Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 95: Tên càng dài thì càng mạnh đúng không?

Trong không gian tối đen vô biên vô hạn, ý thức của Bạch Đông Lâm như thể có thể kéo dài vô hạn, vượt qua từng đốm lửa. Cuối cùng, ở một nơi rất xa, hắn phát hiện ra một ngọn lửa khổng lồ, tỏa ra ánh sáng rất mạnh mẽ, giống như một mặt trời nhỏ.
Tuy rằng cách hắn rất xa nhưng vẫn khiến khí huyết của Bạch Đông Lâm sôi trào, cảm giác tâm linh đã vượt qua không gian để nối liền với quả cầu lửa đó!
Chính nó!
Bạch Đông Lâm mở mắt, thần sắc kích động, môn công pháp này cực kỳ phù hợp với hắn!
Như thể hắn có thể cảm ứng được tiếng hoan hô nhảy nhót của môn công pháp này, theo đó, linh hồn của hắn cũng đang reo hò, thúc giục hắn đi tiếp nhận truyền thừa.
Không cần suy nghĩ thêm nữa, hắn nghe theo chỉ dẫn của linh hồn, chạy vào nơi sâu trong Bia Giới, thân hóa thành tàn ảnh lao đi với tốc độ cực nhanh.
Bia Giới quá khổng lồ, ước chừng dồn hết toàn lực chạy trong mấy canh giờ mới tới nơi thần giao cách cảm.
Nhìn tấm bia đá cao lớn chạm đến tận tầng mây trước mắt, trong mắt hắn lộ ra vẻ khiếp sợ. Tấm bia đá này cao hơn những tấm bia đá xung quanh nhiều, giống như một con rồng đứng giữa đàn giun, có vẻ công pháp cực kỳ cường đại!
Hắn đi tới trước mặt tấm bia đá, khoanh chân ngồi xuống, ổn định lại tâm trạng rồi giơ tay trái ấn lên trên tấm bia đá.
Vòng Tay Cực Đạo lóe lên một tầng sáng màu đỏ, Bạch Đông Lâm lập tức cảm giác được khoảng cách giữa hắn và tấm bia đá kia đã biến mất.
Vô số văn tự huyền ảo màu vàng xoay quanh nhảy nhót, giống như một đám tinh linh màu vàng, xếp hàng bay múa vào trong đầu Bạch Đông Lâm.
Văn tự màu vàng bay vào Linh Đài, vòng quanh linh hồn, chậm rãi khắc trên linh hồn.
“Mười hai vạn chín ngàn sáu trăm linh khiếu Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh”!
Hay lắm!
Ngươi giỏi lắm!
Tên càng dài thì càng mạnh đúng không?
Hắn không có thời gian suy nghĩ lung tung, những văn tự vô biên vô hạn trút xuống như ngân hà, trong nháy mắt bao phủ linh hồn Bạch Đông Lâm.
Cả linh hồn và cơ thể hắn bị văn tự màu vàng bao trùm, giống như hóa thành kim thân.
Ánh vàng lấp lánh!
Sáu canh giờ trôi qua, Bạch Đông Lâm vẫn chưa tiếp nhận truyền thừa xong.
Môn công pháp này cực kỳ huyền ảo, nội dung lại dài như vô tận, dù cho chỉ là khắc nó vào linh hồn thôi cũng rất tốn thời gian.
Thời gian dần trôi, các văn tự màu vàng giảm dần cho đến khi biến mất.
Truyền thừa chấm dứt, bộ công pháp này đã hoàn toàn khắc sâu trong linh hồn, hắn muốn quên cũng không quên được.
Nhưng Bạch Đông Lâm chưa vội buông tay khỏi tấm bia đá truyền thừa ngay, mà là lợi dụng thời gian còn lại bắt đầu cảm ngộ môn công pháp này.
Tuy công pháp đã khắc vào linh hồn của hắn không sót một chữ, thế nhưng nhớ kỹ và học được chính là hai chuyện khác nhau.
Cảm ngộ tu luyện cũng chỉ có thể dựa vào chính mình, công pháp có mạnh hơn nữa cũng chưa thành thục đến mức có thể tự mình tu luyện!
Mà tấm bia đá truyền thừa trong Bia Giới ngoại trừ có công năng truyền thừa công pháp thì còn có một chức năng nữa, đó chính là hỗ trợ người tu luyện cảm ngộ công pháp. Là một món bảo vật phụ trợ tu luyện!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao muốn tu luyện ở Bia Giới lại cần đến một ngàn tích lũy cống hiến cho mỗi canh giờ.
Còn có một hai canh giờ nữa mới hết mười hai canh giờ, hắn không thể lãng phí được, tích lũy cống hiến quý lắm đấy!
Hắn ổn định lại tầm thần, bắt đầu tu luyện Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh, tên công pháp này dài quá đi mất, hắn đành phải đọc tắt cho tiện.
Công pháp tầng thứ nhất rất đơn giản, hắn có tấm bia đá nên lĩnh ngộ rất nhanh.
Cảnh giới thứ nhất của thể tu là dẫn khí luyện thể. Nó cũng khá giống khí tu, đều cần dẫn linh khí để cường hóa thân thể.
Khác biệt là ở phương thức dẫn động linh khí, khí tu có tư chất tu luyện là Chân Linh từ màu cam trở lên đã có thể dẫn dắt linh khí nhập thể, đây cũng là cách mà đa phần các tu sĩ Càn Nguyên giới đang sử dụng.
Điểm khác biệt của thể tu là không cần biết Chân Linh tốt hay xấu, vì thể tu sẽ lợi dụng ánh sáng bản nguyên sinh mệnh đi cảm ứng và hấp thụ linh khí.
Ánh sáng Chân Linh đến từ sâu thẳm trong linh hồn, sinh ra ở Mẫu Hà.
Ánh sáng bản nguyên đến từ chỗ sâu trong thân thể, sinh ra trong thiên địa.
Một thực một ảo, một âm một dương, chính là hai mặt của vạn vật trên thế gian, đây cũng là điều kiện cơ bản cấu thành sinh mệnh!
Nên đương nhiên cả hai đều có quyền khống chế và lợi dụng thiên địa linh khí!
Thời viễn cổ, khí – thể có thế lực ngang nhau, đều phồn vinh hưng thịnh như nhau.
Đáng tiếc bởi vì nguyên nhân nào đó mà thể tu lại suy bại, tới bây giờ vẫn chưa thể khôi phục như ban đầu, thế nên xuất hiện tình trạng một số người ở những giới vực hẻo lánh chỉ biết khí tu mà không biết thể tu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận