Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 144: Huyết Giáp

Trong khu vực bình nguyên đen trống trải không một bóng người, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt ập đến, kích thích ấn đường của hắn mơ hồ đau đớn. Bạch Đông Lâm nhíu mày lại, nhìn bình nguyên trống không trước mặt. Hắn không thể lùi bước, nhất định phải tiến lên. Nhưng điều khiến hắn tương đối xoắn xuýt là hắn không biết hướng mình đang đi có chính xác hay không? Có thể vượt qua được bình nguyên đen không phải rời khỏi khu vực chôn cất, mà là đi sâu vào trong đó.
Cuối cùng vẫn muốn đi vào thăm dò một phen, chẳng qua chết mấy lần mà thôi, ngay sau đó hắn truyền âm nói với Tiểu Tử:
“Tiểu Tử, nơi này quá nguy hiểm, ngươi ở bên ngoài chờ đại ca, ta đi vào thăm dò đường đi trước.”
Tiểu Tử quấn trên cổ tay phải khẽ nhúc nhích, nó rời khỏi cổ tay rơi xuống đất hóa thành cây trượng dài, cất giọng trẻ con.
“Được, đại ca ngươi cẩn thận một chút.”
Bạch Đông Lâm hài lòng gật đầu, mặc dù Tiểu Tử này vừa mới sinh ra không lâu nhưng lại vô cùng nghe lời, không có chút tính bướng bỉnh của trẻ con. Hắn nói gì nó đều nghe nấy, ngoại trừ khẩu vị tương đối lớn ra thì cái gì cũng rất tốt.
Pháp tắc Bản Nguyên Thần Thông cũng sắp ngưng kết lại, nhưng không thể để nó mạo hiểm đi vào trong, mất nhiều hơn được.
Bạch Đông Lâm lại suy nghĩ một hồi, hắn tháo vòng tay Cực Đạo ra rồi ném cho Tiểu Tử, dây leo giống như tử ngọc bắt lấy vòng tay, quấn chặt vào đó.
Mặc dù vòng tay Cực Đạo cực kỳ cứng, nhưng cũng không phải không thể phá vỡ được. Đây là thứ đồ duy nhất để trở về của hắn, không được để mất. Vùng đất này vô cùng hoang vắng, không hề thấy một sinh vật sống, để Tiểu Tử giữ an toàn hơn là để hắn cầm theo mạo hiểm đi vào.
Sợ nhóc Tiểu Tử này không chịu được cô đơn mà chạy loạn khắp nơi, Bạch Đông Lâm không nhịn được lại dặn dò một tiếng:
“Tiểu Tử, ngươi ở lại đây không được đi lung tung, đại ca đi một chút rồi sẽ về ngay.”
“Vâng, đại ca!”
Hắn gật đầu một cái, không gian bị bóp méo, hắn bước một bước đi vào bình nguyên đen, để lại một mình Tiểu Tử đứng tại chỗ, dây leo cuốn chặt lấy vòng tay Cực Đạo.
Đi được mấy bước, Bạch Đông Lâm đã tiến sâu vào trong bình nguyên đen. Càng đi sâu vào bên trong, hắn phát hiện hiệu quả của Chỉ Xích Thiên Nhai càng ngày càng kém. Cuối cùng thậm chí hoàn toàn không cách nào sử dụng được nữa. Không gian ở đây vô cùng kiên cố, không gian trên bình nguyên đen bị niêm phong lại.
Bạch Đông Lâm chỉ có thể đi bộ, nhẹ nhàng dậm chân một cái, bóng người lập tức biến mất, tốc độ cũng vô cùng nhanh.
Sau khi chạy được một hồi, Bạch Đông Lâm đã bị một vết nứt hẻm núi vô cùng lớn chặn đường đi lại. Hẻm núi này rất dài, không thể nhìn thấy điểm cuối của hai bên, giống như toàn bộ bình nguyên tối đen trực tiếp bị tách ra thành hai nửa.
Linh Khiếu Huyết Nguyên trong cơ thể dâng trào rồi hóa thành độn quang huyết sắc bay lên. Tu luyện trong Nguyên Thai Cảnh, thể tu đả thông Nhân Khiếu đều có thể hóa thành độn quang mà bay lên.
Tuy nhiên tốc độ thoát của độn quang này gần giống với tốc độ chạy nhanh trên mặt đất của hắn. Mục tiêu bay trên bầu trời trong khu vực cấm quá dễ thấy, để bớt một chút phiền phức. Trong tình huống bình thường hắn cũng sẽ không bay lên.
Lúc này hắn lại muốn bay qua hẻm núi này, mặc dù hẻm núi rộng, nhưng vẫn không đến mức nhìn không thấy đầu, trong nháy mắt bay đến giữa hẻm núi.
Ngay khi hắn vừa bay qua hẻm núi thì đột nhiên có sự thay đổi, một luồng ánh đao mờ ảo phóng lên trời với tốc độ ngoài sức tưởng tượng, trực tiếp xuyên qua độn quang huyết sắc mà Bạch Đông Lâm biến thành.
Độn quang ngưng tụ lại một cái, bóng người của Bạch Đông Lâm hiện ra. Ánh mắt hắn liếc nhìn về phía sâu trong hẻm núi, sau đó một tia huyết văn hiện lên giữa mày. ‘Xẹt xẹt’, một trận mưa máu phun ra ngoài, cuối cùng bị mi tâm của hắn chém thành hai nửa.
Khoảnh khắc tàn thi rơi xuống, vô số ánh đao rất nhỏ bắn ra từ trong thi thể, tàn thi lập tức biến thành hư vô.
Trong lúc hô hấp, Bạch Đông Lâm sống lại ngay tại chỗ, thân thể trần truồng xẹt lên một tia hồng quang, một bộ khôi giáp huyết hồng bao quanh cơ thể.
Đó chính là bí thuật “Huyết Giáp” mà mấy ngày đi đường này đã được hắn luyện thành. Bí thuật này chủ yếu yêu cầu có năng lực khống chế vô cùng mạnh đối với Huyết Nguyên huyết dịch. Với linh hồn cường đại của Bạch Đông Lâm thì rất dễ dàng để tu luyện.
Điều thú vị là Bạch Đông Lâm bị ánh đao đáng sợ chém giết lại hiện lên vẻ tò mò trong mắt. Bóng người động một cái lập tức bay xuống hẻm núi.
Hắn vừa cử động thì lại có một đạo đao mang lao lên trời, trong nháy mắt bị chặn lại. “Huyết Giáp” chỉ có thể nâng cao một tầng phòng ngự của hắn, tác dụng vô cùng nhỏ, cũng chỉ có thể sử dụng để làm lá chắn cho cơ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận