Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 365: Đại chiến nổ ra

Cả người cởi trần, từng cơ bắp săn chắc lộ ra, đồng thời cũng hiện ra vô số vết sẹo, chỉ có thể mô tả bằng hai từ “hoang dã”, khí thế cuồng bạo càn quét toàn bộ chiến trường! “Tiểu tử, để ta ăn thử các ngươi có vị gì.”
Vẻ mặt của Đồ Tể trở nên điên cuồng, há to cái miệng đầy máu, mạnh mẽ hút vào, ngay sau đó rất nhiều Huyết Thần bị nuốt vào bên trong, hắn nhai nhồm nhoàm, trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ.
“Hừ! Huyết bạo!”
Huyết Thần Tử đứng ở xa hừ lạnh, hắn động ý niệm, Huyết Thần và máu tươi Đồ Tể nuốt vào bên trong miệng lập tức nổ tung, từng vệt sáng màu đỏ thẫm phun ra từ bảy cái lỗ trên mặt hắn.
“Ực, ực!”
Đồ Tể nấc ra một luồng khói đỏ đậm, vụ nổ vẫn chưa thể mảy mảy làm hắn bị thương, ngược lại càng làm hắn tức điên thêm.
“Huyết Thần Tử, ta muốn giết ngươi!”
Bước chân nặng nề rắn chắc của hắn vọt tới, mặt đất rộng lớn xung quanh lập tức hóa thành cát bụi, thân thể khổng lồ phóng tới Huyết Thần Tử với tốc độ cực nhanh.
Sắc mặt của Huyết Thần Tử vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì, thân thể khổng lồ bằng máu rực lên ngọn lửa, cánh tay to lớn bị xiềng xích pháp tắc trói buộc vung tới phía trước.
Khóe miệng của Đồ tể nở nụ cười hung tợn, đồng thời cũng đấm tới, hai cú đấm va chạm. Không gian lặng yên trong một tích tắc, hư không vỡ nát biến mất không một tiếng động, để lại một cái hố đen to lớn, vết nứt không gian dày đặc lan tràn ra xung quanh.
Chấn động lan ra bốn phương tám hướng, kinh thiên động địa, vô số vực thẳm không đáy nứt ra dưới chân hai người, dung nham nóng chảy phun ra từ trong lòng đất, chốc lát hội tụ thành một hồ dung nham khổng lồ.
Rầm rầm rầm!
Đồ Tể liên tục lùi lại ba bước, mỗi một bước đều đạp vỡ không gian, cơ bắp toàn thân nổi lên gợn sóng, sức lực kinh khủng tự chuyển hóa tự tiêu biến.
Huyết Thần Tử cũng không khá hơn, máu bao phủ bên ngoài cơ thể nhanh chóng bốc hơi thành đám sương máu quanh quẩn cơ thể của Huyết Thần Tử, biển máu bên dưới liên tục bổ sung hao tổn.
“Ha ha ha! Tốt lắm! Đánh hay lắm!”
“Huyết Thần Tử, tiếp tục!”
Đôi mắt của Huyết Thần Tử trở nên lạnh lùng sau đó đánh tới, nhưng bỗng nhiên một hình bóng màu đen xuất hiện trước mặt của hắn và xua tay:
“Huyết Thần Tử, giao tên điên này cho ta, đối thủ của ngươi là Cổ Minh.”
Huyết Thần Tử khẽ dừng lại, gật gật đầu, một bước lao thẳng về phía Cổ Minh trong không gian, thực lực của Dạ Minh không kém gì hắn, đối phó Đồ Tể hẳn sẽ không gặp bất lợi.
“Đồ Tể, giờ đối thủ của ngươi là ta!”
“Ha ha ha, Dạ Minh, cái đuôi của Huyết Thần Tử, ngon thì tới đi!”
Chậc, đúng là một tên thô lỗ!
Nhìn Đồ Tể không ngừng dâng lên khí thế, ánh mắt Dạ Minh nghiêm túc, trong lòng không dám bất cẩn, linh khiếu trong cơ thể phun trào điên cuồng.
“Ám Dạ Hàng lâm.”
Ánh sáng trong bán kính hàng trăm dặm phía sau Dạ Minh đột nhiên biến mất, khiến mọi thứ tối đen như mực, nhìn xa xa lại giống như cả bầu trời đêm đang choàng lên vai hắn!
Dạ Minh nhắm hai mắt lại, khẽ thì thào:
“Đêm tối sinh ra trăng sáng, trăng lên, trăng lặn!”
“Tân nguyệt, thượng huyền, mãn nguyệt, hạ huyền, tàn nguyệt!”
(Các pha của trăng, lần lượt là trăng non, trăng lưỡi liềm đầu tháng, trăng tròn, trăng lưỡi liềm cuối tháng, trăng khuyết(trăng tàn))
Trong không gian, từng ngôi sao, mặt trăng của hành tinh này vốn đã hoang tàn từ thuở xưa, bỗng theo giọng nói trầm ngâm của Dạ Minh mà bắt đầu từ từ khôi phục.
Ánh sáng trắng ngà của mặt trăng bắt đầu hội tụ, sau đó hóa thành một luồng ánh sáng dày đặc, vượt qua khoảng cách xa xôi vô tận, chiếu rọi bầu trời đêm sau lưng Dạ Minh!
Một vầng trăng khổng lồ chói lọi nhô lên từ phía sau Dạ Minh.
Tiếp theo đó, trên trán hắn hiện ra một dấu ấn hình mặt trăng giữa hai đầu lông mày rồi nhanh chóng chuyển pha từ trăng non, trăng tròn đến trăng khuyết, liên tục thay đổi như vậy, cứ mỗi lần hoàn thành một chu kỳ, khí thế của Dạ Minh lại tăng lên.
Ánh trăng chiếu rọi, sáng ngời rực rỡ!
Trên bộ giáp đen như mực của Dạ Minh, một chút ánh sao bắt đầu xuất hiện, trên lưng mang theo vầng trăng sáng cực lớn, khí tức kinh người khóa chặt trên người Đồ Tể.
“Ha ha ha, Chu thiên Tinh Thần quyết, đạo Nhật(Mặt trời), Nguyệt(Mặt trăng), Tinh thần(Ngôi sao).”
“Không tồi, ngươi có tư cách làm đối thủ của ta, đến đánh một trận nghiêm túc đi!”
“Cực ý – Bất hủ Bất diệt!”
“Haaaaa! Chiếnnnn!”
“CHIẾNNNN!”
Ba ngàn đệ tử tinh anh từ chiến trường đều vô cùng mạnh mẽ, không dám nói trình độ hay khả năng cao hơn đối thủ, nhưng có thể nói là cực kỳ cực kỳ mạnh, căn cơ dư sức bước vào cảnh giới Thần Ma!
Một nhóm thể tu mạnh mẽ như vậy, lại từ hai phe đánh nhau tơi bời trong thế giới hoang tàn này, càng đánh càng khốc liệt, sát ý và chiến ý vô cùng nồng đậm, cả đám giết đến điên người!
Chiến trường đã lan ra ngoài bình nguyên tối đen, phạm vi càng ngày càng lớn, chiến tranh diễn ra ở khắp nơi tại trung tâm của đại lục, cho tới tận trong không gian hay sâu trong lòng đất cũng có người đang giao chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận