Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1812 - Bản Ngã Chân Ý (3)

Vô tận sinh linh và rất nhiều nền văn minh rực rỡ sinh sinh diệt diệt, cuối cùng toàn bộ đều quy về hư vô, bên trong cả vũ trụ đại thiên chỉ còn lại tĩnh mịch và đen tối, cùng với vô số lỗ đen khổng lồ rải rác khắp Tinh Không.
“Không thể lãng phí được.”
Ném đi một cách nhẹ nhàng, đại thiên tĩnh mịch tức khắc bị hắn nuốt vào bụng rồi hóa thành nguồn năng lượng khổng lồ bị Linh Khiếu nuốt chửng không còn một mảnh dưới sự nghiền nát của vòng xoáy hỗn độn.
“Không ngờ hóa ra từ không sinh có lại mạnh mẽ thế này, vượt xa dự liệu của ta, sơ suất, quá sơ suất rồi!”
Trong mắt Bạch Đông Lâm lóe lên vẻ đau lòng, Bát Xích Vưu, Chung Cực Bỉ Ngạn bọn chúng cứ như vậy mà bị giết, bây giờ nghĩ lại, thật sự là lãng phí của trời.
Chẳng phải trấn áp bọn chúng và để chúng một mực tạo ra năng lượng cho hắn sẽ càng ngon lành hơn sao?
“Ừm, ý tưởng này rất hay, sau này có thể không giết thì không giết, Bỉ Ngạn đều là bảo bối, giết một tên là mất đi một tên, vẫn là giam cầm bên cạnh và vắt kiệt giá trị của chúng là hoàn mỹ nhất.”
Bạch Đông Lâm nhếch miệng lên, nghĩ đến điều tốt đẹp, trong mắt hắn không khỏi toát ra ý cười rạng rỡ.
Cánh cửa Thần Đình phủ bụi đã lâu từ từ mở ra, ánh mắt hắn lướt qua khắp trong ngoài Bạch Ngọc kinh.
“Thằng oắt con Khấp Huyết này, thật đúng là chơi tới điên rồi, thậm chí còn không thèm về nhà nữa cơ đấy.”
“Đúng là đáng đánh đòn!”
Ở thời không không biết tên, đoàn người Khấp Huyết mạo hiểm đều không hẹn mà cùng rùng mình một cái.
“Trời ạ ~ chuyện gì xảy ra thế?!”
“Chớ không phải là người của Cục quản lý Thời Không lại tập trung vị trí của chúng ta đấy chứ? Ha, đám người đường nét đó thật đúng là mọc mũi chó mà, mấy triệu năm rồi mà vẫn cứ theo đuổi chúng ta không từ bỏ.”
Rick thấp giọng cười quái dị, tròng mắt quay tròn nhanh chóng, không biết lại đang có chủ ý xấu gì. Hắn ta đã thích việc cùng chơi trò chơi trốn tìm với người quan sát Thời Không rồi đấy.
“Rick, có phải chúng ta cần phải trở về rồi không? Ra ngoài lâu như vậy, sư tôn sẽ lo lắng lắm đấy.”
Sắc mặt Lý U do dự, nhóm bọn họ sớm đã làm cha mẹ hắn ta sống lại và mang về hiện thế, cũng là bởi vì như vậy nên trong lòng của hắn ta rất cảm kích Rick, từ đó mới vẫn đi theo hắn ta lêu lổng.
Nhưng không thể không nói, du lịch thời không vô tận, bọn họ đã kiến thức rất nhiều chuyện từng nghĩ cũng không dám nghĩ, cũng tìm được rất nhiều bảo vật tài nguyên, sự phát triển của thực lực là đột nhiên tăng mạnh, phải ghê gớm hơn thành thành thật thật bế quan nhiều.
“Xì, ngươi sợ cái gì chứ? Cách lúc chủ nhân xuất quan còn có một triệu năm lận, tin tức này là do chính tai ta nghe nói, tuyệt đối không sai vào đâu được, đến lúc đó chạy trở về sớm, giả vờ như cái gì cũng chưa từng xảy ra là được.”
“Kỳ Tích, ngươi nói coi đúng không?”
“Ừ!”
Kỳ Tích đã trưởng thành thành đại cô nương, lứa tuổi dậy thì, khuôn mặt đẹp vô song, có điều tính tình cũng càng thêm hoạt bát, mắt to lanh lợi, cũng không biết có phải học xấu theo Rick hay không.
Thấy Kỳ Tích gật đầu, Lý U cũng không tiện nói thêm gì nữa, về phần Cửu Diệu thì càng không cần phải nói, nhất định là không muốn trở về.
“Ha, quả nhiên là bọn họ!”
Rick đột nhiên quay đầu lại nhìn ra xa, không gian hư vô nhộn nhạo dao động, ba bóng người sải bước bước ra, áo bào màu đen bao trùm quanh thân, bên dưới mũ trùm là vòng xoáy tinh vân do tuyến thời gian vô tận đan vào tạo thành.
Người quan sát Thời Không, còn được gọi là “Người đường nét”.
“Rick, tội phạm thời gian giảo hoạt nhất từ khi Cục quản lý có ghi chép tới nay, ngươi đã vi phạm 9 phần quy định trong ‘Luật lệ quản lý thời không’, tổng cộng có 89 nghìn tuyến thời gian bởi vì hành vi của ngươi mà xuất hiện dị biến.”
“Bó tay chịu trói, theo bọn ta quay về Cục quản lý tiếp nhận điều tra đi!”
“Phi! Muốn bắt ta á? Kiếp sau đi nhá! Ha ha ha ~ “
Rick sớm có chuẩn bị, tung ra một quả cầu kim loại, ánh sáng âm u màu lam hiện lên, mấy người trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
“Người kia... quá cường đại!”
Người quan sát Thời Không im lặng, giống như rất nhiều lần trước đây, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn mấy người đào tẩu.
Dưới sự tẩm bổ của năng lực cường hóa, Khấp Huyết cắn nuốt đông đảo cổ khí cụ, bản chất đã quá độ từ lâu, đã là đạo binh vĩnh hằng, có thể nói nó đã có được thân thể cấp bậc Bỉ Ngạn.
Đến khi ý thức và cảnh giới đột phá, chính là đạo binh thập nhị cảnh thật sự, so với Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn thì không kém chút nào.
...
“Khấp Huyết, coi như ngươi để tâm, thực lực của Kỳ Tích và Lý U tăng lên cũng không tệ lắm, bằng không...”
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, cảm giác của hắn nối liền với Khấp Huyết, tất cả mọi suy nghĩ của đối phương cùng với mọi thứ mà đối phương nhìn thấy đều vượt qua thời không, truyền vào trong đầu của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận