Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 536: Dám nghĩ dám làm

Trong suy nghĩ của nàng ta, Bạch Đông Lâm có đến đâu đi nữa cũng không phải đối thủ của Già Lâu Kiệt. Bởi Già Lâu Kiệt vốn là có huyết thống Thần cấp của Kim Sí Đại Bằng tộc, rất dễ dàng đối phó một tên nhân loại tu luyện chưa đến mười năm.
Réeee!
Quá hoảng sợ, Già Lâu Kiệt không nương tay nữa mà lập tức biến ra bản thể, hóa thành một con đại bàng sải cánh vạn trượng, óng ánh hoàng kim, vô cùng to lớn.
“Ha ha, lời đồn không đúng rồi, hai cái vỉ nướng vẫn không đủ!”
Bạch Đông Lâm hai mắt sáng ngời, con đại bàng này đúng là đồ bổ.
“Pháp thiên Tượng địa!”
Bạch Đông Lâm bước tới, hư không chấn động kịch liệt, thân hình hắn bỗng lớn vọt đến hơn ba trăm trượng, pháp tắc sức mạnh quấn chặt quanh người, toàn thân rực cháy một ngọn lửa màu vàng lộ rõ từng múi cơ cuồn cuộn.
Tuy rằng vẫn nhỏ hơn bản thể của Già Lâu Kiệt nhưng cũng không xê xích gì mấy.
Đôi mắt hắn lạnh lùng, bước từng bước vượt qua không gian, thân thể khổng lồ chớp mắt đã xuất hiện trước mắt Già Lâu Kiệt.
Ha! Pháp tắc sức mạnh, phá diệt, thống khổ, kim, lôi, quấn chặt lấy cánh tay, tung ra một đấm rực rỡ chứa đựng sức mạnh khủng khiếp, đánh thẳng vào đầu của Già Lâu Kiệt.
Hắn ta nhìn không gian trước mặt nứt ra từng tấc, trái tim như ngừng đập, lập tức đập cánh vọt lùi về phía sau mấy trăm dặm.
“Ngu ngốc!” Bạch Đông Lâm không ngừng lại, tiếp tục hết sức đánh tới, chợt không gian phía trước nổi lên gợn sóng, nắm tay to lớn của hắn xuyên vào trong không gian, bất thình lình xuất hiện phía sau đầu Già Lâu Kiệt.
Đùng! Cú đấm mạnh mẽ va trúng Già Lâu Kiệt, đầu óc hắn ta lập tức choáng váng, lông vũ cứng rắn bị đánh rụng văng tung tóe, sức công phá đáng sợ dồn vào trong cơ thể khiến cho hắn bị nội thương nghiêm trọng.
Ríttttt!
Già Lâu Kiệt phát điên, hắn ta chủ quan không ngờ đến Bạch Đông Lâm lại thông thạo đạo không gian, đây chính là khắc tinh của hắn ta.
Trong đầu suy nghĩ, thân thể cao lớn tỏa ra hào quang vàng chói lóa, vô số lông vũ bắn vụt qua không gian, chỉ để lại một luồng sáng sau đuôi của nó.
Không gian hỗn loạn, hoàn toàn bị xáo động, từng vết nứt đen kịt và sắc lẻm xuất hiện.
Để đối phó với thần thông không gian của Bạch Đông Lâm, chỉ có thể phong ấn hoàn toàn không gian xung quanh hoặc là làm xáo động nó, gây khó khăn cho đối phương thi triển thần thông.
Bạch Đông Lâm cau mày, làm như vậy quả thật có thể khắc chế “Chỉ xích Thiên nhai” của hắn, nhưng bằng năng lực của Già Lâu Kiệt còn chưa đủ ảnh hưởng đến hắn.
Hình bóng hắn chợt di chuyển xuyên qua không gian, trong tức thì đã xuất hiện cách Già Lâu Kiệt một nghìn trượng.
“Hừ! Đừng coi thường ta!”
Nhìn Bạch Đông Lâm tác oai tác quái, Già Lâu Kiệt nổi giận.
Đôi cánh to lớn khẽ rung lên, bóng “chim” (vì nó đang biến thành con chim nên không thể để là bóng người được) lập tức biến mất, một vầng sáng dày đặc hiện ra, lập lòe xung quanh Bạch Đông Lâm.
Chỉ trong vài tích tắc, nó biến thành một khối cầu màu vàng bao phủ toàn bộ Bạch Đông Lâm, mỗi tấc không gian mà ánh sáng vàng xẹt qua đều bị phá nát, nhờ đó mà cắt đứt khả năng sử dụng thần thông không gian của hắn.
Trong mắt Bạch Đông Lâm lóe lên một chút cảm thán, không hổ danh Kim Sí Đại Bằng, tốc độ quả nhiên danh bất hư truyền.
Nếu không có thần thông không gian, hắn không thể theo kịp tốc độ của Già Lâu Kiệt.
Mà di chuyển cự ly ngắn như thế này lại càng không chọi được, bình thường hắn đều dùng Chỉ xích Thiên nhai để di chuyển, bởi vậy nên không có học thần thông bay lượn, cùng lắm là dùng pháp tắc phong để gia tốc mà thôi.
Rítttt! Dưới sự gia tốc cực đại và ma sát, điện tích xung quanh dần dần càng nhiều và hóa thành từng tia sét.
Khối cầu ánh sáng vàng khổng lồ từ từ thu nhỏ lại, như muốn xoắn nát Bạch Đông Lâm bị nhốt ở bên trong.
Với thân thể cứng cáp và chiếc mỏ sắc bén, khối lượng khổng lồ cộng thêm tốc độ kinh hoàng hiện tại của Già Lâu Kiệt, gần như chắc chắn Bạch Đông Lâm sẽ không đỡ được.
“Thiên hạ Võ công, vô kiên bất tồi, duy khoái bất phá. Quả đúng là nhanh một chiêu, thắng cả trận.” (Có nghĩa là võ công thiên hạ, không có gì phá giải không được, cho dù là nội công, chiêu thức tinh xảo hay kỳ binh thần khí, chỉ riêng tốc độ nhanh là không thể phá giải. Khi đạt đến tốc độ nhất định, mọi chiêu thức hoa mỹ đều là dư thừa.)
Bạch Đông Lâm ung dung khoanh tay trước ngực, hắn có biện pháp để phá giải chiêu thức này của Già Lâu Kiệt, nhưng uy lực của nó quá lớn, nếu sử dụng chắc chắn sẽ phá hủy một phần cơ thể của Già Lâu Kiệt.
Hắn không muốn lãng phí như vậy.
“Thôi không chơi với ngươi nữa, ta còn muốn nguyên liệu nấu ăn nguyên vẹn nhất có thể, đành phải giết ngươi thật nhanh vậy!”
Từng lời của Bạch Đông Lâm lọt vào trong tai của Già Lâu Kiệt, đôi mắt hắn ta hiện lên vẻ khinh thường, cho là Bạch Đông Lâm điên rồi, vậy nên hắn lại càng tăng nhanh tốc độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận