Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 355: Tấm bia Tiêm Giác Hoàng Kim

Tất cả các sinh mệnh trí tuệ đều thích khắc họa, lúc tồn tại thì viết sách truyền lại đời sau, lúc chết chui vào lòng đất thì lập một tấm bia đá trước mộ, những điều này để chứng minh ta đã từng tồn tại trên đời này. Đây không chỉ là một loại phương thức ký lục truyền thừa, mà còn là một phương thức ấn ký lưu lại sự tồn tại của chính mình. Cho nên đồ án tự phù trong tế đàn màu đỏ, Bạch Đông Lâm cũng mặc kệ chính mình hiểu hay không hiểu, ở dưới sự bao phủ của thần niệm, toàn bộ dấu vết đã đi vào trong thần hồn của chính mình, Một tòa tế đàn giống như đúc với tế đàn màu đỏ đã bị thần hồn của hắn đúc lại trong không gian.
Hiện tại hắn còn không lý giải được mấy cái đồ án tự phù đó, không có nghĩa rằng về sau cũng lý giải không được. Đây cũng là một loại tích lũy tri thức, không chừng khi nào đó sẽ có tác dụng đặc biệt.
Bạch Đông Lâm đi phía sau nhìn xung quanh, Thần Vô Khuyết đi phía trước không ngừng đến gần đỉnh chóp của tế đàn, thần sắc càng ngày càng trịnh trọng, giống như là đi hành hương. Mi tâm giữa trán nhảy dựng lên, toàn thân bắt đầu tản ra từng trận kim quang, bên trong kim quang lưu chuyển vô số tự phù.
Kim quang bao phủ lấy cả người của Thần Vô Khuyết, giống như thần xuất thế, bước lại gần phía trên của tế đàn màu đỏ thần bí quỷ dị. Hình ảnh không những không đột ngột, ngược lại còn hài hòa dị thường.
Giờ khắc này, đây là nơi thần thánh và tà dị dung hợp thống nhất.
Tế đàn màu đỏ này rất lớn, Thần Vô Khuyết đi rất chậm, dường như là một loại nghi thức nào đó, ánh mắt của Bạch Đông Lâm bình tĩnh theo sau. Trong lòng cũng không vội vàng, mười vạn năm còn chờ được, hắn không để bụng chút thời gian này.
Một lúc lâu sau, hai người mới lên đến đỉnh chóp bằng phẳng của tế đàn. Đỉnh của tế đàn màu đỏ bóng loáng như mặt kính, khác với bốn phía khắc đầy đồ án tự phù của tế đàn, mặt đất chỗ này bóng loáng đến mức có thể soi gương.
Đỉnh tế đàn trống rỗng rộng lớn, ở giữa chỉ có một tấm bia Tiêm Giác Hoàng Kim. Tấm bia này cũng không cao lớn, không nhiều không ít vừa vặn ba trượng.
Ong!
Tấm bia Tiêm Giác Hoàng Kim phát ra âm thanh vù vù kỳ dị, sau đó bắt đầu lập lòe kim quang, toàn bộ tế đàn màu đỏ bắt đầu run nhè nhẹ, vô số ánh sáng vàng bắn ra từ phía trên tấm bia Tiêm Giác Hoàng Kim, bắn thẳng vào đỉnh đàn bóng loáng. Ánh sáng tiến vào bên trong tế đàn màu đỏ bắt đầu điên cuồng phản xạ, từng đạo quang ảnh bị phác họa bởi vô số ánh sáng.
Bạch Đông Lâm và Thần Vô Khuyết đứng ở đỉnh đàn, xuyên thấu qua mặt kính đỏ đậm nhìn xuống, giống như góc nhìn của Thượng Đế. Hai người thu hết hình ảnh bên trong vào đáy mắt, cùng với sự xuất hiện của vô số hình ảnh, từng đợt âm thanh chém giết đánh chiến không biết từ đâu truyền vào trong tai hai người.
“Grào! Chiến! Chiến! Chiến!”
“Giết! Giết!”
Chiến trường vô biên vô hạn, từ đại lục vô tận lan tràn đến sâu bên trong hư không vũ trụ, mãnh liệt binh triều, chém giết thảm thiết.
“Kết trận! Lấy danh dự của Chiến tộc!”
“Phạt! Phạt! Phạt!”
Vô số binh lính mặc giáp đen thần sắc điên cuồng, phát ra rống giận, tất cả đều mang trên người khí thế mạnh mẽ làm người khác sợ hãi, sự cuồng nhiệt trong mắt bắn ra bốn phía. Tay điểm pháp quyết huyền ảo, một tia ánh sáng kim sắc phun trào ra từ trong ngực bọn họ, xâu chuỗi rất nhiều binh lính lại, hàng tỷ, trăm triệu binh lính mặc giáp đen bị kim sắc ánh sáng liên kết lại.
Bên trong chiến trường chém giết thảm thiết vô biên, bỗng nhiên xuất hiện một đoàn ánh sáng thật lớn, hợp thành từ vô số ánh sáng kim sắc đan chéo lại.
Grào!
Tiếng rống giận khủng bố phá tận trời cao, phanh! Một cánh tay thật lớn dò ra từ bên trong đoàn ánh sáng kim sắc, kim quang co rút lại biến mất không thấy. Một khối thân thể cao lớn chót vót đứng giữa trời đất, cao không biết bao nhiêu, châm dẫm đại lục, ba cái đầu thật lớn đột phá trời cao, bại lộ trong hư không của vũ trụ, là một người khổng lồ ba đầu sáu tay!
Sáu đôi mắt thật lớn mở ra, sáu cột sáng kim sắc nhanh chóng bắn ra, nơi nó đi qua, cho dù là sao trời, đại lục, tất cả đều hóa thành hư vô, đến tận mấy trăm năm sau cột sáng ở ngoài mới biến mất hầu như không còn.
“Phạt!”
Người khổng lồ ba đầu sáu tay gầm lên giận dữ, sáu tay nắm vào, một thanh đao được ngưng kết từ vô số kim quang trống rỗng hiện lên. Người khổng lồ vung đao, ánh sáng chói mắt làm cho hai người Bạch Đông Lâm nhịn không được híp hai mắt lại.
Sau khi ánh sáng trắng biến mất, hai người lại lần nữa nhìn người khổng lồ trảm hư không, trong hư không của vũ trụ lộng lẫy thế nhưng xuất hiện một đoạn ngân hà đen nhánh!
Ngân hà, bị chém đứt!
Bạch Đông Lâm hiểu rõ này ý nghĩa là gì, hành tinh trong vũ trụ vô cùng vô tận bị chém một đao, tất cả đều biến mất bên trong đoạn ngân đen nhánh!
“Kết trận! Lấy danh dự của Chiến tộc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận