Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2103 - Quỳ thì sống, nghịch thì chết (1)

Không chần chừ nữa, Nguyên Sơ Hắc Quang khẽ động ý niệm, trút toàn bộ ý thức bản ngã vào trong “hắc quang”, thành công hay thất bại đều được quyết định trong giây phút này.
Oành——
Dung hợp hắc quang logic là một lĩnh vực xa lạ chưa từng có ai đặt chân qua và không có bất kỳ kinh nghiệm nào để bàn luận, Nguyên Sơ Hắc Quang cũng không biết sẽ có loại tình huống quỷ dị thế nào xuất hiện, nhưng nàng ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý để đối phó với tất cả các thử thách.
“Đây là!??”
Lòng Nguyên Sơ Hắc Quang run lên, sau khi ý thức thoáng trở nên trống rỗng, nàng ta cảm nhận được bản chất tồn tại của hắc quang, tăm tối vô hạn, hung ác thuần túy đến cực điểm, tàn bạo, hủy diệt, logic tiêu cực đan xen thành một thể trong mơ hồ......
Rốt cuộc nàng ta cũng hiểu tại sao sinh linh Tai họa đen tối vừa sinh ra đã tràn ngập dục vọng giết chóc và hủy diệt, thượng lương bất chính hạ lương oai*, nguyên nhân gốc rễ xuất phát từ phía trên hắc quang logic của Chư Thiên vô tận Tai họa đen tối.
*tương đương với câu nhà dột từ nóc hoặc thượng bất chính hạ tắc loạn
“Hóa ra, logic cũng có khuynh hướng!”
Nguyên Sơ Hắc Quang còn chưa kịp kinh ngạc thì ý thức đã bị logic tiêu cực vô tận cắn nuốt, trong giây phút cuối cùng, nàng ta thậm chí không sợ hãi, ngược lại còn mừng rỡ, bản thân nàng ta cũng chính là đại danh từ cực ác, có thể gọi là “cùng chung chí hướng” với hắc quang logic này, khi dung hợp chắc hẳn sẽ thuận buồm xuôi gió.
Một lúc sau, hắc quang tĩnh lặng đột nhiên tuôn trào mãnh liệt, giống như một tấm màn tăm tối, lại hệt như một chất lỏng sền sệt, trên bề mặt xuất hiện những vết lồi lõm không tuân theo bất cứ quy tắc nào, loáng thoáng có thể thấy được đó là một khuôn mặt.
Là Nguyên Sơ Hắc Quang, sắc mặt nàng ta cực kỳ vặn vẹo, quỷ dị đáng sợ, trong đôi mắt trống rỗng tràn đầy cảm xúc không cam lòng và sợ hãi.
“A a a! Không——”
“Hận! hận! hận!! “
“Ta không cam tâm! Sao ta có thể thất bại được!?”
Nguyên Sơ Hắc Quang khiếp sợ, nàng ta đã đánh giá thấp sự khủng khiếp của hắc quang logic, tuy rằng nàng ta là sự tồn tại tà ác và mạnh mẽ nhất trong Tai họa đen tối, nhưng so với logic tiêu cực của hắc quang, nàng ta thật sự quá nhỏ yếu và ngây thơ đến đáng thương, chênh lệch giữa hai bên tựa như mây trên trời và bùn dưới đất.
Có vẻ như ý thức bản ngã của nàng ta quá yếu để có thể chịu được tác động tiêu cực của hắc quang.
Tu sĩ đột phá cảnh giới, ý thức Chân Ngã Duy Nhất Cảnh cần đột phá đến “lĩnh vực siêu thần”, ý thức Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn cảnh cần đạt đến “từ không sinh có”, mà muốn đạt được siêu thoát, thì ý thức phải đi tới “Vĩnh Hằng Bất Diệt” tận cùng.
Nghĩ đến đây, lòng Nguyên Sơ Hắc Quang không khỏi trầm xuống, dựa vào tình hình hiện tại, xem ra muốn bước vào logic, dường như còn có yêu cầu càng cao hơn đối với ý thức.
“Vĩnh Hằng, không phải tận cùng ư?”
Nguyên Sơ Hắc Quang cảm thấy tuyệt vọng, nếu sớm biết điều kiện ẩn giấu này, nàng ta còn có thời gian và cơ hội để tiến hành tìm tòi thăm dò, nhưng giờ đây nàng ta hệt như tên đã lên dây, không còn cách nào khác ngoài phải bắn ra, đã không còn đường lui nào nữa.
Phải dừng lại ở đây sao?
Đối mặt với sự gột rửa của logic tiêu cực, Khái Niệm ý thức bất diệt này đã hoàn toàn mất đi logic tồn tại, nếu nàng ta chết trong cảnh này, tuyệt đối sẽ không có khả năng phục sinh, cho dù có bao nhiêu dấu vết tồn tại đi chăng nữa thì cũng chỉ là chuyện viển vông mà thôi.
Ngay vào lúc ý thức của Nguyên Sơ Hắc Quang chìm xuống và sắp sửa tiêu tán, một tia hắc quang lại hiển hiện, tựa như có cảm giác ngưng trệ kỳ dị, không phù hợp chút nào với hắc quang xung quanh.
Vù vù!
Một tia hắc quang khẽ run lên, kế đến có một tia bạch quang chiếu ra từ trong đó, trong bạch quang mơ hồ còn truyền ra tiếng thì thào “Bạch Sắc Minh Nhật”.
Được bao quanh bởi hắc quang vô tận, bạch quang nhỏ bé trông cực kỳ mỏng manh yếu ớt, như thể chỉ một chốc lát nữa thôi nó sẽ tan vỡ ngay tức khắc, giữa những điểm sáng lấm tấm, có một bóng người trừu tượng được quẩn quanh bởi hào quang bảy màu dậm chân bước ra, khuôn mặt người ấy không hiện rõ, nhìn chằm chằm ý thức sắp sửa sụp đổ của Nguyên Sơ Hắc Quang bằng ánh mắt sâu thẳm, sau đó lập tức bước tới dung hợp.
Giờ phút này, ý thức bản ngã của Nguyên Sơ Hắc Quang tựa như đang trải qua một cuộc chuyển hóa bản chất, vô cùng thần bí, khó mà diễn tả.
......
Đùng ầm ầm! Răng rắc——
“Phá!!”
“Giết——”
Hư vô tận cùng, giờ này khắc này, sao có thể diễn tả chỉ bằng mỗi từ loạn cho được.
Chiến trường mục nát không thôi, ba thế lực công kích lẫn nhau, may mắn thay, có thêm nhóm người Hoang Thiên đế gia nhập, không tiếc tiêu hao lượng lớn thạch anh bảy màu, cuối cùng cũng đánh tan thời không sương mù đến chỉ còn lại một tầng cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận