Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 494: Con đường tu luyện Vận Triều

Trong lòng Bạch Đông Lâm vô cùng tò mò, đại tỷ này của hắn vốn dĩ không có thiên phú tu luyện Chân Linh, bây giờ xem ra dường như tất cả mọi người đã xem thường đại tỷ rồi, e rằng kịch biến của Nam Dương quốc cũng có liên quan đến đại tỷ. Đại tỷ cũng không hề đơn giản!
“Tiểu đệ, đệ không cần lo lắng, bây giờ ta và nương đều rất an toàn, chúng ta đã rời khỏi Càn Nguyên đại lục rồi.”
“Bây giờ có lẽ bọn họ đã tìm được chỗ an ổn ở nơi sâu thẳm trong Đông Cực Minh Hải rồi.”
Bạch Nguyên Trinh mang ý cười trên mặt, giọng nói cũng nhẹ nhàng, êm ái, thế nhưng luồng vô thượng đế uy như ẩn như hiện kia, Bạch Đông Lâm vẫn cảm nhận được.
Trong lòng Bạch Đông Lâm khẽ động, không kìm được mà hỏi: “Đại tỷ, tỷ đang đi trên con đường tu luyện nào đấy?”
Vẻ mặt Bạch Nguyên Trinh nghiêm lại, quanh thân rồng ngâm phượng minh, một luồng đế uy nồng đậm không hề che giấu tràn ra, chỉ một đạo ý niệm cũng mang theo khí thế, khiến Bạch Đông Lâm phải ghé mắt nhìn.
“Đường ta đi là con đường Vận Triều.”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ quả nhiên là thế, trong lòng hiểu rõ, suy nghĩ vừa chuyển, cũng đã hiểu rõ tình huống trước mắt.
Đối với người của thế giới này, có lẽ con đường Vận Triều còn rất lạ lẫm, nhưng Bạch Đông Lâm cũng biết một hai, hơn nữa, thông qua kịch biến Nam Dương quốc, con đường Vận Triều này cũng khá giống với ảo tưởng.
“Tiểu đệ, hình như đệ cũng biết về con đường này?”
Bạch Kiếm Ca đứng bên cạnh thấy dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ của tiểu đệ nhà mình, không nhịn được mà lên tiếng, lúc trước khi lần đầu nghe thấy con đường này, hắn ta còn kinh ngạc một lúc lâu mới tiếp nhận được ý niệm về Vận Triều.
Đối với rất nhiều tu sĩ của giới tu luyện, vương triều phàm tục có tác dụng lớn nhất, từ trước đến nay chỉ có tác dụng cung cấp huyết dịch mới mẻ cho bọn họ, sinh sôi phát triển nhân khẩu của Nhân tộc, chưa bao giờ nghe thấy vương triều cũng có thể trở thành Tiên Đại Đạo!
“Ồ, tiểu đệ ta cũng chỉ biết một chút về con đường Vận Triều này, nói như vậy, trong lúc đại tỷ ngươi khuếch trương lãnh thổ đã gặp phải sự ngăn trở của giới tu luyện?”
Bạch Đông Lâm hàm hồ suy đoán để ứng phó, nói lảng sang chuyện khác.
Dựa theo số lượng quốc gia bị Nam Dương quốc xâm chiếm, các quốc gia tương đương nhau có đến hơn mười cái, cộng thêm vô số tiểu quốc nữa.
Phạm vi lãnh thổ đã chiếm lĩnh gần một nửa ‘Biên Cửu Tam Vực’, số lượng nhân khẩu tại tiểu vực này có khoảng hơn một trăm tỷ dân, thời điểm Nam Dương quốc bành trướng nhất, nhân khẩu của bọn họ đã có khoảng bốn, năm mươi tỷ rồi.
Chẳng trách nhị tỷ hắn lại có đế uy mênh mông cuồn cuộn đến thế, một trong những nhân tố quyết định của Vận Triều chính là số lượng nhân khẩu.
Mà thế giới này thì không bao giờ thiếu nhân khẩu, cho dù là Càn Nguyên giới hay là trong vũ trụ hư không bao la bát ngát, con đường Vận Triều của đại tỷ vẫn luôn có chỗ phát huy.
Đáng tiếc, trước mặt tất cả những thứ này đều có một vấn đề rất khó giải quyết, đó chính là cản trở đến từ giới tu luyện, điều này không thể tránh khỏi.
Kết cục cuối cùng của Nam Dương quốc cũng đủ để chứng minh điểm này, có thể ngăn cản sức tiến công như chẻ tre của Nam Dương quốc, tất nhiên đã có sự nhúng tay của tu sĩ!
“Đúng thế.”
Bạch Nguyên Trinh nhẹ nhàng gật đầu, cũng không uể oải vì chuyện sau một đêm, Nam Dương đế quốc biến trở về dáng vẻ trước khi đi xâm chiếm, vẻ mặt lạnh nhạt tiếp tục nói:
“Do ta đã xem thường giới tu luyện, sự hiểu biết đối với các tu sĩ cũng quá nông cạn, nhị ca đệ cũng không nói cho ta biết về mặt chân thật của giới tu luyện.”
Bạch Nguyên Trinh nói đến đây, đôi mắt đẹp tràn ngập đế uy liếc nhìn Bạch Kiếm Ca một cái.
Vẻ mặt Bạch Kiếm Ca ngượng ngùng, nhỏ giọng giải thích: “Chẳng phải là tại đệ nghĩ rằng đại tỷ sẽ không đi trên con đường tu luyện sao, điều này cũng không thể trách đệ được, ai bảo tỷ che giấu sâu như thế chứ…”
Nhìn nhị ca ngạc nhiên, Bạch Đông Lâm không khỏi phì cười, cũng hiểu rõ nguyên nhân tại sao Bạch Nguyên Trinh tấn công lại thất bại, hóa ra là đã đánh giá giới tu luyện quá thấp.
“Biên Cửu Tam Vực, vài tông môn đã bị ta khống chế hoàn toàn, ta còn tưởng giới tu luyện cũng chỉ như thế.”
“Về sau ta mới biết được, những tông môn này chỉ là ‘con mắt’- thế lục phụ thuộc của tông môn lớn mà thôi…”
Bạch Đông Lâm nhíu mày lại, con đường Vận Triều này thật phi phàm, chỉ trong vòng vài năm, nhị tỷ này của hắn đã lật đổ tông môn tu sĩ rồi, mặc dù chỉ là một vài ‘con mắt’ mà thôi, hiện tại hắn cũng có thể dễ dàng làm được.
“Rút lui về hải ngoại cũng không có gì không tốt, đợi đến khi tích góp đủ lực lượng rồi, ta sẽ trở lại.”
Ánh mắt Bạch Nguyên Trinh sâu thẳm, trong giọng điệu mang theo tia kiên định, không thể lay chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận