Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1314: Ý nghĩa sâu xa sau thiên kiêu chiến

"Bạch đạo hữu, lần này đa tạ, những truyền thừa này có tác dụng rất lớn đối với ta."
Thanh âm non nớt của Hi Lý Phượng lại mang theo uy nghiêm không gì sánh kịp, ánh mắt vô cùng thâm thúy, chín mươi chín đạo quang huy vòng quanh, không biết sống chết, cảnh tượng như ẩn chứa tất cả đại ngàn.
"Khụ khụ, tri thức vốn là dùng để chia sẻ, hữu dụng là tốt rồi."
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm buông lỏng, nhìn bộ dáng của Hi Lý Phượng chắc hẳn sẽ không truy cứu chuyện hắn bắt cóc Ny Ny, nói cách khác, đã tán thành thân phận thành chủ Hoàng Đế.
"Đạo hữu, ta nghĩ ngươi cũng nên biết một số việc về vô tận thiên kiêu chiến."
Trong nháy mắt, Hi Lý Phượng do dự, nghĩ đến Bạch Đông Lâm cũng là một trong ba phá bích giả duy nhất hiện giờ, vẻ mặt chắc chắn, giơ tay từ mi tâm vê ra một đoàn quả cầu ánh sáng, phất tay bắn vào mi tâm Bạch Đông Lâm.
"Đây là..."
Bạch Đông Lâm nhướng mày, tư duy vận chuyển, trong nháy mắt đã tiêu hóa xong tin tức trong quả cầu ánh sáng, lại mở mắt nhìn lại, hơi thở của Ny Ny ngã xuống, khí chất cũng khôi phục nguyên dạng.
"A? Đã hoàn thành truyền thừa rồi sao? Oa! Trong trí nhớ của ta có rất nhiều pháp môn lợi hại, ca ca, cám ơn ngươi. Không chỉ bao ăn bao ở, còn tặng Ny Ny truyền thừa lợi hại như vậy!”
Ny Ny chớp chớp mắt to, nàng chỉ cảm giác tinh thần có một trận hoảng hốt, phục hồi tinh thần lại, trong thần hồn đã được khắc vô số phù văn huyền ảo.
"Không cần, được truyền thừa thì phải tu luyện thật tốt, đừng ngày nào cũng chỉ biết ăn uống vui chơi."
Bạch Đông Lâm phất phất tay, tùy ý đuổi Ny Ny đi, trong mắt vẫn bị suy tư tràn ngập như cũ, tư duy hết lần này đến lần khác suy diễn. Hi Lý Phượng truyền cho hắn ý nghĩ sâu xa phía sau vô tận thiên kiêu chiến.
"Thì ra là như thế, khó trách Lưu Lãng Đế và Hi Lý Phượng hấp tấp rời đi, thậm chí không tiếc dẫn đến rung chuyển cực lớn như vậy, không nghĩ tới sự tình phức tạp như vậy, còn liên quan đến bí mật của Mẫu Hà..."
Sau khi hiểu thấu nguyên nhân hậu quả, trong lòng Bạch Đông Lâm hiện lên minh ngộ, vốn chỉ là tâm tư đùa giỡn, lập tức trở nên thận trọng hơn rất nhiều.
Ánh mắt lưu chuyển, nhìn về phía mười hai lâu chủ còn đang tiếp nhận tin tức truyền thừa, trong mắt hiện lên một chút ý cười, thấp giọng nỉ non nói: “Để bảo đảm không có sơ hở, xem ra còn phải thêm lửa, mặc dù hiện giờ thực lực của bọn họ đứng đầu ở trong Thiên Kiêu, nhưng điều này còn chưa đủ!”
"Thế lực ngang nhau, thậm chí hơn một bậc cũng không tính là bản lĩnh thật sự gì, vẫn phải nghiền ép tất cả toàn thắng mới có thể thể hiện nội tình Bạch Ngọc Kinh ta, cũng càng có lợi cho việc thực hiện kế hoạch của hai người Hi Lý Phượng."
Ầm ầm! Răng rắc!
Mấy vị lâu chủ tiếp nhận một loại truyền thừa, trước sau hoàn thành nghi thức truyền thừa, ý niệm bị hấp dẫn bởi huyền ảo vô tận trong đầu, buông lỏng khống chế thân thể, từng hơi thở bá tuyệt tràn ra khiến từng tấc từng tấc hư không vỡ vụn.
Đây là ý chí, không thể hoàn toàn khống chế thần thể sau khi lột xác, dẫn đến uy năng tiết lộ.
"Ừm, xem ra quả thật còn cần tiếp tục tôi luyện, nếu cứ như vậy làm theo từng bước sẽ rất khó khống chế hoàn toàn thần thể khiến thực lực tăng vọt trước khi Vô Tận Thiên Kiêu Chiến mở ra."
Ý niệm của Bạch Đông Lâm vừa động, sức mạnh trời đất bị dẫn dắt mà đến, trong nháy mắt lấp đầy khép lại hư không vỡ vụn, nặng nề củng cố, đè thần thể tràn ra hủy diệt lực lượng sinh sôi vào trong cơ thể của mình, ngăn chặn khả năng tiếp tục tạo thành sự phá hư cho lục địa Vĩnh Hằng.
Vù vù!
Một lúc lâu sau, mười hai lâu chủ đều tiếp nhận truyền thừa xong, Chiến Bia nhẹ nhàng run lên, thu nhỏ vào hư không rồi biến mất không thấy, đã trở lại trong Thần Hải.
Bốp bốp!
"Chúc mừng các ngươi đã thu hoạch truyền thừa thích hợp với mình, nói vậy, các ngươi đã thoáng hiểu rõ những pháp môn vô thượng này, hẳn là đã rất rõ ràng bác đại tinh thâm trong đó."
Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng vỗ tay, nhìn mười hai lâu chủ dắt tay nhau trở về, ý niệm của bọn họ đã tỉnh lại, một lần nữa miễn cưỡng khống chế thân thể.
Mọi người nghe vậy, hai mặt nhìn nhau, đều không hẹn mà cùng gật gật đầu. Bạch Đông Lâm nói không sai, tuy rằng bọn họ tự xưng là thiên kiêu, nhưng vẫn cảm thấy hơi vô lực khi đối mặt với phù văn vô cùng huyền ảo trong đầu.
"Không chỉ có những truyền thừa này, còn có thần thể lột xác của các ngươi, muốn hoàn toàn nắm giữ thức tỉnh thì cần phải tốn không ít thời gian."
"Mà chúng ta thiếu nhất chính là thời gian, cách vô tận thiên kiêu chiến đã không tới trăm năm, chỉ là trăm năm thì không đủ để cho các ngươi tiêu hóa những thu hoạch này."
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, không phải ai cũng giống hắn có năng lực suy nghĩ nghịch thiên, tu hành truyền thừa trên Chiến Bia cũng dễ dàng giống như uống nước như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận