Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 63: Đại năng Quy Nhất Cảnh

Hắn vừa hồi hồn lại thì đã bị cảnh tượng thê thảm trước mắt dọa cho sợ hãi. Hộp đồng xanh đâu? Cái hắc động khổng lồ như thế của ta đâu? Ban nãy nó còn ở đây mà! Lúc này hắn đang nằm bên trong một cái hố lớn, cả người trần trụi, không thấy nham thạch nóng chảy nữa, nước sông cũng không, ngẩng lên là thấy được bầu trời xanh thẳm.
Xảy ra chuyện gì rồi?
Bạch Đông Lâm không rõ tình huống không hề suy nghĩ lung tung. Nếu như hộp đồng xanh lẫn hắc động đều biến mất rồi, chắc là vấn đề sương xám đã được tính là giải quyết xong. Tuy quá trình có một chút quanh co, nhưng lần này hắn về có thể yên tâm lên đường rồi.
Hắn quan sát bốn phía, thấy nham thạch nóng chảy đều bị ép khô, nước sông xung quanh cũng bắt đầu đổ về lại.
Hắn cảm nhận thử khí tức của nhẫn Tu Di, mất chút thời gian tìm nhẫn về, lấy một bộ y phục ra khỏi nhẫn Tu Di, mặc vào.
May mà hắn có để lại một bộ, nếu không… hắn phải cởi truồng chạy rồi!
Bạch Đông Lâm phân biệt phương hướng một chút, bơi về phía số hiệu Thương Lam.
Số hiệu Thương Lam.
Bạch Đông Lâm lén trèo lên trên boong tàu thì đã nhìn thấy tất cả mọi người quỳ rạp dưới đất, dập đầu, vái lạy, không ít người kích động đến mức khóc bù lu bù loa!
“Thần tiên hiển linh rồi!”
“Cảm tạ ơn cứu mạng của thần tiên đại nhân!”
“Đa tạ thần tiên ra tay trảm yêu trừ ma!”
Bạch Đông Lâm thấy một màn này thì như có suy nghĩ. Hẳn là nó có liên hệ tới cái hố khổng lồ đó. Hắn lười suy nghĩ nhiều, đi hỏi thử Lưu Đại Phúc là rõ.
Thân ảnh hắn lập tức biến mất, chạy về phía phòng thuyền trưởng.
“Lưu huynh, ngươi sao rồi, đã xảy ra chuyện gì?”
Bạch Đông Lâm vừa vào phòng thuyền trưởng đã nhìn thấy Lưu Đại Phúc với vẻ mặt trắng bệch, mệt lả té ngã trên đất.
“Bạch huynh, ngươi không sao chứ?”
“Bạch đại ca!”
Khuôn mặt Lưu Đại Phúc và Tử Tiểu Linh ngạc nhiên, vui mừng, bởi lẽ lúc đó, tu sĩ trong khoang thuyền không chết thì cũng chạy. Vương Lục Phi cũng bị ngất đi mất, vậy nên cuối cùng bên dưới đã xảy ra chuyện gì hắn ta cũng không rõ ràng lắm.
Thực lực của Bạch huynh quả nhiên sâu không lường được, đối mặt với quái vật như vậy lại không xảy ra chút hao tổn nào!
“Ta không sao! Cái hộp đồng xanh cứng quá, ta không tài nào phá hủy được, bèn mang ra chỗ cách xa hơn chục dặm ném đi.”
Lưu Đại Phúc nghe xong mặt lộ vẻ bừng tỉnh, lại mở miệng nói:
“Không biết cái hộp đồng xanh đó đã gây ra chuyện gì mà lại chọc cho đại năng xuất thủ, bị một ngón đè chết!”
“Đó ít nhất phải là một đại năng Quy Nhất Cảnh! Người ở cách một khoảng không gì sánh được mà chỉ cần một ngón tay, thật sự là quá kinh khủng! Ta bị dọa đến chân cũng mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa đứng nổi!”
Biểu cảm Bạch Đông Lâm khẽ biến, trái lại đã gần như hiểu rõ. Hắn cũng không cần hỏi thêm nữa, tránh phải lộ ra rất nhiều chỗ khó giải thích rõ ràng.
Quy Nhất Cảnh này lại là cảnh giới thế nào nữa? Thực lực quả thật khủng bố.
Thuyền trưởng Vương Lục Phi cũng còn sống, tuy là bản nguyên bị hao tổn, nhưng ít ra cũng giữ được một cái mạng. Tuy nhiên, hơn hai trăm tu sĩ lại chết hơn phân nửa, chỉ có một phần nhỏ chạy rất nhanh còn sống.
Bọn họ đã đánh giá thấp sự khủng bố của sương xám.
Vương Lục Phi miễn cưỡng khôi phục được chút thể lực đã tổ chức thuyền viên công tác dọn dẹp tàn cục, đổi trung tâm năng lượng mới, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi xui xẻo này.
Ba ngày sau.
Số hiệu Thương Lam tiếp tục khởi hành, lướt về phía Biên Nhị Thất Vực, Ngân Xà bến.

Thương Lam về lại yên bình.
Bạch Đông Lâm lại khôi phục công việc hằng ngày, tu luyện Thất Thương quyền phổ vào mỗi sáng sớm.
Sau lần quái vật làm loạn này, hắn có được thu hoạch cực đại. Trong ba ngày thay đổi trung tâm năng lượng, hắn vẫn lén xuống đáy sông rà quét năng lượng cường hóa, mãi đến khi áp lực nước lại trở nên vô dụng.
Thể xác của hắn lại đạt được sự thăng cấp cực lớn, sức mạnh của một cánh tay đột phá lên đến tám mươi chín nghìn cân! Đây vẫn là thứ yếu thôi, quan trọng là linh hồn của hắn đã nhận được cường hóa.
Linh hồn được cường hóa rồi thì có rất nhiều lợi ích, việc rõ ràng nhất là mấy hôm nay hôm nào hắn cũng luyện Thất Thương Quyền ba lần mà không hề thấy tinh thần mệt mỏi.
Đầu óc hắn cũng linh hoạt hơn nữa, tư duy rõ ràng, cảm quan nhạy bén, cảm ứng với linh khí thiên địa càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Tiếc thay hắn không tu luyện công pháp linh hồn, vẫn chưa dẫn dắt năng lượng cường hóa đến cường hóa linh hồn được, hoặc là chỉ có chờ sau này mở linh đài, nếu không… hắn vẫn chỉ giống hệt như lúc này thôi, phát động Đảo Ngược Tổn Thương ở cấp độ linh hồn!
Bạch Đông Lâm không vội, chỉ cần hắn tới bái nhập mấy tông môn thể tu ở Hoang Vực là những vấn đề này sẽ được giải quyết dễ dàng. Bây giờ hắn chỉ cần cẩn thận cường hóa thân thể, tạo nền móng tốt, tạo ra thật nhiều lợi ích cho việc tu luyện về sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận