Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 287: Tia máu đỏ cắt không gian

Bên trong ánh sáng Bản Nguyên đỏ ngầu, các loại pháp tắc dị tượng kịch liệt cuồn cuộn, khí thế của Ngụy Trì Khanh dưới dị tượng bản nguyên gia trì đang tăng lên liên tục, tuy sức mạnh thân thể tăng lên không khủng bố bằng Bạch Đông Lâm, nhưng có rất nhiều dị tượng có pháp tắc kỳ dị cường đại mà Bạch Đông Lâm không có. Thủ đoạn công kích của Bạch Đông Lâm kém xa Ngụy Trì Khanh tít tắp, nhưng mà Bạch Đông Lâm không để ý, có đánh được hay không cũng không sao cả, chỉ cần có thể ma luyện kỹ xảo chiến đấu của hắn, tăng lên ý chí đạo tâm, còn có điều quan trọng nhất là kiếm năng lượng cường hóa.
Như vậy là đủ rồi!
“Chiến đấu!”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm nghiêm nghị, vừa sải bước ra thân hình khổng lồ rậm rạp chằng chịt đầy cả mảnh hư không, kính tượng Chỉ Xích Thiên Nhai đã được hắn dùng đến xuất thần nhập hóa!
Mấy trăm thân hình bao quanh Ngụy Trì Khanh, đồng thời đấm ra một quyền, uy thế kinh khủng như muốn nghiêng trời!
Không gian như có thực chất, điên cuồng nén lại vào trung tâm, nén lại đến cực hạn lại dồn dập nghiền nát ra khe hở nhỏ.
Ngụy Trì Khanh bị nén lại ở trung tâm không có chỗ tránh né, cho dù là không gian thần thông cũng không cách nào sử dụng dưới tình huống như vậy, nhưng mà Ngụy Trì Khanh không kinh hoảng chút nào, thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ, hừ lạnh.
“Ha! Kim!”
Trong dị tượng bản nguyên đỏ đậm, một Linh Khiếu Kim lóa mắt hiện lên, bộc phát ra kim quang nhức mắt, dị tượng pháp tắc kim bắt đầu khởi động kịch liệt.
Trong nháy mắt Ngụy Trì Khanh hóa thành kim nhân lóa mắt, vô số xiềng xích pháp tắc rậm rạp chằng chịt quấn quanh thân, hắn ta không tránh không né, giơ song quyền kim sắc lóng lánh như mặt trời nhỏ, điên cuồng đối chiến với Bạch Đông Lâm!
Keng keng keng!
Không gian cuồn cuộn kịch liệt, tất cả tầng mây trên bầu trời đều hóa thành hư vô biến mất, từng quyền ấn chưởng ấn vĩ đại rơi vào đại địa, nhất thời trở thành sơn băng địa liệt, tường thành tháp sụp đổ, bụi mù nổi lên bốn phía.
Hai mắt Bạch Đông Lâm híp lại, tên thành chủ này đúng là có lực phòng ngự đáng sợ, nhưng mà hắn không tin hắn ta có thể chống đỡ một chiêu này!
Bàn tay khổng lồ của Bạch Đông Lâm dựng thẳng chưởng đao lên, một đao ý phá diệt nồng nặc điên cuồng hội tụ nén lại, vừa sải bước ra, thân thể khổng lồ nháy mắt thu nhỏ lại, khôi phục lại như bình thường, sức mạnh rơi xuống năm mươi long chi lực.
Nhưng mà ảnh hưởng không lớn, lực pháp tắc hóa thành xiềng xích pháp tắc vẫn quấn quanh thân như cũ, tăng lên đối với hắn vẫn rất lớn, đây chính là chỗ tốt của thần thông dung nhập bản nguyên rồi hóa thành thần thông bản mệnh, nếu là trong quá khứ có thể không làm được một bước này.
Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa có thể tăng sức mạnh của hắn, đề cao khối lượng thân thể, lại giữ vững tốc độ không thay đổi như cũ, đây đúng là thần thông rất lợi hại, nhưng mà vẫn có một khuyết điểm, đó chính là chẳng ngưng tụ được nhiều sức mạnh lắm, nói đơn giản chính là diện tích thụ lực quá lớn!
Đối phó với quái vật to lớn này, sử dụng Pháp Thiên Tượng Địa cũng không ảnh hưởng, nhưng mà đối phó với tu sĩ bình thường, đặc biệt là đối thủ có thể lực ngang nhau lại dùng không tốt như trong tưởng tượng.
Cho nên khi Bạch Đông Lâm sử dụng cần phải ngưng tụ sức mạnh chưởng đao phá diệt, cố ý giải trừ Pháp Thiên Tượng Địa, khôi phục kích thước thân thể bình thường.
Thân hình Bạch Đông Lâm lóe ra, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Ngụy Trì Khanh, trên chưởng đao cô đọng sương mù huyết tinh nồng nặc, từng khí tức phá diệt tràn ngập mà ra.
Vẻ mặt hắn thờ ơ giơ chưởng chém xuống, một tia máu đỏ cô đọng đến mức tận cùng nháy mắt cắt không gian.
Crắc!
Tiếng cắt kim loại bị cắt đứt vang lên, sắc mặt Ngụy Trì Khanh biến đổi, hung hăng vỗ ra một chưởng, Bạch Đông Lâm dùng hết dư lực chỉ có thể đón đỡ một chưởng này, cự lực kinh khủng bạo phát, hai người lại nhanh chóng tách ra.
Bạch Đông Lâm giẫm trên hư không, thân hình ngừng lại cố định, trong cơ thể phiên giang đảo hải, từng luồng năng lượng cường hóa bị dẫn dắt vào Thần Hải, hắn lộ ra vẻ tươi cười hài lòng, nhìn Ngụy Trì Khanh sắc mặt khó coi chậm rãi nói:
“Một kích này của ta như thế nào?”
Ngụy Trì Khanh nhướng mày, cúi đầu nhìn xuống lồng ngực, một vết thương thật lớn từ ngực xuyên qua tới bụng, bên ngoài vết thương lật ra điên cuồng nhúc nhích muốn khép lại, lại bị một đao ý phá diệt đỏ thắm ngăn cản, một tia máu màu vàng óng tràn ra từ vết thương.
Huyết dịch hóa thành kim sắc, nặng như nước thần, chỉ là một giọt cũng nặng đến hơn mấy trăm ngàn cân, năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong đó, đây cũng là một trong những sau khi bước vào Thần Nguyên Cảnh, bản nguyên ánh sáng sinh mệnh thăng hoa biểu hiện ra.
Trên tay Ngụy Trì Khanh lóe ra quang mang lục sắc, chậm rãi lau qua vết thương, đao ý đỏ thắm bám vào vết thương bị trục xuất ra ngoài, sau đó vết thương nhúc nhích liền lại, đảo mắt liền khép lại như lúc ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận