Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1207: Chờ thu hoạch

“Ta trác!”
Số mệnh nguyên bản vô cùng tràn đầy, trực tiếp thiếu hơn phân nửa, từ trạng thái rắn đọng lại rơi xuống, thậm chí ngay cả trạng thái lỏng cũng khó có thể duy trì.
"Không đúng! Sao chiếc nhẫn rách này có thể tự động dùng số mệnh của ta được chứ!?”
Bạch Đông Lâm cau mày, hắn rất muốn đoạt được dòng sông u tối, nhưng với tâm tình tu trì của hắn, sao có thể dễ dàng lộ ra dục vọng như vậy, huống chi còn có thêm quy tắc tình dục. Nắm trong tay tất cả cảm xúc, hắn rất xác định, sau khi chính mình có ý nghĩ này, trong lòng căn bản không có khát vọng rõ ràng, nhẫn may mắn không nên bị kích phát mới đúng.
Hơn nữa vốn có hai viên đầu lâu thủy tinh ở trong tay hắn, một viên trên người Bạch Hồ cũng là vật trong túi, hắn từng bước phát hiện cũng là kết quả đã định, căn bản không cần chiếc nhẫn may mắn can thiệp, huống chi còn tiêu hao số mệnh lớn như vậy.
"Sự dao động này là..."
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên một sự khác thường, giơ tay ra trước mặt vớt lên, một chút ánh sáng màu xám bạc yếu ớt quanh quẩn ở đầu ngón tay, rồi lập tức tiêu tán.
"Sức mạnh của thời không? Hóa ra là như vậy.”
Trong lòng đã rõ, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra, trước đây, hắn quả thật cũng chưa từng dâng lên khát vọng với dòng sông u tối, thế nhưng đầu lâu thủy tinh này biểu hiện nhân quả quá mức khổng lồ. Thật lâu trước kia, hắn là người bình thường, không có số mệnh thu hoạch hai viên đầu lâu thủy tinh này, lúc trước hắn đã nợ thiên địa một khoản số mệnh.
Mà trước khi viên đầu lâu thủy tinh này chưa được sử dụng chính là một phế vật, cho nên số mệnh lúc trước của hắn cũng không bởi vậy mà bị suy yếu.
Hiện giờ ba viên đầu lâu thủy tinh hội tụ, lập tức sử dụng, phế vật lập tức biến thành bảo vật vô giá, số mệnh trong quá khứ trên người hắn đã được đoạt lại bằng cách vượt qua thời không.
"Thời không... Vận mệnh... Nhân quả..."
Bạch Đông Lâm chậm rãi mở hai mắt ra, cảm giác được chính mình có cảm ngộ với ba loại quy tắc này, có tăng lên thật lớn, đồng thời trong lòng dâng lên một sự khác thường, hiểu được việc này cũng không đơn giản như vậy, vượt qua số mệnh thời không... Nó giống như một thí nghiệm về Mẫu Hà?
Thử sao? Hay cái gì khác ...
"Thôi, số mệnh tuy rằng được đổi lấy từ mồ hôi nước mắt của ta nhưng kiếm số mệnh không phải là lấy ra dùng sao? Sau này vất vả một chút, giết mấy tên nhãi sẽ kiếm về.”
“Dù sao dùng số mệnh đổi lấy dòng sông u tối này, khẳng định là không thiệt thòi!”
Ý chí của Bạch Đông Lâm chém đi nỗi đau trong lòng, tận lực làm cho mình có vẻ tiêu sái một chút, mạnh mẽ chuyển dời lực chú ý của mình đến đầu nguồn của dòng sông u tối.
"Ta nên ra tay ngay bây giờ, hay chờ một chút?"
Bạch Đông Lâm đi tới đi lui, nhíu mày suy nghĩ.
"Không vội! Đầu lâu trong tay ta nhiều hơn đối phương, quyền chủ động ở trong tay ta, bọn họ muốn cắn nuốt vực sâu vô tận thì cho bọn họ, chờ đóng gói xong hết thảy, ta lại đến thu hoạch!”
"Như vậy mới có thể bảo đảm lợi ích tối đa, hơn nữa, nói không chừng còn có thể thu hoạch mấy con cá lớn ngoài ý muốn..."
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên sự lạnh lẽo, hắn đã thấu hiểu kế hoạch của ác ma vực sâu, biết bọn trước khi bọn hắn chưa hoàn toàn nuốt vực sâu vô tận thì sẽ không rời đi.
Chiến đấu ác liệt với lão tổ Nhân Tộc cũng chỉ vì mượn ảnh hưởng của giao chiến khuấy nát tất cả vị diện, dễ dàng cắn nuốt dòng sông u tối, đồng thời cũng có thể xua tan nghi ngờ của Nhân Tộc, bảo đảm kế hoạch được thực hiện hoàn mỹ.
"A, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, chơi đùa với các ngươi là được rồi. Thích diễn phải không? Thật chờ mong nhìn thấy biểu tình đặc sắc từ hy vọng biến thành tuyệt vọng những quân chủ vực sâu này, ha ha ha!”
Khóe miệng Bạch Đông Lâm nhếch lên, để lại một đạo thần hồn, trong nháy mắt tự diệt, lấy thần hồn vô vi làm cơ sở, trong nháy mắt sống lại.
Ầm ầm!
"Phạt! Phạt! Phạt!”
"San bằng vực sâu vô tận! Giết!”
Đại quân Nhân Tộc nhiều không thể đếm đã nhận được mệnh lệnh của Chúa tể Tinh Hồng, bắt đầu hội tụ về khe nứt vực sâu, muốn lần thứ hai tiến vào vực sâu vô tận, ý chí cực nóng tiêu hao ý chí vực sâu, đồng thời tru diệt đại quân ác ma hội tụ.
Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng trên thần tọa trong đại điện Phủ Giới Chủ, nhìn quanh bốn phía, tầm mắt không hề trở ngại nhìn thấy chiến tranh chủ hạm vô biên vô hạn, số lượng chiến hạm thứ cấp càng thêm khổng lồ.
Những chiến hạm này có bản thể khổng lồ, càng được mở rộng trong không gian, trong đó có một lượng lớn chiến sĩ Nhân Tộc.
Lúc này lão tổ đều đang chiến đấu kịch liệt ở tầng dưới đáy vực sâu vô tận. Thần điện không có ở đây, phủ Giới Chủ của Bạch Đông Lâm ngược lại trở thành trung tâm của quân đội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận