Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1044: Nhật Hành Nhất Thiện

Có một vài vị trí trọng yếu nếu xuất hiện sơ hở, sẽ mang lại những tổn thất rất lớn, có đôi khi nếu như một tòa thành sụp đổ, vậy thì vấn đề thường xuất hiện ở những chi tiết nhỏ nhất, lấy trí tuệ của các Lão Tổ mà nói bọn họ tự nhiên sẽ không có khả năng lưu giữ lại “tử huyệt” như vậy, mọi chuyện đều được chu toàn đến mức ngay cả giọt nước cũng không lọt. Lưu Đông Xuyên thu lại sắc mặt vui mừng, ánh mắt tìm tòi hỏi: “Đan Càn lão sư, sau này ngươi có tính toán gì không?”
“Ha ha ha, thiên địa bao la rộng lớn như vậy, lão phu cũng muốn đi thăm thú một chút, chư vị bảo trọng, lão phu sẽ trở về thăm mọi người!”
Lời nói của Đan Càn thoải mái đến cực điểm, không chỉ bởi vì bản thân đã đạt được danh ngạch trân quý, mà nguyên nhân lớn nhất là bởi vì sự cống hiến của bản thân hắn từng ấy năm đều được các vị Lão Tổ nhận định, đây cũng có thể ngầm hiểu là giá trị con người hắn cũng được các vị Lão Tổ nhận định.
“Lão phu cũng đi đây!”
Ầm~~
Thân thể khổng lồ của Tuyết Bạch long như xét nát hư không, ẩn mình vào trong thư nguyên không gian, rồi nhanh chóng đi xa.
Từ đó về sau, thế gian liền thiếu đi một Đan Càn tinh thông đan đạo, nhiều thêm một diệu thủ hồi xuân Bạch Long đại phu cứu khổ cứu nạn, được lưu truyền rộng rãi trong Nhân Giới.
... ...
Đông Cực Minh Hải, ở trong trung tâm một hòn đảo đại lục khổng lồ, Đại Hạ thần triều Đế Đô, Bạch Đông Lâm cùng với mấy tỷ đệ sóng vai đứng trên Quan Tâm đài, ngửa đầu nhìn ra phía xa xa, cảm giác được thiên cơ bắt đầu biến hóa kịch liệt.
Bạch Đông Lâm lặng lẽ nhắm hai mắt lại, cảm nhận thông qua Chiến Bia ở khắp mọi nơi, đem toàn bộ Càn Nguyên giới thu vào trong mắt, Cửu Hoàn Chi Tâm vừa mới xảy ra chuyện gì hắn tự nhiên cũng đã nhìn thấy ở trước mắt.
“Ừm, Đan Càn con người này thật không tệ, vậy mà có thể dung nạp vào Thiên La không gian, tuy rằng ngài ấy có già đi một chút, nhưng ta chính là thích loại người tốt như này, sẽ toàn tâm toàn ý giúp ta đi làm nhiệm vụ.
Thiên La không gian từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, đều có một điểm chưa bao giờ thay đổi đó là mỗi một Thiên La Túc Chủ mỗi ngày đều nhất định phải hoàn thành một nhiệm vụ hàng ngày nhất định, nếu như không làm sẽ bị khấu trừ vào điểm tích lũy ở Thiên La , hạ thấp thẩm cấp, thậm chí còn bị tước đoạt đi Thiên La không gian.
Đương nhiên, nếu vị Túc Chủ đó đang tiến hành bế quan hoặc có vụ sự gì đó quấn thân không thể đi làm được thì có thể xin kéo dài thời hạn thực hiện nhiệm vụ.
Yêu cầu nhiệm vụ nghiêm khắc như vậy, sở dĩ không dẫn tới sự phản kháng của các Túc Chủ là bởi vì nhiệm vụ hàng ngày mang tên “Nhật Hành Nhất Thiện” (mỗi ngày làm một việc thiện), nhiệm vụ hàng ngày này trong mắt các vị Túc Chủ tuy rằng khá là kỳ lạ nhưng lại không có bất kỳ khó khăn nào.
Bình thường đều là họ sẽ đến một nơi nào đó liên tục chịu cảnh hạn hán cần các vị Túc Chủ hành vân bố vũ (lập đàn cầu mưa), hoặc là ở địa phương có núi lửa phun trào, động đất, sóng thần cũng cần bọn họ đến nơi ứng cứu, hoặc là đi hàng yêu trừ ma…
Đối với bọn họ mà nói, những nhiệm vụ này rất đơn giản, chỉ cần tốn một chút thời gian là có thể đạt được điểm tích lũy trên Thiên La, đều được coi là phúc lợi của “Nhật hành nhất thiện”.
Thiên La Túc Chủ trước mắt có đến gần năm tỷ vị, Bạch Đông Lâm quyết định xuống cái nhiệm vụ nhỏ này tuy nhìn thì giống như những nhiệm vụ bình thường, nhưng với con số khổng lồ đó thì hiệu quả mà nó mang lại là một điều không thể tưởng tượng được.
Mỗi một ngày, bởi vì những cái nhiệm vụ này mà cứu sống không biết bao nhiêu người phàm, không dưới vạn tỷ, nếu cứ như vậy tích lũy từng ngày, đến chính Bạch Đông Lâm hắn cũng không rõ bản thân đã cứu sống bao nhiêu người, nhưng ít nhất sẽ nhiều hơn so với số sinh linh mà hắn đã giết.
Đây là chuyện của trước kia, khi hắn phá bỏ được vụ Huyết Hà Tông buôn bán trẻ con nhân tộc, đối với những phàm nhân kia này sinh thương cảm mà quy định ra quy củ này.
Hắn làm như vậy chỉ trị được ngọn mà không trị được tận gốc, tài tận sức mọn (ý chỉ không đủ tài trí), nếu muốn căn bản hoàn toàn thay đổi số phận đáng thương của những phàm nhân kia, vẫn phải nhìn đại tỷ của hắn.
Nghĩ đến đây, Bạch Đông Lâm không khỏi mở hai mắt ra, nhìn về phía Bạch Nguyên Trinh trầm ổn uy nghiêm đứng ở một bên. Nếu như Đại Hạ thần triều muốn đem toàn bộ chúng sinh phàm nhân của duy nhất Chân Giới đều dung nạp vào bên trong bản đồ, vậy vị đại tỷ này của hắn cường đại đến mức nào?
“Tiểu đệ, ngươi cảm thấy đại tỷ ta có thể làm cho Càn Nguyên đại lục này phát triển được không?”
Bạch Nguyên Trinh cảm nhận được ánh mắt của Bạch Đông Lâm đang nhìn mình, nghiêng đầu mở miệng hỏi, ánh mắt hàm chứa đầy thâm ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận