Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1750 - N=1 (2)

“Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm! Cổ Hồng tuyệt đối không có ý muốn mạo phạm đại nhân, cũng không có mưu đồ làm loạn...”
Kiểu chụp mũ vu vơ thế này, bọn họ không dám đội, sức mạnh của vị này đã vượt qua hiểu biết của bọn họ, một tay mà đã có thể trấn áp thập nhất cảnh, cái này...
Thậm chí bọn họ còn suy đoán, Bạch Đông Lâm có phải là tồn tại Bỉ Ngạn hay không.
Lần này Cổ Hồng Thiên Triều thật sự chọc phải tai hoạ rồi!
“Mấy người nói hiểu lầm thì là hiểu lầm chắc? Ha ha, yên tâm đi, ta sẽ không giết các ngươi, hai người các ngươi sẽ là bằng chứng tốt nhất đấy.”
Bàn tay Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng nắm lại, u quang lấp lóe, sắc mặt hai người hoảng sợ, bị hóa thành con rối, hắn tiện tay ném cho Càn Côn.
“Tiểu Côn Tử, giữ gìn cho kỹ những bằng chứng này, chờ ta bận việc xong, là sẽ đi tìm Cổ Hồng Thiên Triều đòi chiến tranh bồi thường.”
Gật gật!
Càn Côn đờ đẫn gật đầu, ngây người nhìn Bạch Đông Lâm đi về phía bảo khố ở trung tâm vòng tròn, trong lòng của hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình rất nặng, rất nặng, năm vị thập nhất cảnh chí cao vô thượng đặt trên người hắn, cứ như phải gánh vác cả vũ trụ.
Bạch Đông Lâm bước ra một bước, vượt qua từng chiều không gian, ngay sau đó lập tức xuất hiện trong không gian bảo khố, mấy trăm ngàn phân thân ngồi xếp bằng đều mở hai mắt ra.
“Chúng ta bắt đầu đi!”
“Khà khà, bản tôn, rốt cuộc ngươi cũng đến, chúng ta đợi ngày này đã lâu.”
“A di đà phật!”
“Vô Lượng Thiên Tôn!”
Phân thân của Bạch Đông Lâm quá nhiều, đều tự đi con đường khác nhau của chính mình, dung hợp đặc tính nhân cách con đường tu đạo của mình hoàn mỹ, đều vô cùng mạnh mẽ, tiềm lực phi phàm.
Ý thức bản ngã, do tự ngã, thần ngã, tha ngã, siêu ngã tạo thành.
Bản ngã là ý thức bản chất của sinh linh, là thể hiện của nhân cách bản thân, sở dĩ Bạch Đông Lâm là Bạch Đông Lâm, chính là do bản ngã quyết định.
Thần ngã, là “ta” trong tiềm thức, thần ngã là lý trí tuyệt đối, đơn thuần đến mức không chứa một chút tâm trạng ý nghĩ đen tối nào, nó là thần tư duy, quyết định trí tuệ ngộ tính của sinh linh.
Siêu ngã, cụ thể hóa kéo dài, trở thành ý chí của sinh linh, đi từ khái niệm đến sự thật, có rất nhiều vĩ lực.
Tha ngã, thiên biến vạn hóa, là biểu hiện nhân cách ẩn của sinh linh, mỗi một tha ngã đều có thể hóa thành một “ý thức bản ngã” tương đối độc lập, mà còn hoàn chỉnh.
Mỗi một phân thân của Bạch Đông Lâm đều là một tha ngã đặc biệt, là một mặt trong nhiều mặt nhân cách của hắn. Cái này khác với phân thân mà hắn phân một tia ý thức ra để điều khiển một lần duy nhất, có thể nói phân thân tha ngã là cá thể sinh linh hoàn toàn độc lập, có thể tự tu hành trưởng thành, là độc lập tương đối trong thống nhất tuyệt đối.
Vô tận chư thiên, trong rất nhiều sinh linh, có kẻ tu hành thần thông phân thân, cũng có kẻ bẩm sinh đã có khả năng phân thân, bọn họ có thể biến hóa ra phân thân, chứng tỏ tương đối tài năng xuất chúng trong ý thức “tha ngã”, có thể chống đỡ tồn tại của phân thân.
Nhưng kẻ mạnh mẽ như Bạch Đông Lâm, có phân thân nhiều như vậy, thì lại ít càng thêm ít, chớ đừng nói chi là để tha ngã phân thân, dựng dục ra phân thân lần nữa, đây gần như là hành vi nghịch thiên tồn tại ở trong tưởng tượng.
Không có ý thức bản ngã của ai có thể chia tha ngã vô hạn, đây là luật thép.
“Ta không giống như thế.”
“Ý thức bản ngã của ta, vượt qua sức tưởng tượng của tất cả mọi sinh vật!”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm trang nghiêm, ánh mắt sáng chói, bộc phát ra lòng tin mãnh liệt đến cực điểm.
Hắn tin tưởng sự mạnh mẽ của thần quang bảy màu.
Cũng tin tưởng vào nỗ lực tu hành ý thức mồ hôi xương máu của mình!
Chết đi vô số lần, tra tấn vô tận, đau khổ có thể lấp đầy chư thiên, tất cả mọi điều trên, mới luyện thành ý thức mạnh mẽ của hắn.
Bạch Đông Lâm chậm rãi khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, đông đảo phân thân cũng có vẻ mặt trịnh trọng, tầng tầng lớp lớp, dùng tiết điểm đặc biệt, vây quanh Bạch Đông Lâm ở trong đó.
“Dựng Thần! Chú Ma!”
Tay Bạch Đông Lâm kết pháp quyết, miệng tụng chân kinh, ấn đường sáng óng ánh long lanh như bảo luân, thần quang lộng lẫy vô tận, lấp lánh rạng rỡ.
“Dựng Thần Chú Ma!!”
Nhất hô bách ứng, rất nhiều phân thân đều bấm niệm pháp quyết tụng kinh.
Khí tức ngột ngạt đến cực hạn lập tức tràn ngập trong bảo khố, từng sợi từng sợi tơ trong suốt, bắn ra từ trong mi tâm Bạch Đông Lâm, vượt qua hư không, nhập vào trong cơ thể chúng phân thân.
Hai mắt Chí Ác trợn tròn, ngoài thân thể hiện lên ma viêm đen nhánh, mỗi một thế giới Linh Khiếu bên trong biển Hỗn Độn của cơ thể đều đồng loạt sôi trào cuồn cuộn.
Ở trong trung tâm Hỗn Độn, vô tận khí hỗn độn không ngừng xoay quanh ngưng tụ, dần dần hóa thành quả trứng Hỗn Độn lớn khổng lồ cực kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận