Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 229: Tế đàn xuất hiện

Nét mặt Thanh Phong nghiêm túc, ánh mắt nhìn chòng chọc vào cột máu thô lớn, không quay đầu lại nói: “Lão đầu, chúng ta đã tận lực rồi, phải không?”
Vẻ mặt Thần Toán Tử sửng sốt, nét điên cuồng trên mặt từ từ rút đi. Đúng vậy, Chẳng phải là đã biết từ lâu rồi hay sao? Bọn họ đã cố gắng hết sức rồi!
Gràoo!
Theo tiếng rống giận cực lớn, một cánh tay tráng kiện mọc đầy lông đỏ vươn ra từ trong cột máu, mười cột máu nối liền trời đất chậm rãi thu liễm lại rồi biến mất không còn tung tích.
Một con quái vật khổng lồ cao tới mấy vạn trượng đứng sừng sững giữa thiên địa. Hung thú bốn chân cả người mọc đầy lông đỏ, cơ bắp nổi cục mạnh mẽ. Chỉ nháy mắt sau, trên người hung thú Loạn Cổ mở đầy các tròng mắt, rậm rạp chi chít toàn thân, nhãn cầu chuyển động xoay tròn, nhìn vừa kinh khủng lại vừa tà ác!
Một trong thập đại hung thú Loạn Cổ, Tà Nhãn!
Thanh Phong cùng những đại năng Quy Nhất nhìn nhau, trong mắt lóe lên vẻ kiên quyết. Thanh Phong tế ra pháp bảo cung điện, hút Thần Toán Tử vào trong đó, đồng thời dung thần niệm truyền âm nói:
“Lão đầu, mang theo mấy tiểu tử này đi thôi, Cổ Giới sẽ lại rơi vào thời đại hắc ám như Loạn Cổ, cuộc chiến với thập đại hung thú này sẽ kéo dài rất lâu.
Bọn họ đều là hạt giống tương lai, ta tin là một ngày nào đó, Cổ Giới sẽ có thể sinh ra nhân vật tuyệt thế giống như Minh Dự Đế Quân, lại lần nữa phong ấn hung thú!”
Mười mấy đại năng Quy Nhất đồng loạt tế ra pháp bảo phi hành của mình, bên trong đều có rất nhiều tu sĩ Pháp Tướng Cảnh, Động Hư Cảnh. Đợi đến khi nhóm đại năng Quy Nhất bọn họ chết trận thì những tiểu tử này cũng đã trưởng thành.
Không do dự nữa, mỗi người đều tự phất tay đánh pháp bảo phi hành vào không gian kép, phi độn về phía xa.
Sau đó đám người Thanh Phong giật xuống một nhúm tóc. Từng sợi tóc lóng lánh ánh huỳnh quang đâm thủng không gian, trong nháy mắt đã biến mất tăm.
Tuy bọn họ chưa từng thấy qua sự kinh khủng của thập đại hung thú, nhưng vẫn nên để lại hậu chiêu thì hơn. Cho dù có chết trận thì cũng có thể dựa vào sợi tóc mà trọng sinh. Chẳng qua muốn khôi phục chiến lực toàn thịnh, tài nguyên năng lượng cần phải tiêu hao sẽ cực kỳ khủng bố, cho dù là đám Quy Nhất cảnh bọn họ thì cũng khó có thể gánh được mấy lần.
Tròng mắt rậm rắp khắp người Tà Nhãn chuyển động, nhìn chòng chọc vào đám người Thanh Phong. Chính là những con kiến hôi này đã định ngăn cản nó phá phong ấn.
Gràooo!
Một trận đại chiến kinh khủng lập tức bùng nổ. Trời long đất lở, rất nhiều hung thú trong Vô Quy táng vực lâm vào hiểm cảnh, bị dư chấn quét qua, trong một chớp mắt đã hóa thành tro tàn.
Cảnh tượng giống nhau đồng loạt xảy ra tại mười tuyệt vực, một luồng sóng khí thế kinh khủng lan tràn trong hư không, chỉ trong khoảnh khắc đã càn quét toàn bộ Cổ Giới!
...
Hoang địa Vùng Đất Lạnh.
Mấy người Bạch Đông Lâm vẫn đứng ở giữa trời tuyết, có điều bây giờ toàn bộ Vùng Đất Lạnh đã bị những bông tuyết đỏ như máu bao trùm. Trên người hơn trăm ngàn hắc y nhân cũng bị phủ lên một tầng thật dày.
Khi mười phương hướng trong Cổ Giới bắt đầu có cột máu phóng lên cao, sắc mặt Bạch Đông Lâm đã hơi đổi, Vĩnh Dạ bắt đầu rồi.
Trên mảnh đất trống phía trước đám hắc y nhân, đột nhiên xuất hiện mười người mặc áo xám, bọn họ đều đeo mặt nạ ác quỷ bằng hắc thiết. mười người áo bào xám chia nhau đứng thẳng ở một phương, mơ hồ tạo thành một vòng tròn rất lớn.
Hai mắt Bạch Đông Lâm híp lại, khí cơ của mười người này rất mạnh, đã hoàn toàn vượt qua Pháp Tướng Cảnh, hẳn là tu sĩ Động Hư. Khí cơ phong toả mà lúc trước hắn cảm nhận được hẳn là xuất phát từ những người này, nhìn bọn họ thần thần bí bí như vậy, có lẽ là đám người Tử Tịch Diệt giới vẫn luôn giấu mặt.
Mười người áo bào xám trầm mặc trong chốc lát rồi hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết. Một quầng sáng chói mắt lập tức nở rộ, mỗi người đều tự bắn ra mấy cột sáng, chúng liên kết với nhau, nhanh chóng cấu thành một trận pháp khổng lồ hình tròn. Trong trận pháp có hàng hà sa số minh văn huyền ảo không ngừng lưu chuyển.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động kịch liệt, lớp băng cực dày bắt đầu vỡ vụn, văng khắp nơi.
Một tế đàn tám mặt đen nhánh chậm rãi trồi lên.
Bốn phía tế đàn khắc đầy minh văn đồ án, một luồng khí tức khó hiểu bắt đầu khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Tâm thần Bạch Đông Lâm chấn động kịch liệt, thúc giục hắn rời xa nơi này. Ánh mắt hắn ngưng lại, đúng là một thứ đáng sợ!
Khi tế đàn đen nhánh trồi lên hết khỏi tầng băng. Mười người áo bào xám dừng lại, từ từ móc từ trong ngực ra một quả cầu tỏa ra ánh sáng lung linh. Trong quả cầu là vô số điểm sáng không ngừng bay lượn, muốn trốn khỏi đó nhưng bị một lớp vật liệu rất mỏng, trong suốt vây nhốt chặt chẽ.
Bạch Đông Lâm siết chặt nắm đấm, trong mười quả cầu ấy chính là hơn một trăm hai mươi triệu Chân Linh tu sĩ Càn Nguyên giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận