Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 233: Thập đại hung thú đã bị xóa sổ

Kiếm Si đứng trong hố đen khổng lồ, vẻ mặt đờ đẫn như thể không hề nghe thấy điều gì xung quanh, lão bước vài bước thì đã đi tới Ngạ Quỷ vực. “Đói! Đói! Đói!”
“Ca ca ơi! Đệ đói quá!”
“Đệ đệ! Ăn hắn!”
Cánh tay cực lớn của Ngạo Nhân vỗ ngực bình bịch, bốn con mắt đỏ tươi khổng lồ của nó nhìn chằm chằm vào Kiếm Si đang đứng trong hư không.
Oong oong!
Hư không bị hủy diệt tan vỡ, bốn chùm ánh sáng đỏ rực khổng lồ bắn ra từ hai đôi mắt khổng lồ của Ngạo Nhân. Hai cái miệng siêu lớn cũng phun ra những chùm ánh sáng đen nhánh có lửa đen đang cháy hừng hực.
Kiếm Si không né không tránh, sáu luồng sáng khổng lồ lập tức biến thành hư vô khi còn cách cơ thể lão một tấc, áo choàng đen như mực của Kiếm Si thậm chí còn không hề di chuyển.
Tịch Diệt ma kiếm vung lên, từ từ chém về phía Ngạo Nhân. Kiếm quang xám lóe lên, thân thể Ngạo Nhân khựng lại, mi tâm dựng lên rồi lập tức bị tách thành hai nửa, chỉ nháy mắt thân thể to lớn đã hóa thành hư vô.
Cắn nuốt vô tận sinh mệnh, hung thú Ngạo Nhân từ trước tới nay chưa bao giờ được ăn no một bữa đã hoàn toàn tiêu tan, cầu mong ở địa ngục nó không còn bị đói nữa.
Rắc rắc!
Lại một vết nứt đỏ tươi khác chạy ngang bầu trời, cắt qua vết nứt đầu tiên. Bầu trời vô biên của Cổ Giới được tô điểm bằng một chữ “X” đỏ siêu lớn!
U u!
Hư không bốn phía xung quanh Ngạ Quỷ vực đã bị phá tan. Tám quái vật khổng lồ đập tan không gian, bao vây Kiếm Si ở giữa. Chúng không chút do dự, đồng loạt phát động công kích.
Trận chiến khốc liệt bi thảm trong tưởng tượng không hề xuất hiện. Khoảnh khắc vô số công kích đáng sợ tới gần Kiếm Si thì bỗng hóa thành hư vô, Kiếm Si không né không tránh mà vẫn nhẹ nhàng chém hết kiếm này đến kiếm khác như trước.
Giữa hai bên giống như những sinh vật tồn tại ở các chiều không gian khác nhau. Mặc kệ là thập đại hung thú có công kích như thế nào thì chúng cũng không thể làm tổn thương Kiếm Si dù chỉ là một tí ti, mà mỗi kiếm của Kiếm Si thì nhất định tiễn một con lên đường!
Sau tám kiếm, thập đại hung thú đã bị xóa sổ hoàn toàn, toàn bộ Ngạ Quỷ vực đã bị dư ba khủng bố biến thành hư vô, trở thành khu vực đầu tiên bị xóa sổ trên địa đồ Cổ Giới.
Bầu trời Cổ Giới lúc này giống như một tấm gương vỡ, vô số vết nứt đỏ rực dày đặc vằn vện trên không, một trận mưa máu xối xả từ trên trời đổ xuống.
Tiếng than thở như có như không hoàn toàn tan biến, lúc này thiên địa đều im lặng. Vô số chúng sinh trong Cổ Giới sợ hãi nhìn thiên khung đẫm máu, mặt đất rung chuyển dữ dội.
Trên mặt đất xuất hiện những vết nứt khổng lồ, núi lửa phun trào, dung nham hừng hực.
Sấm sét, cuồng phong, động đất, sóng thần, núi đổ đất nứt… vô số thảm họa thiên nhiên kinh hoàng xảy ra trên khắp đại địa, trăm họ khóc than, trong lúc nhất thời đã tử thương vô số.
Đôi mắt Kiếm Si, kẻ đã gây ra tất cả những điều này thì vẫn đen kịt, đờ đẫn như cũ. Thân hình lão lóe lên, ngay lập tức đã đến chỗ lớp băng vĩnh cửu trong Vùng Đất Lạnh, xuất hiện trên tế đàn đen nhánh kia.
Nhìn Cổ Giới sắp bị hủy diệt, đôi mắt đen kịt khẽ dao động. Trong tiếng kêu khe khẽ của Tịch Diệt ma kiếm. Kiếm Si bước vào trong thông đạo hắc ám, rời khỏi thế giới này ngay lập tức.
Sau đó thông đạo cũng nhanh chóng thu hẹp lại, cùng với tám tế đàn lớn hóa thành hư không tiêu tán không còn chút vết tích nào.
“A Di Đà Phật! Thiện tai thiện tai!”
Ma La chắp tay nhìn lên bầu trời sắp tan vỡ, nụ cười trên mặt càng thêm ôn hòa. Phía sau hắn ta là mười cái bóng mơ hồ, tất cả đều toát ra khí thế vô cùng đáng sợ.
“Các vị đạo hữu, cùng bần tăng đi tới tâm thiên địa, lấy ‘Thương’ ra thôi!”
“Được!”
Giọng nói của mười bóng đen có chút háo hức, tuy mỗi người đều là thế hệ có sức mạnh nghịch thiên nhưng lúc này cũng không nén được cảm giác xao động trong lòng. Sau vô số năm mưu tính, cuối cùng bọn họ cũng đi đến bước cuối cùng này.
Ma La búng ngón tay, khoảng không trước mặt vỡ tan. Một thông đạo sâu thẳm tối tăm dẫn tới một nơi không xác định từ từ hiện ra, đám người cùng bước vào trong đó. Chân họ bước có vẻ chậm rãi nhưng thật ra tốc độ lại cực nhanh, giống như mặt đất bị rút ngắn lại vậy.
Một lúc sau, đám người đã đến một nơi rất kỳ lạ, trong không gian tỏa ra ánh sáng lung linh có một quả cầu ánh sáng khổng lồ đang lơ lửng.
Lúc này, quả cầu ánh sáng vốn vô cùng lấp lánh đã trở nên ảm đạm, tả tơi như sắp vỡ tan.
Đến lúc này thì ánh mắt Ma La cũng lộ ra vẻ hưng phấn, hắn ta cảm nhận được một khí tức thần bí khó giải thích được, ‘Thương’ thật sự ở đây!
Ma La và mười bóng đen ẩn hiện, nhanh chóng xuyên qua vết nứt lớn trên quả cầu ánh sáng, đi vào bên trong nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận