Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 303: Rời khỏi Hắc Ngục

Lúc này, trong hư không xung quanh Bạch Đông Lâm bắt đầu hiện lên hoa văn thần bí rậm rạp chằng chịt, giống như đúc với hoa văn trên bản thể Hắc Ngục. Tâm thần Bạch Đông Lâm khẽ động. Đã đến giờ, hắn bèn tranh thủ thu hồi Tử Triệu và Thôn Linh Hồ Lô vào trong cơ thể. Một luồng dao động đột nhiên phủ xuống, quét Bạch Đông Lâm từ trong ra ngoài, bao gồm vòng tay Cực Đạo, thế giới bản nguyên Tử Triệu cũng không tránh khỏi bị quét hình.
Trong thế giới bản nguyên Tử Triệu, bảo tháp thanh đồng cũng bị dao động đảo qua, hiện giờ bên trong cũng không còn vật sống, ngoại trừ chồng chất các loại hàng mẫu thực nghiệm khi vào núi, đa số đều là yêu ma quỷ quái Trương Thiện Nhẫn bắt tới, cũng đều đã bị hắn giải phẫu làm thực nghiệm cả, chỉ còn lại một ít tài liệu hữu dụng.
Bạch Tiểu Tiểu đang truy đuổi đùa giỡn với Tiểu Tử trong dược viên bị dao động thần bí quan tâm đặc biệt, quét tới quét lui vài chục lần, sau đó dao động này mới chậm rãi rời khỏi thế giới bản nguyên Tử Triệu.
May mà Bạch Đông Lâm thả hơn hai triệu linh hồn tội phạm, bằng không nhất định sẽ không qua được cửa ải dao động thần bí quét hình kia.
Sau khi dao động thần bí rời khỏi, nháy mắt sau, vô số phù văn kỳ dị thần bí phức tạp bao vây Bạch Đông Lâm, hắc quang chợt lóe đã biến mất không thấy gì nữa.
...
Ngoại giới, trên bản thể Hắc Ngục.
Nhìn Bạch Đông Lâm xuất hiện, trong lòng Khuông Trấn khẽ thở phào. Lúc này trong Hắc Ngục ra biến cố lớn, tuy rằng giờ chỉ lan đến tầng thứ năm mươi chín nhưng cũng không thể xác định có lan tiếp đến nơi khác không.
Mà hắn ta đã đáp ứng người huynh đệ Trì Nham phải chiếu cố Bạch Đông Lâm, nếu như đến cuối cùng lại xảy ra ngoài ý muốn, mặt già của hắn ta cũng không chịu nổi.
Có điều trong năm năm đấy tiểu tử Bạch Đông Lâm này cũng thực sự thành thật, chẳng tìm hắn ta ra tay lần nào, xem ra cũng là một người chịu được nhàm chán, không có tâm tính nóng nảy của người trẻ tuổi.
Bạch Đông Lâm ngắm nhìn bốn phía, thấy Khuông Trấn đứng ngoài không gian huyệt động, thân hình khẽ động đã xuất hiện trước mặt Khuông Trấn, hơi cong người chắp tay nói:
“Đa tạ đại nhân chờ đợi ở đây.”
“Ha ha ha, tiểu tử ngươi rất không tồi, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, ngươi có thể ẩn nhẫn thời gian năm năm, không đi ra ngoài gây phiền toái, trầm ổn hơn người trẻ tuổi bình thường!”
Bạch Đông Lâm: “...”
Khuông Trấn vỗ vai Bạch Đông Lâm, thần sắc tán thán. Tầng hai mươi chín Hắc Ngục tuy rằng ngoại trừ hơn mười thành chủ ra thì còn có một số thế lực nhỏ, chín phần mười còn lại đều là tu sĩ mới vào Thần Thông Cảnh.
Tất cả mọi người bị giam giữ trong đấy đều là một ít tội phạm vô cùng hung ác, dù cho Bạch Đông Lâm dè dặt, không chủ động đi gây chuyện thị phi, cũng có thể sẽ có phiền phức tự động tìm tới cửa.
Mà thời gian năm năm qua Bạch Đông Lâm cũng không có đi tìm hắn ta, rõ ràng đã chịu không ít khổ, cũng là một người tâm cao khí ngạo, thà rằng ẩn nhẫn cũng không xệ mặt xuống tìm kiếm hắn ta trợ giúp, Khuông Trấn cảm thấy mình đã nhìn thấu tất cả.
“Đa tạ tín vật của đại nhân khiến vãn bối tránh được rất nhiều phiền phức.”
Bạch Đông Lâm lấy ra một khối ngọc bài từ vòng tay đưa cho Khuông Trấn, mặc dù cũng không dùng đến nhưng đó cũng là một phần tâm ý của Khuông Trấn, Bạch Đông Lâm hắn thừa nhận chuyện này.
“Tiểu tử, chúng ta rời khỏi nơi này trước đi, trong Hắc Ngục xảy ra biến cố lớn, tiếp đó sẽ có rất nhiều đại nhân vật giáng lâm xử lý việc này, để không sinh ra nhiều chuyện phiền phức vẫn mau rời đi cho thỏa đáng.”
Khuông Trấn tiện tay tiếp nhận ngọc bài, mang theo Bạch Đông Lâm cấp tốc rời đi. Qua tầng tầng trạm kiểm soát nghiệm chứng, cả hai về tới cứ điểm của Cực Đạo thánh tông ở Hắc Ngục thành.
“Ngươi muốn trực tiếp quay về thánh tông, hay là ở lại đây chờ mấy ngày?”
Trong lòng Bạch Đông Lâm hơi động, hai mắt hiện lên ánh sáng mịt mờ, từng hình ảnh xẹt qua, cố ý tránh được người trấn thủ thực lực cường đại, trọng điểm quan tâm trong cứ điểm của Thần Huyết thánh tông.
Lấy cảnh giới thần hồn của hắn, chỉ cần cẩn thận một chút, ngoại trừ đại năng Quy Nhất Thần Ma, cũng chẳng sợ sẽ có người phát hiện hắn sử dụng thần thông rình coi.
‘Quả nhiên, Vân Địch còn có niên thiếu họ Mục kia cũng đã rời đi sao?’
Quét mà không có kết quả, Bạch Đông Lâm chỉ có tạm thời đè xuống tâm tư, hắn chỉ muốn thử thời vận mà thôi, cũng không để ý mấy, sau đó hơi cong người chắp tay với Khuông Trấn nói:
“Đại nhân, ta ở đây đủ lâu rồi, muốn sớm ngày quay về thánh tông tu luyện, làm phiền đại nhân!”
“Ha ha ha, nói cũng phải, địa phương quỷ quái chim không thèm ị này đúng là không có trò gì hay để tham quan, vậy thì ta sẽ đưa ngươi quay về tông môn vậy.”
Tâm tư của Bạch Đông Lâm hắn ta có thể hiểu được. Trong lúc quan trọng nhất lại bị nhốt vào Tuyệt Linh ở Hắc Ngục, lúc này chắc chắn hắn đang vội vàng muốn tu luyện để bù đắp thời gian tu luyện đã bị mất đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận