Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2009 - Khái Niệm Nguyên Thể (4)

“Bạch huynh, chúng ta vẫn chưa ra tay sao? Tuy có khá nhiều thần tượng, nhưng cũng không thể để cho họ chiếm lợi như vậy nha!”
Tin Tức Chi Nguyên thấy cảnh tượng này mà đỏ cả mắt, nếu không phải Bạch Đông Lâm trước mặt vẫn không nhúc nhích, thì hắn ta đã sớm ra sân rồi, lúc này mỗi một giây phút chậm chân đều là một tổn thất to lớn khó mà tưởng tượng nỗi.
“Hả? Không có gì, đạo hữu, ngươi đi đi, không cần bận tâm đến ta đâu.”
Bạch Đông Lâm lấy lại tinh thần từ trong suy tư, trông thấy dáng vẻ nôn nóng bất an của Tin Tức Chi Nguyên, hắn không khỏi cảm thấy hơi buồn cười.
“Khụ khụ, nếu đã vậy, Bạch huynh, ngươi cũng nhanh chóng hành động đi nhé, đừng để lỡ những cơ duyên nghịch thiên như vầy!”
Dứt lời, Tin Tức Chi Nguyên tức khắc biến mất tại chỗ, hắn ta còn gánh vác lời dặn dò của vị đại nhân kia, thế nên không dám lười biếng dù chỉ một tí, sao có thể ung dung chậm rãi như Bạch Đông Lâm được.
“Mọi chuyện không đơn giản vậy đâu, chẳng qua chỉ là mới bắt đầu mà thôi.”
Bạch Đông Lâm nhìn cảnh tượng náo nhiệt hừng hực khí thế phía trước, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia sáng u tối, những Khái Niệm Nguyên Thể này chỉ là một số đồ vật nhỏ bé, có lẽ có thể khiến Bỉ Ngạn cảm ngộ được một ít trải nghiệm đi sâu vào sức mạnh Khái Niệm, nhưng cũng chỉ đến thế thôi, muốn đạt được siêu thoát, quả thực là mơ mộng hão huyền.
Nếu dễ dàng đạt tới siêu thoát như thế, thì hết thảy đã sớm bước vào thời đại sản xuất hàng loạt rồi, làm sao số lượng người siêu thoát chỉ có không tới một trăm như vậy.
Hắn chắc mẩm trong lòng, vật mà chủ nguyên điểm để lại tuyệt đối không phải những thứ đồ chơi trước mắt này, sao người siêu thoát có thể coi trọng những vật này cho được? Chưa kể đến còn đổ xô bon chen, âm thầm đấu đá tranh đoạt không ngớt thế này.
Coong——
Không biết đã qua bao lâu, “Tam Thanh” – người đầu tiên bước vào Khái Niệm Nguyên Thể, giờ đây cũng là người trước nhất dẫn tới biến dị, cùng với tiếng động thanh thúy, một làn sóng vang lên rõ ràng từ trung tâm quả cầu tròn quét ngang khắp thân thể thần tượng.
Sau khi toàn thân thần tượng được chạm khắc từ “Huyền Cực Cửu Thiên Thanh Ngọc” bị làn sóng quét qua, thân hình hơi run rẩy, lập tức biến thành một đại dương chất lỏng màu xanh ngọc bích bao la.
Tí tách!!
Khái Niệm Nguyên Thể phớt lờ sự “níu kéo” của Tam Thanh, giống như giọt nước chảy qua thời không, rơi vào đại dương ngọc bích, làm nổi lên một chút gợn sóng.
Rầm ầm ầm——
Đại dương ngọc bích như thể đã được trao cho sinh mệnh, sôi trào mãnh liệt như thiên hà chảy ngược, dùng các cột sáng trước đó làm kênh dẫn, toàn bộ chảy xuôi vào.
Nhờ vào cột sáng, đại dương ngọc bích vượt qua khoảng cách vô biên trong phút chốc và xuất hiện ở khu vực trung tâm của cõi trời đất này, lặng lẽ rơi xuống, rồi cô đọng thành một viên “gạch” vuông vức.
Chỉ có điều, viên gạch này cực kỳ khổng lồ, nó là do thần tượng hóa thành, có độ dài cạnh khoảng hàng triệu năm ánh sáng.
“Hể? Chẳng lẽ đây là......”
Bạch Đông Lâm nhìn thấy chuyện này, hai mắt tức thì sáng lên, trong đầu thoáng hiện lên vầng sáng, đưa ra một số suy đoán.
“Lẽ nào diện mạo thật sự của những thần tượng này là những viên gạch? Chúng muốn đắp thành thứ gì?”
Nếu như đoán không sai, muốn tiếp xúc với kho tàng bí ẩn của chủ nguyên điểm, bước đầu tiên là phải làm cho tất cả thần tượng trở về với diện mạo thật của chúng, kế đó ngưng luyện thành một vật then chốt gì đó của mộ Siêu Thoát.
“Tốc độ của họ quá chậm, không biết đợi đến bao giờ bọn họ mới làm nên chuyện nữa đây, vẫn là ta đích thân ra tay đi thì hơn.”
Hắn thấp giọng thì thầm, lời nói tràn ngập tự tin mãnh liệt.
“Phụ thân cố lên! Người lợi hại nhất ó!”
“Ha ha, tất nhiên là thế rồi.”
Lời còn chưa dứt, hình bóng của Bạch Đông Lâm méo mó một trận, khoảnh khắc tiếp theo, vô số bóng người dậm chân bước ra, mỗi người đều là chân thực không phải hư ảo, mỗi người đều tự chọn cho mình một thần tượng, sau đó lao đi.
Lúc đầu, thần tượng vốn muốn thử ra tay ngăn cản, nhưng hiện giờ khi đối mặt với Bạch Đông Lâm lại tự trói chặt hai tay, đầu cúi xuống và quỳ một chân trên mặt đất.
Rặt một dáng vẻ thuận theo mặc cho quân đến hái.
Nơi này là thời không bên trong lòng bàn tay của thần tượng, sức mạnh Khái Niệm yếu ớt cắt đứt mọi thứ, ngay cả tin tức cũng không tránh khỏi.
Ám Sinh Thiền Đế bị trấn áp ở đây, không có cách nào trốn thoát, chỉ có thể chịu đựng khí tức kinh khủng đè ép, áo bào bị xé rách, lộ ra một con ngươi thẳng đứng được che giấu, dày đặc và quỷ dị.
Ám Ngôn tộc luôn bị chỉ trích về ngoại hình, có hình dáng là con người nhưng khắp người từ trên xuống dưới lại chỉ có một cơ quan duy nhất là con ngươi thẳng đứng.
Thân thể Ám Sinh Thiền Đế còng xuống, gần như bị ép khom người, hắn khàn giọng gầm gừ, ánh mắt hung ác đảo qua đảo lại, rồi rơi lên năm cây cột khổng lồ khắc tự phù đứng sừng sững bên bờ vực thời không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận