Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 622: Bụng to

Trong nháy mắt, Bạch Hồ đã tỉnh táo lại, cúi đầu uống từng ngụm canh cá. Nó cũng không ngốc, biết đây là cơ duyên của mình nên phải nắm giữ. Mắt của Bạch Đông Lâm lóe sáng. Không biết Ny Ny uống xong canh cá thì năng lượng sẽ đi nơi nào? Dường như ngoài giúp cô bé có thể chất mạnh hơn người bình thường thì chẳng có tác dụng gì cả.
Ông lão khẽ mỉm cười nhìn đám Bạch Đông Lâm chia canh cá. Ông ta nhẹ nhàng uống một ngụm canh. Ông lão chỉ phẩm vị của nó chứ không hề quan tâm tới lợi ích mà canh cá mang lại.
Ánh chiều tà chiếu rọi trên vách đá, bóng người chập chờn. Chỉ trong thời gian ngắn, nồi đất nung đã trở nên rỗng tuếch. Nồi canh cá đầy ắp giờ đây đã bị hai người một thú chia nhau uống gần như không còn.
Phần lớn canh đều vào dạ dày của Bạch Đông Lâm và Ny Ny. Bạch Hồ cũng uống không ít, nhưng ông lão thần bí cường đại kia lại chỉ uống một bát.
“Ợ!”
Ny Ny vuốt vuốt cái bụng no căng, thỏa mãn ợ một cái. Bạch Hồ cũng nằm ghé trên đùi Bạch Đông Lâm. Mặc dù nó được quả cầu cắn nuốt giúp đỡ nhưng cũng đã tới cực hạn. Bản Nguyên được uẩn dưỡng cực độ, sau này tu luyện sẽ thông thuận hơn rất nhiều.
“Ô! Đã trễ thế này rồi. Gia gia, Ny Ny phải về rồi. Nếu không người trong thôn sẽ rất lo lắng.”
Ny Ny nhìn mặt trời ở phía chân trời đang từ từ hạ xuống thì sắc mặt lập tức biến đổi. Cô bé vội vã đeo giỏ trúc lên lưng và vội vàng nói.
“Ừ, về đi!”
Ông lão nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt hiền lành.
“Cảm ơn gia gia đã nấu canh cá. Lần sau, Ny Ny nhất định sẽ quay lại thăm người.”
“Tiểu hồ ly.”
Ánh mắt của Ny Ny rơi vào người Bạch Hồ, lộ ra một chút không nỡ. Bạch Đông Lâm khẽ động lòng, đưa tay búng Bạch Hồ một cái rồi đặt nó vào lòng Ny Ny và nói: “Ny Ny, Bạch Hồ khá thân với ngươi. Ngươi cứ đưa tiểu hồ ly theo bên người đi, như vậy dễ bầu bạn hơn.”
“Anh anh anh?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Hồ ỉu xìu, nhìn hắn với vẻ đáng thương. Nhưng Bạch Đông Lâm lại coi như hoàn toàn không thấy nên tiểu hồ ly chỉ đành uất ức ở trong lòng Ny Ny.
“Thật sao? Oa! Thật tốt quá, cảm ơn ca ca bụng to!”
‘Bụng… Bụng to?’
Bạch Đông Lâm cau mày lại.
‘Bỏ đi, đừng tức giận! Trẻ con thôi mà, đồng ngôn vô kỵ!’
Đôi mắt to của Ny Ny cười híp thành hình trăng khuyết, ôm Bạch Hồ chạy về phía dưới vách đá. Hư không xuất hiện rung động, bóng người biến mất trong nháy mắt. Ánh chiều tà hoàn toàn hạ xuống, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống vách đá.
Trên bầu trời đêm, ngân hà sáng chói. Vách đá lộ ra vẻ trong trẻo xen lẫn lành lạnh, Bạch Đông Lâm và ông lão thần bí ngồi xếp bằng đối diện nhau, gió mát phẩy qua, lá cây rơi xuống.
Bạch Đông Lâm thấy trong mắt ông ta lộ ra vẻ ý vị sâu xa thì mặt hơi nghiêm lại, chắp tay nói: “Xin tiền bối yên tâm, vãn bối không có ác ý với Ny Ny.”
Quan hệ của ông lão này và Ny Ny cũng không đơn giản như mặt ngoài. Quả thực, Bạch Hồ ở bên cạnh hắn không tiện. Bạch Đông Lâm hơi tò mò về lai lịch của cô bé nên mới đưa tiểu hồ ly tới bên cạnh Ny Ny.
Như vậy hai người có thể phối hợp với nhau. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn thì Bạch Đông Lâm có thể trợ giúp một chút thông qua Thế giới thấp duy.
“Lão phu biết. Chẳng phải ngươi cũng từng thấy vị kia trong Thần Hải của Ny Ny sao? Đương nhiên, ta không cần phải lo lắng tới an nguy của con bé rồi.”
Bạch Đông Lâm híp hai mắt lại. Quả nhiên, ông lão này vẫn đang quan sát Ny Ny. Hành động đường đột lúc trước của hắn đã bị ông ta để trong lòng.
“Là do vãn bối lỗ mãng.”
“Không sao, lão phu biết ngươi không có ác ý. Ngươi làm như thế cũng chỉ là muốn tìm tới ta thôi.”
Giọng nói của ông lão hơi ngừng lại một chút, trên khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười. Ông ta chậm rãi nói: “Lão phu nói không sai chứ? Người mở thí luyện Cực Đạo!”
Bạch Đông Lâm đột nhiên căng thẳng. Tuy trước đó, hắn đã từng suy đoán nhưng ông lão nói thẳng vào vấn đề khiến Bạch Đông Lâm cực kỳ ngạc nhiên. Ngoài Hung và Lệ biết hắn là người mở thí luyện Cực Đạo thì chỉ còn lão tổ khảo hạch nhiệm vụ thí luyện mà thôi.
Dựa theo quy tắc của thánh tông, ngay cả nghị hội Cực Đạo chế định nhiệm vụ thí luyện cũng không biết thân phận của Bạch Đông Lâm.
Sở dĩ, hắn dám thản nhiên nói cho Lưu Đông Xuyên biết là vì hắn ta bị ràng buộc bởi hai lời thề. Bạch Đông Lâm không cần lo lắng Lưu Đông Xuyên tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Nếu thân phận của hắn bị bại lộ thì chắc chắn sẽ bị dị tộc đuổi giết. Như vậy sẽ vô cùng phiền phức, cũng sẽ làm lỡ dở việc hoàn thành nhiệm vụ.
“Tiền bối… Rốt cuộc ngài là ai?”
Hắn không cảm nhận được ác ý từ ông lão này. Nhưng người biết được thân phận của Bạch Đông Lâm thì chắc chắn có quan hệ rất mật thiết với Cực Đạo thánh tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận