Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1195: Linh Nô

Giống như Bạch Đông Lâm, những linh nô bị đánh trở tay không kịp, cũng sửng sốt trong nháy mắt.
"Ánh sáng trắng đó là gì? Cổ ma là khắc tinh của những con quái vật lông xanh này sao? Hơn nữa, cái này cũng quá khéo, bạo ngược đến cực điểm, cổ ma được xưng là "Màu trắng khủng bố" từ khi nào biến thành người lương thiện, vậy mà dùng phương thức tự diệt tiêu diệt yêu quá lông xanh!”
Trong lòng Bạch Đông Lâm sinh ra cảm giác kỳ quái, chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt không chân thật như thế.
Cổ Ma đột nhiên gây khó dễ, tiêu diệt không ít linh nô, nhưng cũng hoàn toàn chọc giận rất nhiều linh nô còn lại, lập tức từ bỏ công kích Bạch Đông Lâm, quay đầu giết tới phía Cổ Ma. Ánh mắt đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm vào một đạo thân ảnh tái nhợt sau bầy cổ ma, oán độc đến cực điểm.
"Vô linh giả!! Thanh trừ! Mạt sát!”
“Rống rống rống!”
Nhìn dòng nước lũ đen trắng liều mạng cùng một chỗ, thỉnh thoảng bộc phát ánh sáng rực rỡ, Bạch Đông Lâm trong lúc nhất thời lại trở thành người ngoài cuộc, bị gạt ở một bên.
"Chậc! Muốn đánh thì đánh, muốn dừng thì dừng, coi ta là cái gì?”
Keng!
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm lạnh lùng, tuy rằng hắn tạm thời không rõ ràng những cổ ma kỳ quái này là chuyện gì xảy ra, nhưng ít nhất trước mắt cùng phe với hắn. Hắn không ngại đánh chó mù đường, tiêu diệt yêu quái lông xanh với Cổ Ma.
“Đạo hữu, xin tạm thời dừng tay!”
Một đạo ý niệm truyền âm đột nhiên vang lên trong đầu, ánh mắt Bạch Đông Lâm chợt lóe, dừng động tác.
"Ngươi không rõ nhược điểm của Linh Nô, nếu tiếp tục công kích, ngoại trừ gia tăng tốc độ chia rẽ bọn họ ra thì không có tác dụng gì."
“Số lượng Linh Nô đã đủ rồi, không thể tiếp tục gia tăng!”
Lưu Lãng Đế cảm giác có chút đau đầu, hắn ta đã đánh giá quá cao số lượng Linh Nô cho nên mới tốn vô tận năm tháng, cải tạo mấy trăm vạn cổ ma ẩn chứa phân hồn của hắn ta. Tràn đầy tự tin mà đến, vốn tưởng rằng tuyệt đối đủ để giải quyết những linh nô này, lại thật không ngờ vẫn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Linh Nô?
Thì ra những yêu quái lông xanh này gọi là Linh Nô.
Bạch Đông Lâm yên lặng ghi nhớ cái tên này, lập tức ý niệm chấn động, nói ra nghi hoặc trong lòng mình.
"Đạo hữu, ngươi cũng đến vì Ny Ny sao?"
Ny Ny? Là tên của nàng ấy sao?
Lưu Lãng Đế nghe vậy, vẻ mặt hơi sững sờ, trong mắt đỏ tươi hiện lên ấm áp.
"Không sai, tại hạ đa tạ đạo hữu đã bảo vệ Ny Ny, khụ khụ, tuy rằng để lại cho ta một vấn đề lớn..."
Lưu Lãng Đế lắc đầu cười khổ, người khác cũng có ý tốt, sao hắn ta có thể ngang nhiên chỉ trích.
Bạch Đông Lâm trầm mặc trong chớp mắt, lấy sự thông minh tài trí của hắn, tự nhiên hiểu được ý của đối phương, tiếp tục nói: "Đạo hữu, những cổ ma này là chuyện gì xảy ra? Ánh sáng trắng mà họ phát ra là gì? Vì sao có thể hoàn toàn tiêu diệt Linh Nô?”
Bạch Đông Lâm từ đầu đến cuối đều không cho rằng những linh nô này thật sự không cách nào tiêu diệt, hắn chỉ biết được quá ít tin tức cho nên mới có thể vô lực như thế. Nếu như biết được bí mật sau ánh sáng trắng kia, hắn tin tưởng với năng lực toàn diện của hắn, tự có thể trả lời được.
Lưu Lãng Đế đã xác định Bạch Đông Lâm chính là người phá tường từ bỏ chân linh, tự nhiên là đồng minh với hắn, trong lòng dĩ nhiên vô cùng thân cận. Những tin tức tuyệt mật này sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ báo cáo toàn bộ, vì thế mở miệng nói: “Linh Nô là quái vật do Mẫu Hà chế tạo ra, trời sinh khắc chế tất cả sinh linh có chân linh, muốn đối phó những quái vật này, đầu tiên phải thoát khỏi chân linh, trở thành 'Vô Linh Giả' trong miệng Linh Nô. Đương nhiên, chúng ta gọi nó là người phá tường!”
"Không chỉ phải thoát khỏi chân linh, thân thể cũng là mấu chốt. Sau khi vứt bỏ chân linh, nếu không muốn giống như ta vứt bỏ thân thể bị chân linh ô nhiễm, dựa vào cổ ma thì không cần chân linh trong thân thể..."
Hiện giờ thân thể của hắn ta đã trải qua liên tiếp mạo hiểm tử vong, thu hoạch từ trong một đồng quán sâu trong Chư Thiên Vạn Giới Quy Khư. Người đời đều cho rằng hắn ta vì bảo vật mới liên tiếp bước vào Quy Khư, thật ra hắn ta chỉ vì tìm kiếm một bộ hài cốt thích hợp mà thôi.
"Ngoại trừ phương pháp vứt bỏ thân thể, cũng chỉ có trời sinh thần hồn không có sinh linh chân linh, thân thể tinh khiết mới thỏa mãn điều kiện thi triển 'Bạch Quang', nhưng toàn bộ thế gian đều bao trùm dưới Mẫu Hà, Luân Hồi đều chịu sự khống chế của nó, làm sao có linh hồn trời sinh thuần khiết đây?"
Trong lòng Lưu Lãng Đế thầm than, tuy rằng linh hồn của hắn ta trời sinh tinh khiết, nhưng cũng tương tự như "Đoạt Xá Trọng Sinh", mà không phải đầu thai chuyển thế. Linh hồn thuần khiết và linh hồn nguyên thân đan xen dung hợp cùng một chỗ, mà thân thể nguyên thân sớm đã bị Chân Linh ô nhiễm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận