Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 228: Thập hung phá phong ấn

Bạch Cốt phu nhân hơi sững sờ. Bình thường Kiếm Si luôn hỉ hả như một lão ngoan đồng ham ăn ham uống, hôm nay lại có vẻ mặt trịnh trọng như vậy nên nàng ta cảm thấy không thích ứng cho lắm. Hơn nữa đang yên đang lành sao thiên địa lại vỡ vụn chứ? Nàng ta và Kiếm Si ở chung lâu như vậy, thật ra đã tin lời Kiếm Si nói. Bộ xương vàng tạo nên và nuôi dưỡng nàng ta hẳn là của Kiếm Si lột xác để lại, nếu không lão sẽ chẳng vô duyên vô cớ chiếu cố nàng ta như vậy. Cho nên Bạch Cốt Phu Nhân mới lo lắng hỏi:
“Lão đầu ngươi muốn đi đâu, làm gì?”
Kiếm Si giơ hồ lô rượu lên hớp một ngụm lớn, trầm mặc chốc lát, sau đó giọng điệu lạnh nhạt nói:
“Trảm Thập Hung.”
Trong không gian Thứ Nguyên vô tận vô biên.
Minh Dự Cổ Giới chậm rãi di động, dần dần thoát khỏi sức hút khổng lồ, lực kéo trong chớp nhoáng này là lớn nhất, toàn bộ ý chí thiên địa của Cổ Giới đều bị nó kiềm chế.
“Thành công!”
Đôi mắt Thần Toán Tử sáng lên, hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết, từng cột sáng trắng xông lên tận trời. Từ trên thương khung cho đến sâu trong Huyết Hải, vô số tiết điểm đã xuất hiện. Từng lộ tuyến phù văn cực lớn bắt đầu lan tràn rồi liên kết với nhau, chỉ nháy mắt sau đó đã tạo thành một trận đồ huyền ảo vô cùng khổng lồ, bao phủ toàn bộ Huyết Hải.
Thanh Phong cùng mười mấy đại năng Quy Nhất đều thở hắt ra một hơi dài nhẹ nhõm. Bọn họ dừng việc thiêu đốt phân tử năng lượng trong cơ thể, thân khẽ động liền lập tức quay về bên bờ Huyết Hải, đứng chung với đám người Thần Toán Tử.
“Lão đầu, làm tốt lắm!”
Nhìn Huyết Hải từ từ bình ổn lại, Thanh Phong vỗ mạnh lên vai Thần Toán Tử, lộ ra nụ cười hài lòng.
Sắc mặt Thần Toán Tử vô cùng uể oải, liếc Thanh Phong một cái rồi tức giận nói:
“Phong ấn của chúng ta không thể làm một lần hưởng lâu dài được, không được bao lâu đâu. Nó không giống như phong ấn của Minh Dự Đế Quân, trải qua năm dài tháng rộng mà không bị phá huỷ, quan trọng nhất là phải tìm ra kẻ phá hủy phong ấn của thập đại hung thú!”
“Diệt trừ kẻ đứng sau, mới có thể…”
Thần Toán Tử đột nhiên sững sờ, chỉ chớp mắt mà sắc mặt đã trở nên trắng bệch, cơ thể mềm nhũn ngã liệt xuống đất, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Xong, xong cả rồi…”
Đám người Thanh Phong nhíu chặt lông mày, đang định hỏi thì đột nhiên đều biến sắc. Vừa sải bước là mọi người đã đồng loạt quay lại mặt đất, ngẩng đầu nhìn trời.
Chỉ thấy bầu trời vô biên vô tận đã biến thành đỏ ngầu, vô số huyết vũ từ trên trời phiêu xuống.
Trời xanh khóc ra máu!
Tại sao lại như vậy chứ? Không phải là thập đại hung thú đã bị bọn họ phong ấn lại rồi ư?
Tại sao vẫn còn xảy ra thiên biến bất thường như thế!
Gràoooo!
Tiếng rống giận kinh khủng vọng lên từ nơi sâu thẳm trong biển máu, hai cánh tay cực đại đầy lông đỏ thò ra khỏi biển máu. Mười ngón tay như trụ chống trời hung tàn cắm vào trong phong ấn, bắp tay phát lực xé mạnh sang hai bên!
Rắc! Đại trận mà đám người Thần Toán Tử dốc hết tâm huyết bày ra trong suốt một năm nháy mắt đã hóa thành vụn sáng vỡ nát.
Một cột máu đỏ rực phóng lên tận trời, tầng nham thạch thật dày hóa thành hư vô. Cột máu chọc tan bầu trời, nối liền thiên địa.
Có đúng mười cột máu thô to như vậy phóng lên ở mười hướng khác nhau trong Cổ Giới.
Từ mười tuyệt vực vọng ra mười tiếng gào thét vang vọng cả đất trời!
Thập đại hung thú thời Loạn Cổ thoát khỏi vây nhốt rồi!
Giờ khắc này, tất cả mọi người trong Cổ Giới đều ngây dại. Từ đại năng Quy Nhất cho tới phàm nhân yếu đuối đều ngơ ngác nhìn cột máu trên trời, người sau tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng trong lòng lại không ngừng lạnh lẽo, nỗi sợ hãi được khắc trong linh hồn ầm ầm bạo phát.
Giống như gặp phải thiên địch, vô số phàm nhân đã ngã liệt xuống đất, thậm chí cả nhiều tu sĩ thực lực hơi yếu cũng cảm thấy Chân Nguyên trong cơ thể mình giống như đã ngưng trệ, vận chuyển không suôn sẻ.
“Sai rồi! Sai rồi! Chúng ta đều sai cả rồi!”
Nét mặt Thần Toán Tử trở nên điên cuồng, thân hình lảo đảo nghiêng ngả đi tới phía sau đám người Thanh Phong. Áo bào của hắn ta rách nát, râu tóc bạc phơ cũng rối bời, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Chúng ta đều đánh giá thấp sức mạnh của thập đại hung thú, tuy chúng nó đã bị phong ấn mấy chục triệu năm, ngoại trừ Thập Tuyệt trận của Minh Dự Đế Quân ra thì ra ý chí thiên địa cũng luôn toàn lực trấn áp thập đại hung thú!
Vài vạn năm hai giới mới mới giao nhau một lần. Thời điểm Cổ Giới thoát ly, ý chí thiên địa sẽ bị kìm hãm hoàn toàn, nếu Thập Tuyệt trận của Minh Dự Đế Quân hoàn hảo thì không nói, nó có thể trụ vững trước xung kích của thập đại hung thú trong một khoảng thời gian.”
“Muộn, muộn rồi, bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn rồi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận