Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2113 - Bên trên siêu thoát (7)

“Ha ha ha!”
“Sảng khoái!!”
“Giết! Giết! Giết——”
Oành ầm ầm! Răng rắc!!
Sức mạnh vĩ đại, tàn bạo cực hạn, thực sự đã phá vỡ những thứ ấy, ngay cả “Không” tuyệt đối cũng bị nghiền nát và thậm chí cả logic cũng bị xé toạc.
Tất cả ngôn ngữ, hết thảy từ ngữ đều không thể diễn tả hết được trận đại chiến này.
Cho dù là sinh linh cấp siêu thoát, dùng trí tưởng tượng vô cùng vô tận cũng chẳng thể nào mô tả được một phần vạn tình huống, chỉ có thể thông qua một số thiệt hại do dư âm gây ra để đo lường một bên khía cạnh, nhưng chỉ nhiêu đó đã đủ khiến người ta kinh hồn bạt vía.
“Thần quang bảy màu!!”
“Ngươi, quả thực rất mạnh, mạnh đến mức khiến hết thảy vạn vật nảy sinh tuyệt vọng, nhưng còn khuya mới đủ sức trở lại ý thức của ta......”
Trận chiến ngày càng mãnh liệt, Bạch Đông Lâm càng chiến đấu càng mạnh, từ lúc bắt đầu hắn ở thế bất lợi, nhưng theo thời gian dần trôi, trải qua vô số lần giao đấu, hắn đã tự điều chỉnh và hợp nhất được sức mạnh của chính mình, sau khi vận dụng logic đến cực hạn, đã quay ngược đè ép thần quang bảy màu một cách dữ dội.
“Ngươi, chẳng qua chỉ là thể tổng hợp đơn giản của bảy loại sức mạnh logic mà thôi!”
“Mà ta, trên người có hắc quang logic đơn giản, bạch quang logic phức tạp, và cả đóa hoa rực rỡ, lóng lánh nhất của vạn vật chư thiên – ý thức Vô Vô cảnh!!”
“Ngươi, sắp thua rồi.”
Lời còn chưa dứt, Bạch Đông Lâm đã tung một đấm vào giữa ấn đường của thần quang bảy màu, uy lực vô hạn tuôn trào, thân thể Nguyên Sơ Hắc Quang cuối cùng cũng không chịu nỗi mà bị tàn phá, logic quanh quẩn đứt đoạn, hóa thành Hư Vô rồi tan biến.
Bản thể của thần quang bảy màu – một quả cầu vô hình tỏa ra ánh sáng màu đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím lộ ra, trôi nổi, lơ lửng bên trong Hư Vô.
“Nát——”
Con ngươi của Bạch Đông Lâm co lại, bóng người vặn vẹo duỗi xoắn, dung hợp với logic, hóa thành rất nhiều gai nhọn đen trắng vây quanh sức mạnh vĩ đại, rồi bỗng nhiên, băng qua quỹ đạo không xác định, xuyên thủng thần quang bảy màu.
“Hừ!!”
Cảm nhận được thần quang bảy màu xâm nhập ý thức, ánh mắt vô hình của Bạch Đông Lâm trở nên lạnh giá, sau đó gai nhọn đen trắng sụp đổ, hóa thành một khối hình cầu, khảm vào lỗ hổng bị xuyên thủng của thần quang bảy màu.
“Vòng logic đen trắng!”
“Ha a!! Mở ra cho ta——”
Rầm đùng đùng! Răng rắc!!
Một quầng sáng đen trắng đan xen, điên cuồng phồng lên ở trung tâm thần quang bảy màu, mỗi giờ mỗi phút đều có sức mạnh vĩ đại vô cùng, ý thức sáng chói giao chiến với ánh sáng bảy màu.
Thần quang logic vốn vô hình không có thực chất vậy mà lại phát ra âm thanh răng rắc thanh thúy, sau đó không ngừng bị kéo căng, thần quang bảy màu không còn là một khối hình cầu nữa, mà giờ đây đã biến thành một quầng sáng được gắn kết từ bảy màu.
Vòng sáng bảy màu cũng không phải được dung hợp hoàn mỹ và triệt để lại với nhau, mỗi vị trí khớp nối của chúng bị duỗi căng nghiêm trọng nhất, thậm chí đã có một chỗ ranh giới bị đứt rời.
Chính là thế này!!
Còn thiếu một chút, thiếu một chút nữa.....
Ánh mắt Bạch Đông Lâm bừng sáng, đã nhìn thấy hy vọng thắng lợi, không khỏi tiếp tục nghiền ép sức mạnh của mình, để làm cho vòng sáng bảy màu căng đứt, khiến bảy loại thần quang logic triệt để bị phân chia.
“Hừ! Muốn chạy à!?”
Thần quang bảy màu khiếp sợ rồi, mặc dù nó không có tình cảm, nhưng bản năng biết rõ tình huống đang phải đối mặt, cũng biết nên đưa ra lựa chọn thế nào để có lợi cho bản thân, giống như khi trước nó đã chọn Bạch Đông Lâm làm ký chủ để mưu cầu bạch quang logic.
Bạch Đông Lâm nhận ra ý đồ rút lui và không muốn tiếp tục đối đầu trực diện với hắn của thần quang bảy màu thông qua việc vòng sáng bảy màu không ngừng thu nhỏ lại, thế là hắn không khỏi lộ ra một nụ cười giễu cợt lạnh lùng.
Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, coi hắn là cái gì hả!?
Bây giờ tấn công và phòng thủ đã đảo ngược, nên muốn chạy? Hỏi xem hắn có đồng ý hay không trước đã!
“Đã tới lúc rồi......”
Giữa lúc hắn thấp giọng thì thầm, hào quang logic đen trắng giao hòa tạo thành một bóng dáng mơ hồ, chân đạp trên vòng sáng, lớn tiếng ngâm tụng.
“Sức mạnh của ta, chìm đắm bên trong diệt thế, tĩnh lặng trong Hư Vô vô tận, năm tháng chầm chậm, canh gác kiếp này!!”
“Hiện giờ thời cơ đã tới, không quay về, còn đợi đến bao giờ!?”
Quay về! Quay về!!
Giáng lâm! Giáng lâm!!
Vù! Vù vù——
Tiếng vù vù rít gào vang vọng khắp Hư Vô vô tận, cơn gió âm u gào thét lao tới, sát ý ngập trời.
Gào! Gào! Gào!!
Gầm rống, gào thét, phảng phất như có muôn dân vô tận đang cầu nguyện bên trong diệt thế, sinh linh trí tuệ vô biên hiến tế hết thảy, hóa thành anh linh, canh gác từ kiếp này sang kiếp khác......
Răng rắc! Răng rắc!!
Hư Vô liên tiếp bị vỡ vụn, từng mảnh từng mảnh chiếu sáng lấp lánh và bắn ra, lờ mờ có thể nhìn thấy các văn tự cổ xưa lộng lẫy trên đó dưới ánh sáng rực rỡ vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận