Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2017 - Cầu thang vô hạn (3)

Nói cách khác, hiện tại hắn có thể lựa chọn leo lên bậc thang thứ hai, tiếp tục nhận giai đoạn thử thách kế tiếp, hoặc là......
Dạo quanh một vòng!
Khóe miệng Bạch Đông Lâm khẽ nhếch, không chút do dự chọn cái sau. Hắn quay người, dậm chân phóng ra xa một ngàn vạn năm ánh sáng rồi xuất hiện bên cạnh khối gạch đen nhánh khổng lồ.
Không thể không nói suy nghĩ của hắn khá là lạ lùng, đổi thành người khác đều hận không thể lập tức vượt qua tầng tầng cầu thang và leo đến đỉnh tế đàn để lấy được kho tàng bí mật của chủ nguyên điểm.
Chủ yếu vẫn là do tham lam quấy phá, bản năng khao khát năng lượng nguyên thủy đã dưỡng thành tính cách không từ bỏ bất cứ cơ hội kiếm chác nào của hắn.
Tất nhiên thử thách ý thức càng nhiều càng tốt, ý thức càng mạnh lại càng hay, nhưng hắn bất mãn điều kiện cơ sở đạt thành Siêu Thoát. Độ mạnh yếu giữa những người siêu thoát có sự khác biệt, ý thức cũng vậy.
Muốn làm thì phải làm đến mức tốt nhất, đỉnh của chóp và tích lũy vô tận căn nguyên, nói không chừng một khi hắn bước vào Siêu Thoát thì cường độ ý thức của hắn đã là tốt nhất trong Siêu Thoát rồi, chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra.
“Siêu ngã?”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lóe sáng, khối gạch u ám này tản ra áp lực khủng khiếp, áp bức ý chí vào trong cơ thể hắn, cuối cùng nén lại thành một điểm sáng chói lóa.
Phừng——
Ngọn lửa vô hình xuất hiện từ hư không xung quanh điểm sáng, đây là ngọn lửa Khái Niệm, nó đã vượt qua định nghĩa của lửa ở thể plasma.
Ai cũng biết lửa và nhiệt độ được tạo thành từ sự chuyển động kịch liệt giữa các phân tử.
Nhiệt độ có giới hạn dưới, cái gọi là độ không tuyệt đối chính là phân tử tiến vào trạng thái trì trệ tuyệt đối về mặt lý thuyết, sự đóng băng này có thể đông kết thời không.
Nhiệt độ không có giới hạn trên, định nghĩa này dựa trên tiền đề không có giới hạn trên cho tốc độ, trong chư thiên mênh mông vô tận này, tốc độ ánh sáng là vô hạn.
Ngọn lửa Khái Niệm hoàn toàn đảo ngược định nghĩa trên, nó không quanh co uốn lượn nhiều đến thế, không phải quy luật định nghĩa nó mà là nó định nghĩa Khái Niệm nhiệt độ này.
‘Ta là ánh sáng, là lửa, là sức nóng bất tận!’
Bạch Đông Lâm hơi nhíu mày, ý chí bị đốt cháy và trui rèn, khiến hắn đau đớn tột độ, ý chí và ý thức đồng căn tương liên, nhưng còn đau đớn hơn tổn thương thần hồn—— lớp áo ngoài của ý thức nhiều.
Đây là nỗi đau vốn không có cách nào che đậy, nó đã biến đổi từ Khái Niệm hư vô thành thực thể có thể chạm được và nhìn thấy được. Nỗi đau có thể chạm tới sẽ khổ sở đến cỡ nào?
“Hế, đủ mạnh, thú vị đấy.”
Bạch Đông Lâm gật nhẹ đầu, xác nhận đau đớn này là thứ hắn chưa từng gặp phải trong đời, sau đó hắn tiếp tục cất bước, tiến vào viên gạch tiếp theo.
Lúc này, ý chí của hắn vẫn chưa kết thúc thử thách đốt cháy trui rèn, không thể từ tiến bước từ viên gạch này, nhưng đi sang bên cạnh thì không có bất cứ trở ngại nào.
Việc này nghĩa là sẽ có hai loại thử thách đáng sợ cùng lúc ập vào người, đương nhiên không chỉ đơn giản là một cộng một, độ khó sẽ tăng vọt theo cấp số nhân.
“Huyễn cảnh tự ngã? Vẫn chưa đủ.”
Đây là sức mạnh ảo tưởng được hình thành từ Khái Niệm, có ý đồ mê hoặc bóp méo tự ngã, đáng tiếc còn lâu mới làm được.
Còn chẳng bằng ánh mắt gia tăng “Chân Thật Huyễn Cảnh” mà Bà Luân Sát Đế áp lên người hắn trước đây.
Lại thêm lúc ấy hắn gặp họa được phúc, để phá vỡ cục diện, lĩnh hội thâm ý tự ngã chỉ có người siêu thoát mới có thể nắm giữ—— giữa tồn tại và không tồn tại.
Vì vậy, thử thách của viên gạch này trông có vẻ hơi yếu nên mới bị hắn phá vỡ dễ như chơi. Bước chân hắn không ngơi nghỉ, tiếp tục tiến lên phía trước, cước bộ càng lúc càng nhanh, gần như không nhìn thấy dư ảnh, đồng thời, có ngày càng nhiều thử thách ý thức gia tăng trên người hắn.
Trong lúc nhất thời, ý thức rơi vào cảnh kiếp nạn trùng trùng, sắp đi tới bờ vực bị diệt, nhưng lại được tái sinh hết lần này tới lần khác, mỗi lần đột phá trắc trở đều sẽ trở nên càng rực rỡ, bùng cháy và mạnh mẽ.
......
Không biết qua bao lâu, Bạch Đông Lâm đã sắp dạo quanh hết một vòng, cuối cùng những Bỉ Ngạn liều mạng vượt qua khoảng cách vô biên kia cũng khoan thai tới muộn.
“Ha ha ha!!”
“Hê hê, rốt cuộc, rốt cuộc đã đến!”
“Tế đàn cuối cùng gánh chịu Khái Niệm vòng xoáy, cả bí ẩn Siêu Thoát đều nằm trong đó!”
“Ể!? Các ngươi nhìn kia, thế mà lại có người nhanh chân đến trước!”
Hơ, suýt nữa bọn họ đã hao hết đầu nguồn tin tức, lê lết thân thể dầu cạn đèn tắt, vất vả lắm mới tới được dưới chân tế đàn, nào ngờ vẫn muộn một bước.
Cùng là Bỉ Ngạn, tại sao bọn họ lại chẳng thể đi nhanh hơn chút nhỉ?
Không sai, không ít người nhanh chân đến trước bọn họ, ngẩng đầu nhìn ra xa, trên cầu thang tế đàn nguy nga đã đứng rải rác kha khá người, cao nhất là bậc thứ mười chín, thấp nhất cũng đã leo tới bậc thứ tám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận