Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 740: Tam Quang Băng Phách Thần Thủy

Sáng lạn chói mắt, giống như có một dải ngân hà vừa rơi xuống. Ánh mắt Bạch Đông Lâm khẽ run lên, để cho nhân cách của Lam Linh biến mất, sau đó ý thức của hắn lại khống chế thân thể một lần nữa.
Thần Trì của Băng Tuyết Thần Cung này thật sự không hề đơn giản, trước khi tiếp nhận nhiệm vụ, hắn chưa từng nghe thấy cái tên Tam Quang Băng Phách Thần Thủy bao giờ.
Nhẹ nhàng hít sâu không khí tràn ngập hơi nước ở xung quanh, Linh Khiếu trong cơ thể lập tức nhảy nhót vui mừng, các hạt thần hồn máu thịt cũng hơi run rẩy.
Toàn thân hắn đều đang gào thét, gấp gáp muốn thôn phệ chỗ Thần Thủy này.
“Các vị tỷ muội, chúng ta bắt đầu đi, mọi người hãy cố gắng lên, có thể kiên trì nhiều thêm một chút thì sẽ cực kỳ có lợi cho việc tu hành của chúng ta!”
Sau khi nói xong, vị sư tỷ cầm đầu kia lập tức cởi dây thắt lưng, váy dài trượt xuống để lộ cơ thể trắng muốt, cánh tay ngăn trước ngực, cười nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng bay lên, bước vào trong Thần Trì, nước bắn lên, vô số điểm sáng chói mắt tung tóe trong hư không.
“Ha ha ha, các tỷ muội, chúng ta cũng đi xuống thôi, ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi!”
Trong tiếng cười đùa ầm ĩ, các thần nữ chân truyền của Thánh Cung Băng Tuyết lần lượt cởi váy dài ra, dáng người thiên kiều bá mị, trắng nõn như ẩn như hiện trong làn sương mù màu u lam.
Chân trần bước đi trên con đường màu u lam, vừa đi vừa đùa giỡn, từ từ bước đến cầu thang vòng tròn, chậm rãi đi vào trong Thần Trì.
Lông mày Bạch Đông Lâm nhíu chặt lại, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt nhìn vào đống váy áo rơi lả tả trên mặt đất.
Ha ha, đám nữ tử của Thánh Cung cũng chỉ có thế mà thôi, phóng khoáng khiến người ta xấu hổ!
“Sư muội, ngươi còn thất thần cái gì vậy? Nhanh xuống đây đi!”
Nữ tử cuối cùng bước vào nước, nhìn thấy Bạch Đông Lâm còn đứng ngốc tại chỗ thì lên tiếng nhắc nhở.
“Ồ! Biết rồi, sư muội ta xuống ngay đây!”
Bạch Đông Lâm thuận miệng lên tiếng, cho đến lúc này, mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ đã ở trước mặt, hắn cũng không cần gấp gáp quá.
Chậm rãi cởi quần áo ra, vẻ mặt nghiêm túc, cẩn thận gấp quần áo lại, đặt ở trên bậc thang cách xa mặt nước.
‘Rào rào rào’!
Trong nháy mắt khi thân thể chìm vào trong dòng nước, một luồng hàn ý kỳ lạ phóng thẳng vào tim, Bạch Đông Lâm không nhịn được mà rùng mình.
Mở mắt ra nhìn, vô số điểm ánh sáng màu lam trong suốt đang tán loạn trong dòng nước, chen chúc xông vào cơ thể hắn, thân thể trắng muốt, nhỏ nhắn xinh xắn dường như đã được phủ lên một lớp khăn mỏng màu u lam.
“Cảm giác này…”
Trong lòng Bạch Đông Lâm giật mình, cảm nhận được Linh Khiếu trong cơ thể điên cuồng tranh nhau thôn phệ điểm sánh sáng màu lam, đều bộc phát ra ánh sáng chói mắt, một tia dị biến hiện lên trong Linh Khiếu.
Hầu hết các điểm ánh sáng đều bị Linh Khiếu thôn phệ, chỉ có một số con cá lọt lưới thì bị thần hồn và hạt máu thịt bắt được.
Cả người hắn, từ trong ra ngoài đều bị thần hồn bao phủ, ánh sáng sinh mệnh Bản Nguyên tự động hiện lên, không ngừng lưu chuyển, vô tận sinh cơ càng dâng lên mãnh liệt.
Thân thể của hắn đang thăng hoa!
Đây là một loại chất cải biến, quá trình thăng hoa sinh mệnh này đáng lẽ chỉ xảy ra khi hắn đã đột phá đến Thần Nguyên cảnh.
Bạch Đông Lâm đè xuống suy nghĩ khiếp sợ trong lòng, không ngờ Tam Quang Băng Phách Thần Thủy này lại có công hiệu thần kỳ đến thế, một vài thế lực lớn này có nội tình thâm sâu thật đấy, nắm giữ kỳ vật thế này, tất nhiên thế lực của bọn họ có thể trường tồn không suy.
“Chẳng trách Thần Thủy này lại mang đến cho ta cảm giác quen thuộc đến vậy, hiệu quả tương tự như lúc đoạt được năng lượng kỳ dị trong biển Lôi Kiếp lúc trước!”
Bạch Đông Lâm xòe bàn tay ra, ánh sáng chói mắt, nhìn chăm chú điểm sáng màu lam quanh quẩn bên mình.
“Rốt cuộc loại năng lượng này là năng lượng gì?”
Suy tư một lát, Bạch Đông Lâm cũng không nhìn ra bất cứ điều gì, bất đắc dĩ lắc đầu, cảnh giới tu vi của hắn còn quá thấp, có nhiều thứ hắn chưa thể hiểu thấu triệt được.
Nhưng bây giờ cũng không phải là lúc nghĩ những điều này, thật vất vả mới vào đây được, hắn nên cố gắng tu luyện, cũng không uổng phí công sức của bản thân.
Bạch Đông Lâm trồi lên mặt nước, đầu nhỏ liếc nhìn xung quanh, đám đệ tử của Thánh Cung đã bơi vào chỗ sâu của Thần Trì, sương mù vấn vương trên mặt nước, sương mù màu lam càng lúc càng đậm, bóng dáng đám người này bị sương mù bao phủ, biến thành những đốm nhỏ đến mức không thể nhìn thấy.
Không phải đám đệ tử của Thánh Cung chạy lung tung mà là dựa theo thực lực của mình, đi tìm một nơi thích hợp nhất cho mình tu luyện.
Dựa theo sự nhắc nhở của U Phượng, với mỗi người, Thần Trì này đều có hiệu quả không giống nhau, hơn nữa càng tiến vào chỗ sâu thì nó càng có hiệu quả với tu sĩ, nhưng đi cùng với nó là luồng hàn ý càng hung hãn hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận