Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 779: Bia đá đen “ra tay”

Giải quyết Đại Nhật dễ như trở bàn tay, chiến hạm U Hắc không khôi phục về nguyên dạng mà vẫn giữ nguyên trạng thái để lộ trung tâm năng lượng ở ngoài, trôi nổi trong hư không. “Phân tích, năng lượng tràn ra một phần trăm.”
“Tư trưởng thứ bảy ra lệnh, ở nguyên tại chỗ chờ lệnh…”
Bên dưới biển sâu, Bạch Đông Lâm ngẩng đầu lên, ánh sáng trắng trong hai mắt chuyển động, thu hết mọi chuyện xảy ra trên trời cao vào tầm mắt, trợn mắt há hốc miệng vì ngạc nhiên.
“Mẹ ơi! Chủ hạm chiến tranh của Chiến Tranh ti là thế này đây sao? Dùng ba trăm sáu mươi lăm vầng Đại Nhật bày Chu Thiên Tinh Tú đại trận làm trung tâm năng lượng, một phát bắn này e là có thể phá hủy cả một tiểu thế giới hoàn chỉnh…”
“Lợi hại! Mang vũ khí chiến tranh lợi hại như thế ra chiến trường thì đúng là mối uy hiếp với rất nhiều cường giả đại năng, chỉ e họ cũng không sánh bằng nó!”
Bạch Đông Lâm chép miệng, thôi không nhìn nữa, ánh mắt lóe lên vẻ suy tư, vầng Đại Nhật đột nhiên rơi xuống này thật là kỳ dị. Chiến Tranh ti phản ứng nhanh như vậy, chẳng lẽ là do Hải yêu mà ra?
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, thầm phủ định chuyện vầng Đại Nhật này tới đây là do hắn, bởi vì lần này hắn không mọc ra “lông xanh lạ”, không giống do Mẫu Hà làm cho lắm.
Mới vừa rồi hắn còn tưởng là chuyện hắn bí mật mang theo “hàng lậu” trong Chân Linh của Lam Linh làm Mẫu Hà nổi giận, giờ xem ra không phải.
Nếu đoán không nhầm, hẳn là các đại năng Chiến Tranh ti gặp phải phiền phức rồi!
Hắn mịt mờ nhìn lướt qua quang cầu rạn nứt lơ lửng trên hư không, lắc một cái, lại tiếp tục đi vòng vòng quanh đầu lâu của lão tổ. Nếu như không có liên quan gì tới hắn thì hắn cũng lười chẳng muốn nhúng mũi vào, quan tâm chuyện chính trước mắt đã.
Uỵch uỵch…
Bia đá đen tối trong thần hồn càng ngày càng rung lắc dữ dội, ánh sáng đen vấn vít, sương đen trong Thần Hải cuộn trào mãnh liệt.
Bạch Đông Lâm nhướng mày, bia đá đen kia thậm chí đã ảnh hưởng đến cảm giác của hắn, hắn bèn quát đầy nghiêm khắc:
“Đừng quấy! Không thấy ta đang bận công chuyện hay sao? Có gì thì mở miệng nói đi! Chơi bài bí hiểm với ta vô ích thôi, ta có thân thiết gì với ngươi đâu…”
Miệng lẩm bẩm linh tinh, ánh sáng trắng trong hai mắt đảo quanh điều tra khí tức bên ngoài vách chắn, khí tức kinh khủng của đầu lâu ảnh hưởng rất nhiều tới cảm giác của hắn.
Keng!
Bạch Đông Lâm mặc kệ, bia đá đen tối như thể bị chọc giận, đột nhiên kêu lên một tiếng thật to, đột ngột nhô lên khỏi mặt đất trong Thần Hải, quét sạch vô số sương mù xám, hơi rung lắc một cái, bay ra ngoài Thần Hải.
“Này này!! Đại ca đừng quấy nữa đừng quấy nữa! Có chuyện gì thì nói cho đàng hoàng, ta sai rồi, ta sai rồi, đáng lẽ ta không nên quát ngươi!”
Cảm giác được hành động của bia đá đen tối, Bạch Đông Lăng cuống lên, nếu tấm bia đá này vứt bỏ hắn, sau này hắn phải làm thế nào để cảm ngộ cái chân kinh chết tiệt kia đây!
Bia đá đen tối mặc kệ, chớp mắt thoát ra khỏi Thần Hải, xoay một vòng trên đỉnh đầu Bạch Đông Lâm, lập tức bắn về phương xa.
Phương hướng đó là đầu lâu của lão tổ!
Bạch Đông Lâm sững sờ, ngừng truy đuổi, nhìn chằm chằm bia đá đen tối, muốn xem thử xem rốt cuộc thứ này muốn làm gì.
Rắc! Bia đá đen tối như thể một lưỡi dao phá vỡ lớp chắn khí tức kinh khủng của đối thủ, tốc độ không hề chịu chút ảnh hưởng nào, nháy mắt xông tới trước trán đầu lâu.
Bia đá đen tối lộn ngược lại, giữ một khoảng cách chỉ vào giữa trán đầu lâu, hơi hơi kêu vù vù, hóa thành một tia sét đen đột nhiên đâm xuống.
“Ôi!”
Bạch Đông Lâm hít sâu một hơi, tấm bia đá này ngang ngược thật, thế mà dám tông thẳng vào đầu lâu của lão tổ, đây là cường giả tột bậc cảnh thứ mười đấy nhé!
Dù chỉ là một phần thân xác không trọn vẹn, uy lực gần như đã mất hết nhưng thân thể này vẫn là thân thể của lão tổ, bản chất không hề thay đổi, độ cứng không thua kém gì tiên khí.
Oong!
Tiếng ong ong khó hiểu vang lên, một vệt màu đen đặc như chất lỏng tràn ra khỏi đầu lâu của lão tổ, bao toàn bộ đầu lâu lại.
Chất lỏng đen nhánh hơi hơi nhúc nhích sau đó co lại rồi biến mất, trong hư không, chiếc đầu lâu của lão tổ đường kính hai trăm nghìn trượng biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn lại bia đá đen tối đứng tại chỗ.
Bạch Đông Lâm há hốc miệng, chỉ tay vào bia đá, đầu ngón tay run run như thể gặp phải ma.
“Ôi trời! Đại ca trâu bò quá!”
Bạch Đông Lâm ngu ngơ một chốc rồi lập tức hoàn hồn, hưng phấn đến độ suýt thì nhảy lên, hóa ra không phải đại ca bia đá càn quấy mà chỉ là muốn giúp hắn mà thôi, thế là Bạch Đông Lâm nói vội:
“Đại ca mau trở lại đi! Đừng chơi ở đây, nhanh nhanh chuồn thôi, chúng ta phải tranh thủ chạy trốn luôn thôi, Chiến Tranh ti sẽ biết ngay đấy!”
Bia đá đen tối khẽ rung lắc một cái, hóa thành vệt sáng màu đen bay về phía Bạch Đông Lâm. Bạch Đông Lâm thấy vậy, trong lòng rất vui vẻ, tốt quá rồi, đại ca bia đá không vứt bỏ hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận