Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 411: Đan Thần tế

“Chao ôi! Nhiều người quá!” “Không hổ danh là đại hội Đan Đạo, đúng là một sự thịnh vượng hiếm thấy!”
Vài đệ tử của Minh Ngục môn nhìn quảng trường khổng lồ với biển người cuồn cuộn, họ phấn khích hét lên với một dáng vẻ chưa từng trải sự đời, khiến cho những tu sĩ ở xung quanh phải khẽ liếc nhìn.
Hành vi vô lễ của những đệ tử trong môn khiến cho Niên Niên cau mày lại, lên tiếng răn dạy: “đại hội Đan Đạo được tổ chức mười nghìn năm một lần, tuy cũng được coi là một sự kiện lớn nhưng đây không phải là sự kiện lớn nhất của Đan Minh, ngoài ra còn có Đan Thần tế được tổ chức triệu năm một lần!”
“Đó mới là sự kiện lớn chưa từng có gây chấn động khắp Duy Nhất Chân Giới!”
Đan Thần tế là một cuộc thi Đan đạo Thần cấp được tổ chức triệu năm một lần, tất cả các thí sinh là những đại năng Quy Nhất Thần Ma cảnh!
Đó là một sự kiện lớn mà hầu hết những tu sĩ cho đến lúc già chết cũng có thể không được nhìn thấy dù chỉ một lần!
Sau khi dạy dỗ đệ tử trong môn thì Niên Niên nói với Bạch Đông Lâm: “Tiểu Bạch, mọi thứ tiếp theo thì tùy thuộc vào bản thân ngươi, hãy nhớ là đừng quá sơ ý, những người trong Đan Minh đó không hề đơn giản như ngươi nghĩ!”
Niên Niên lộ ra vẻ mặt uy nghiêm hiếm có, sau khi căn dặn Bạch Đông Lâm thì lại tươi cười dịu dàng nói với Liên Tâm: “Đồ nhi ngoan, đừng quá căng thẳng nhé, cứ cố gắng hết sức là được, xem như là đến trải sự đời đi!”
“Sư tôn, đồ nhi sẽ cố gắng!”
Liên Tâm thường ngày mềm yếu nhưng lại lộ vẻ mặt kiên định vào lúc này, khiến cho Bạch Đông Lâm ở bên cạnh không khỏi liếc nhìn thêm vài cái.
Xem ra nha đầu Liên Tâm này còn có một tính hiếu thắng rất mạnh mẽ!
“Tiểu quỷ! Những thứ khác thì ta không nói nhiều, chỉ hy vọng ngươi đừng làm cho Thượng lão đầu thất vọng!”
Nghe vậy, Bạch Đông Lâm nheo mắt lại, nhìn cánh cửa ánh sáng khổng lồ đang từ từ ló dạng ở khoảng đất trống phía trước, thấp giọng đáp: “Yên tâm đi, ta biết rõ rồi!”
Ầm!
Ngay khi Bạch Đông Lâm vừa dứt lời thì vài cánh cửa ánh sáng khổng lồ đã hoàn toàn nổi lên trên mặt đất, lơ lửng giữa không trung, kèm theo tiếng kêu vù vù, những làn sóng màu vàng lăn tăn, cả quảng trường ngay lập tức chìm vào sự tĩnh lặng, một giọng nói vang lên từ trên trời cao: “đại hội Đan Đạo chính thức bắt đầu!”
“Tất cả các thí sinh hãy bước vào cánh cửa ánh sáng!”
Nhiều cánh cửa ánh sáng màu vàng khẽ xoay tròn, phun ra vô số sợi chỉ mỏng vào giây tiếp theo, Bạch Đông Lâm cảm thấy bảng tên đeo trên người hơi nóng, một sợi chỉ mỏng màu đỏ nối liền với bảng tên.
Hắn quay đầu nhìn Liên Tâm và những đệ tử Minh Ngục môn khác, họ cũng được nối với nhau bằng một sợi chỉ đỏ do cùng một cánh cửa ánh sáng bắn ra.
Bạch Đông Lâm hai mắt sáng lên, cảnh tượng ở xung quanh quảng trường lập tức lọt vào tầm mắt, những sợi chỉ mỏng được phun ra từ nhiều cánh cửa ánh sáng có tổng cộng ba màu: vàng, bạc và đỏ.
Sau khi cảm nhận kỹ càng thì phát hiện các thí sinh được kết nối bằng sợi chỉ đỏ cùng là thể tu, những người được kết nối bằng sợi chỉ bạc thì là khí tu.
Còn những người được kết nối bằng sợi chỉ vàng cũng là khí tu, nhưng không chỉ như vậy, từ ký hiệu đặc biệt trên quần áo của những người này có thể thấy được họ chính là những đệ tử của thế lực liên hiệp Đan Minh.
Thảo nào đám người này trông kiêu ngạo như vậy, hóa ra người ta là sân nhà!
Bạch Đông Lâm khẽ bĩu môi, đây có được xem là kỳ thị không?
Đây là một sự kỳ thị trắng trợn, cuộc thi đấu vẫn chưa bắt đầu thì đã chia họ ra thành ba tầng lớp, đặc biệt là thể tu được kết nối bằng sợi chỉ đỏ, có số lượng ít nhất và hiển nhiên là thuộc tầng lớp thấp nhất.
Bạch Đông Lâm có thể rõ ràng cảm nhận được ánh mắt khinh thường thoắt ẩn thoắt hiện ở xung quanh, thậm chí còn có những tiếng cười nhạo mơ hồ truyền đến.
Quả nhiên là thế sao?
Sau khi bước ra khỏi gia đình Cực Đạo thánh tông cao cấp, hòa thuận, bình đẳng, lý trí, tương thân tương ái – một thế lực hoàn toàn không tương thích với cả thế giới.
Cuối cùng hắn cũng bước vào một thế giới bình thường rồi!
Có kỳ thị, có khinh thường, có tầng lớp, có giả vờ, có mất mặt, đây mới là một diễn biến bình thường mà!
Ngay cả trong Đan Minh – cũng là một thế lực đứng đầu, vẫn sẽ có phân biệt tầng lớp, điều này bình thường hơn rất nhiều so với Cực Đạo thánh tông.
Hệ thống thế lực của Cực Đạo thánh tông quá đỗi hoàn hảo, khiến cho Bạch Đông Lâm luôn có một cảm giác không thích nghi không chân thật.
Hắn luôn suy đoán rằng một cấu trúc thế lực lý tưởng như Cực Đạo thánh tông không thể nào là một sự diễn biến tự nhiên của thế giới này.
Chắc hẳn là có một loại lực lượng mạnh mẽ nào không thể cưỡng lại đột nhiên xuất hiện, đã cưỡng bức đảo ngược phương hướng phát triển của Cực Đạo thánh tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận