Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 261: Cực Ác thành.

Sau khi về Cổ giới, đã rất lâu rồi Bạch Đông Lâm chưa chủ động hấp thu linh khí thiên địa. Theo hắn thì đó là một phương pháp tu luyện có hiệu suất cực kỳ kém. Đây cũng là một trong những ưu thế mà Bất Tử Bất Diệt mang lại cho Bạch Đông Lâm. Những tu sĩ khác dù có tài nguyên tu luyện cũng không dám tùy ý tiêu hao như hắn, thân thể bọn họ không gánh nổi.
Bạch Đông Lâm nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận: sức mạnh, không gian, linh hồn, thống khổ, ánh sáng, gió… vân vân và mây mây. Mỗi một pháp tắc đều được hắn cảm nhận một cách rất rõ ràng, xem ra cũng không có gì khác biệt so với pháp tắc ở thế giới bên ngoài. Có thể loại trừ khả năng đây là một tiểu thế giới độc lập.
Thế giới Hắc Ngục này hình thành như thế nào nhỉ? Nó là một không gian bị cắt ra khỏi thế giới bên ngoài hay là một thế giới kép song song có mối liên hệ nào đó với thế giới ngoài kia?
Một lúc sau thì thấy Bạch Đông Lâm lắc đầu. Hiểu biết của hắn về pháp tắc không gian vẫn còn quá nông cạn. Đụng phải loại không gian phức tạp thế này thì hắn chịu chết, không nhìn ra được manh mối gì.
Nhưng đối với Bạch Đông Lâm mà nói thì đây vẫn là một tin tốt. Việc tu luyện của hắn đòi hỏi bốn yếu tố cơ bản: kiến thức, linh khí (dùng để uẩn dưỡng Linh Khiếu), tổn thương (để kiếm năng lượng cường hóa) và cuối cùng là các pháp tắc.
Bạch Đông Lâm có thể thỏa mãn được tất cả những thứ trên nên tu luyện ở chỗ quỷ quái này hay tu luyện ở Thánh tông cũng chẳng khác gì nhau.
Chỉ tiếc là ở đây thì không thể sử dụng các phương tiện tu luyện của Thánh tông. Nhưng điểm cống hiến tích lũy cứ để ở đó thì cũng chẳng hết hạn sử dụng, sau này trở về rồi sử dụng cũng được.
Bạch Đông Lâm có chút suy tư, một lát sau hắn đã lập ra kế hoạch cho năm năm này.
Bạch Đông Lâm không cần lo lắng đến việc tu luyện, bởi vì cơ thể hắn có một giây một phút nào ngừng việc tu luyện đâu. Thế nên trong năm năm này hắn nhất định phải làm một việc mà bản thân luôn muốn làm nhưng chưa có cơ hội.
Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh có thể tu luyện đến tới Thần Thông Cảnh là chuyện không thể nghi ngờ gì. Việc tiếp theo chỉ là dùng nước mài đá, uẩn dưỡng Linh Khiếu, cảm ngộ và khắc sâu pháp tắc là được.
Thế nhưng Bạch Đông Lâm cần phải sớm chuẩn bị cho quá trình tu luyện tiếp theo. Cảnh giới tiếp theo sẽ bắt đầu liên quan đến phần cốt lõi của môn vô thượng chân kinh Thần Chú Dựng Ma này.
Mà trước đó, ngoài Linh Khiếu vô hạn cùng linh hồn Tam Vị Nhất Thể siêu mạnh ra thì cần phải đạt được thêm hai điều kiện tiên quyết nữa. Đó là hiểu biết tường tận về sự huyền diệu của cơ thể và linh hồn.
Về cơ thể, điểm quan trọng nhất là Linh Khiếu và ánh sáng Sinh Mệnh Bản Nguyên, còn linh hồn thì Chân Linh là thứ thần bí khó lường nhất.
Đây đều là cấm khu của sinh mệnh, muốn tu luyện cảnh giới tiếp theo của Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh thì nhất định phải nắm vững triệt để những cấm khu này!
Trước mắt, Bạch Đông Lâm vẫn chưa tìm thấy người thứ hai tu luyện môn vô thượng chân kinh này cho nên hắn không có cách nào học hỏi kinh nghiệm tu luyện của người đi trước được. Tất cả đều phải dựa vào bản thân tự mò mẫm, mà làm được điều này thì chỉ dựa vào kiến thức trong đầu thôi là chưa đủ.
Thực hành là tiêu chí duy nhất để kiểm nghiệm chân lý. Thí nghiệm trên cơ thể, Bạch Đông Lâm cần phải tiến hành rất nhiều thí nghiệm trên cơ thể!
Tuy Bạch Đông Lâm có thể sử dụng bản thân để tiến hành thí nghiệm nhưng chỉ có mỗi một thân thể làm hàng mẫu thì chẳng có ý nghĩa gì. Hắn cần có nhiều hàng mẫu đa dạng cùng vô số vật thí nghiệm.
“Haha, Hắc Ngục này không phải là hợp ý mình luôn à? Đám phạm nhân tội ác tày trời kia đều là vật liệu thí nghiệm rất tốt, cũng không có gánh nặng tâm lý khi sử dụng.”
“Không tệ, không tệ. Họa nằm trong phúc, trong phúc có hoạ.”
Bạch Đông Lâm hài lòng gật đầu, ánh mắt sáng lấp lánh. Hắn dùng hết sức thi triển thần thông Thiên Thị Địa Thính, thu hết động tĩnh trong vòng vạn dặm vào trong đầu.
Một lúc sau, Bạch Đông Lâm đã tìm được nơi mình muốn. Hắn vừa sải bước thì không gian lập tức có chút vặn vẹo, bóng dáng Bạch Đông Lâm nhanh chóng biến mất.
Trong một hẻm núi lớn, một thành trì hẹp dài được xây dựng dọc theo đáy cốc quanh co ngoằn ngoèo, phạm vi cũng không nhỏ. Đây là căn cứ tội phạm lớn nhất mà Bạch Đông Lâm tìm được.
“Cực Ác thành.”
Bạch Đông Lâm ngẩng đầu nhìn ba chữ lớn đỏ tươi trên tường thành, Đây cũng xem như danh xứng với thực, nhưng về sau cái tên này sẽ phải đổi rồi.
Bạch Đông Lâm cất bước đi vào bên trong. Mấy tên lính gác đứng nhàm chán ngoài cổng thành chỉ liếc mắt nhìn hắn rồi không để ý nữa. Thực lực đám lính gác thành này không mạnh, có lẽ từ tầng một xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận