Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1194: Hóa thành Cổ Ma

Đối với người không phá tường, đây tuyệt đối là chiêu trí mạng không thể chống cự được. Người thần bí này có thể liều mạng đến đây cùng với hàng tỷ Linh nô, kết quả đã không cần nói cũng biết.
Người này, cũng là thoát khỏi Chân Linh người phá tường!
“Ngân Đồng, các ngươi ở bên trong thần điện, thúc dục thần điện trấn áp Linh nô kéo dài thời gian, những việc khác giao cho ta!”
“Lưu Lãng Đế, ngươi cẩn thận!”
Lưu Lãng Đế khẽ gật đầu, bóng dáng đã hóa thành điểm sáng rồi tiêu tan, hắn đã hóa thành Cổ Ma, dáng vẻ này chỉ là do suy nghĩ hội tụ ra.
Chỗ sâu nhất của không gian Trấn Ma, trong hư không lơ lửng một pho tượng thần tọa do hài cốt ghép lại. Bóng người tái nhợt ngồi ngay ngắn phía trên chậm rãi mở hai mắt, hiện ra con ngươi đỏ tươi.
Cực kỳ tái nhợt.
Làn da tái nhợt thiếu sức sống phủ đầy hoa văn đỏ tươi kỳ lạ, toàn thân trên dưới chỉ có đồng tử và đường vân bên ngoài cơ thể là màu đỏ tươi, còn lại đều tái nhợt.
Gầm gừ…
Dưới hư không, Cổ Ma nằm bò trên mặt đất, thấp giọng gào thét, sự hung ác vĩnh viễn không dừng lại.
Răng rắc!
Không gian Trấn Ma vỡ ra một vết nứt, Cổ Ma càng nóng nảy hơn, nhưng bị áp chế dưới ánh mắt của bóng người tái nhợt trên hư không, không dám nhúc nhích.
“Đi thôi, xé nát toàn bộ những tên kia!”
Gầm gừ…
“Đây chính là thần điện Trấn Ma sau khi dung hợp sao?"
Bề ngoài, Bạch Đông Lâm đã chiến đến điên cuồng, nhưng thực tế suy nghĩ lại vô cùng bình tĩnh, "Thần" thống trị đám mây lượng tử của suy nghĩ, vĩnh viễn sẽ không xuất hiện tình huống mất trí.
Khi thần điện Trấn Ma xuất hiện trong nháy mắt, hắn cũng đã khóa chặt nó, nhưng dưới tình huống địch ta chưa phân biệt, hắn không mạo muội tiếp xúc với nó.
Răng rắc!
Tiếng vỡ to lớn mà thanh thúy vang vọng toàn bộ vị diện hư vô, Bạch Đông Lâm nhíu mày nhìn ra, hư không phía trước thần điên Trấn Ma không hiểu sao vỡ ra một vết nứt đen kịt sâu xa, nối liền không gian không biết.
“Rống rống rống!”
Trong khe nứt đen kịt truyền đến tiếng gầm thét tàn ác nóng nảy, ngay sau đó bóng trắng bắn ra có đủ lọa bộ dáng, có người có hình thú, toàn thân tái nhợt, hai mắt đỏ tươi, bên ngoài thân phủ đầy hoa văn kỳ dị đỏ tươi.
"Cổ ma!!"
Con ngươi Bạch Đông Lâm thu nhỏ lại, hắn tự nhiên biết những ma vật khủng bố tạo thành thời đại ma kiếp, khiến người ta rơi vào thời khắc tối tăm.
Hiện giờ còn chưa giải quyết những yêu quái lông xanh khó chơi này, lại tới một đám cổ ma quỷ dị khiến Bạch Đông Lâm nhíu mày không thôi.
"Ny Ny đại tiểu thư, ngươi thật đúng là có sắp xếp, muốn lấy tính mạng của ngươi..."
Suy nghĩ của Bạch Đông Lâm còn chưa xong, thay đổi ngoài dự liệu đã phát sinh.
Ánh sáng bảy màu quanh quẩn thần điện, hơi chấn động, một nguồn sức mạnh trấn áp vô hình lại kinh khủng đến cực điểm hiện lên, bao phủ tất cả linh nô làm cho thân ảnh của hắn chậm lại mạnh mẽ.
Sức mạnh trấn áp của thần điện Trấn Ma không thể nghi ngờ là vô cùng khủng bố, cho dù là cường giả Thập Cảnh bị hắn trấn áp cũng khó có thể đào thoát, nhưng linh nô này quá mức đặc biệt, có thiên phú quỷ dị không để ý phong cấm trấn áp. Lúc trước ánh sáng của kim tự tháp đóng băng thời không cũng chẳng qua là hơi ảnh hưởng đến động tác của Linh Nô mà thôi.
Ong ong!
Thân ảnh linh nô bị ngưng đọng, ánh mắt càng lúc càng đỏ tươi dữ tợn, cả người là sương đen quấy nhiễu, trong lúc chấn động đã tán loạn thành hạt u ám, hóa thành hư không, trong nháy mắt đã thoát khỏi lực trấn áp.
Mặc dù chỉ có thời gian ngắn ngủi, nhưng những cổ ma kia đã tiến vào, tuy rằng chỉ có mấy trăm vạn, kém xa tỷ vạn linh nô, nhưng khí thế cuồng bạo cũng không kém quá nhiều.
Cổ Ma dày đặc màu trắng và Linh Nô đen kịt lập tức va chạm cùng một chỗ, những linh nô một lần nữa hội tụ ra thân ảnh, rõ ràng bị sửng sốt khi cổ ma đột nhiên xuất hiện, hai mắt đỏ tươi lần đầu tiên hiện lên vẻ mờ mịt.
Rống rống rống!
Linh Nô ngớ ra, nhưng những cổ ma này lại chưa từng do dự chút nào, vẻ mặt điên cuồng bạo ngược ôm chặt lấy từng linh nô, cả người lấp lánh ánh sáng tuyết trắng. Dưới ánh sáng chiếu rọi, linh nô lập tức vặn vẹo, giống như tuyết đọng dưới ánh mặt trời chói chang, nhanh chóng tiêu tan.
Đứng mũi chịu sào chính là linh nô trong ngực cổ ma, trong nháy mắt tiêu tán hầu như không còn, hào quang khuếch tán ra bốn phía, linh nô bị ảnh hưởng cũng hoàn toàn tiêu tan.
Hào quang tản đi, cổ ma nở rộ ánh sáng và hơn mười linh nô chung quanh đều hoàn toàn biến mất không thấy đâu.
"Đây, đây là tình huống gì!?"
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm ngạc nhiên, ý chí của hắn càn quét qua lại, xác nhận linh nô vừa rồi thật sự đã chết, không sống lại, càng không có dấu hiệu phân liệt.
Yêu quái lông xanh làm cho tâm tính hắn sắp sụp đổ, vậy mà dễ dàng bị tiêu diệt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận