Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 487: Có duyên gặp lại

Bạch Đông Lâm trầm ngâm giây lát, ý niệm lướt qua thế giới thấp duy. Hắn lấy mỗi nơi một quả cầu thủy tinh rỗng ra từ trong những “kho bạc nhỏ” chồng chất trong nhẫn trữ vật của La Sa và một chiếc vòng tay pháp bảo trữ vật. Sau khi bước đầu làm chủ thế giới thấp Duy, hắn đã có thể mở ra pháp bảo trữ vật trong đó. Lần đầu tiên khi hắn tiến vào, ngay cả thế giới Bản Nguyên của Tử Triệu cũng không cảm ứng được.
Mà trong thế giới Đế Duy, những cấm chế trên pháp bảo trữ vật của đám người này như thể hư không. Hắn vừa xoay chuyển ý niệm, thì đã có thể vô hiệu hóa nó.
“Sư tỷ, chỗ đệ có hai hạt giống pháp tắc không cùng thuộc tính với mình. Đệ không dùng tới, cũng tặng hết cho tỷ nhé!”
Tất nhiên, có được càng nhiều hạt giống pháp tắc thì càng tốt. Hắn có nhiều Linh Khiếu, dĩ nhiên không hề có chuyện thuộc tính không tương thích. Chẳng qua hắn đã có thừa hai loại hạt giống pháp tắc này, hơn nữa thể chất đặc biệt của Liên Tâm rất phù hợp.
Kho bạc nhỏ của hắn đã kiếm được một khoản kha khá trong lần thu hoạch này. Hắn đã lấy được không ít hạt giống pháp tắc, chỉ nguyên trong nhẫn trữ vật La Sa thì đã có đến mười mấy hạt.
Có qua có lại, hắn tặng Liên Tâm hai hạt, cũng không tính là gì.
“Không, không được, sư đệ, thứ này quá quý giá, ta không thể nhận được!”
Liên Tâm vội vàng xua tay, sau đó cuống quýt lùi lại. Nàng ta nợ sư đệ rất nhiều hạt giống pháp tắc, sao có thể nhận thứ này của hắn được chứ? Bản thân có thể nhận đồ vật bình thường như miếng ngọc bội này, nhưng hạt giống pháp tắc thì thật sự không được.
“Sao thế? Sư tỷ đang ghét bỏ quà tặng của đệ hả?”
Bạch Đông Lâm xụ mặt.
“Không, ta không có…”
Hai mắt Liên Tâm đỏ hoe, gấp đến độ sắp bật khóc.
“Không có thì cầm lấy cho đệ!”
Bạch Đông Lâm mạnh mẽ nhét quả cầu thủy tinh rỗng vào trong tay Liên Tâm. Ngay sau đó, bóng dáng khẽ động biến mất không tăm tích, chỉ để lại một tràng cười vang vọng khắp đại sảnh.
“Ha ha ha, sư tỷ, tạm biệt!”
“Thay ta tạm biệt Niên tỷ, chúng ta có duyên gặp lại!”
Vì hốt hoảng, Liên Tâm cũng quên mất chuyện mình có tu vi, chạy một mạch ra khỏi đại sảnh. Nàng ta dõi mắt nhìn nơi xa, nhưng nào còn thấy bóng dáng Bạch Đông Lâm đâu nữa.
“Sư đệ…”
Khu vực Lục Hoàn, Bạch Đông Lâm sóng vai cùng đi với Thượng Trung.
“Đông Lâm, chúng ta lại không vội, ngươi có thể ở bên tiểu nữ tử kia một khoảng thời gian.”
Vẻ mặt Thượng Trung tươi cười. Bạch Đông Lâm nghe xong thu lại hai chiếc túi thơm trong tay. Hắn vừa trầm ngâm suy nghĩ vừa thuận miệng nói:
“Những gì cần nói thì đã nói hết, lại không phải là sinh ly tử biệt. Tuổi thọ tu sĩ chúng ta dài lâu, thể nào chẳng có ngày gặp lại.”
Thượng Trung khẽ lắc đầu, tiểu tử này còn trẻ tuổi mà đã nhìn thấu triệt như vậy. Đạo tâm cũng kiên định khiếp người.
Trên đời này thực sự có chuyện trùng hợp như vậy ư?
Bạch Đông Lâm thầm suy nghĩ trong lòng, sau đó lại phủ nhận. Tuy rằng pháp tắc hạt giống hiếm có, nhưng chủng loại đa dạng. Sao cố tình Liên Tâm lại đưa cho hắn hai loại này nhỉ?
Pháp tắc Triều Tịch là một trong những nhánh trình tự của pháp tắc Lực Hấp Dẫn. Nếu gieo hạt giống pháp tắc này thì lĩnh ngộ của hắn về pháp tắc Lực Hấp Dẫn sẽ nâng cao một bậc đáng kể.
Hạt giống pháp tắc mà vừa rồi Liên Tâm tặng hắn thì càng quỷ dị hơn, lại thật sự là pháp tắc Lực Từ.
Bạch Đông Lâm cần phải hợp nhất ra pháp tắc Lực Điện Từ. Hắn đã có pháp tắc Điện rồi, chỉ còn thiếu pháp tắc Lực Từ. Tuy rằng không quá quý báu, nhưng thuộc loại quý hiếm, muốn cố ý đi tìm cũng không dễ.
Mà Liên Tâm này như thể biết được suy nghĩ trong lòng hắn, trực tiếp đưa tới cửa cho mình.
Trong đó, có lẽ liên quan tới số mệnh huyền diệu, e rằng khí vận của hắn và Liên Tâm đã giao thoa một cách kỳ lạ.
Là bắt đầu từ khi nào nhỉ?
‘Ha ha ha, đúng vậy, sư tôn tìm cho đồ nhi một vị sư đệ tuấn tú, có vui không? Bất ngờ không?’
Tiếng cười quyến rũ của Niên Niên chợt lướt qua trong đầu Bạch Đông Lâm. Hắn lập tức đen mặt lại, được lắm, Niên Niên này hóa ra là ngươi, thảo nào.
Thời gian trôi qua, thời gian hai người họ bên nhau càng lâu, thì khí vận giao thoa càng mãnh liệt. Vì vậy lần này nàng ta mới tặng pháp tắc Lực Từ mà hắn đang cần.
Không còn gì để nói, Liên Tâm này chính là ngôi sao may mắn của hắn.
Nhưng hắn vẫn rất thận trọng với thứ này, chẳng có chiếc bánh nào từ trên trời rơi xuống cả. Kết quả này được tạo nên thì nhất định sẽ tiêu tốn mấy thứ gì đó, giả dụ như khí vận,...
Nếu đổi là người khác thì có lẽ sẽ tìm đủ mọi cách giữ Liên Tâm ở bên cạnh. Nhưng trong lòng hắn lại rất chán ghét thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của chính mình.
Quà tặng do số mệnh ban cho đã ngầm được đánh dấu sẵn giá cả trước rồi.
Nếu như không ngừng đòi hỏi ắt sẽ gây tai họa. Tuy rằng hắn không sợ chết, nhưng e rằng Liên Tâm không chịu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận