có những sợi tơ màu đỏ tươi.
Đó là những sợi tơ ngưng tụ từ pháp tắc phá diệt, chứa đựng sức mạnh hủy diệt.
Ánh mắt của Già Lâu Kiệt hiện rõ vẻ khinh thường, tuy rằng hắn chỉ biến hóa một bộ phận của bản thể nhưng móng vuốt chính là bộ phần sắc bén và cứng nhất của đại bàng chỉ sau chiếc mỏ.
Hắn ta tự tin, chỉ cần cùng cảnh giới thì dù là thể tu cũng không phòng ngự mạnh bằng hắn ta!
Bốp!
Móng vuốt sắc bén của hai người va chạm với nhau, thân hình đồng thời bị ngưng trệ, năng lượng cuồng bạo và hỗn loạn lập tức bộc phát, từng luồng khí màu vàng, đỏ điên cuồng khuếch tán ra xung quanh.
Không gian bị xé rách thành từng mảnh nhỏ, nhưng uy thế vẫn tiếp tục ảnh hưởng tới các ngọn núi lân cận, lặng lẽ bị đánh tan.
Mặt đất bên dưới bị ánh sáng đỏ vàng quét qua, đất đá hóa thành hư vô, vô số vết cắt rất “ngọt” xuyên sâu mấy chục nghìn mét vào lòng đất.
Xẹt! Một âm thanh như dao cắt qua da thịt vang lên, một vài giọt máu tí tách từ trên trời rơi xuống.
Một giọt máu rơi xuống tiếp đất nặng như vạn cân, tạo thành một cái hố to trên mặt đất
“Sao đấy? Chú chim bé nhỏ, làm gì mà ngơ ngác thế?”
Bạch Đông Lâm chọc tức hắn ta, lòng bàn tay từ từ siết chặt phát ra tiếng kim loại ma sát chói tai.
Sắc mặt của Già Lâu Kiệt ảm đạm đến đáng sợ, trong cùng cảnh giới, hắn có lợi thế là sức mạnh thân thể mạnh mẽ của yêu tộc, vậy mà lại thua trong tay một tên loài người!
Mặc dù hắn chưa biến thành bản thể nhưng thực lực bây giờ chỉ kém sức mạnh thật sự của hắn một chút, dẫu vậy điều này vẫn khiến hắn vô cùng nhục nhã.
Con chó cái Mi Hồng Anh!
Người này không hề đơn giản. Hắn ta đã giao thủ với rất nhiều thể tu, nhưng chỉ có lần này mới khiến hắn kinh hãi như vậy, rõ ràng Mi Hồng Anh biết được tên này có thân thể vô cùng mạnh mẽ nhưng vẫn không nói, cố tình để hắn ta mất mặt.
Thật ra Già Lâu Kiệt đã hiểu lầm Mi Hồng Anh, nàng ta biết Bạch Đông Lâm phát triển nhanh chóng như vậy tất nhiên là nhờ cơ duyên không tầm thường, nhưng không biết được thực lực của Bạch Đông Lâm đến đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận