Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1916 - Góc nhìn Tự Sự (2)

“Thì ra, tác dụng của một giọt máu siêu thoát này là hiến tế!”
Bạch Đông Lâm hiểu được hàm nghĩa của tự phù kia, nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, không phải chỉ cần nói là có thể hiểu được chúng và nắm bắt được sức mạnh của chúng, đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Khá là dễ hiểu, thay đổi và bóp méo nhận thức của “hắn”, quan sát tất cả mọi việc dưới góc nhìn Tự Sự, tất cả mọi thứ trong thế giới chân thực đều trở thành những văn tự được mô tả trong sách, đều là hư ảo, chỉ chứa ý nghĩa trên mặt chữ cơ bản.
Chẳng hạn như một vị Tiên Đế nào đó thi triển một chiêu “Hắn hóa tự tại”, người đọc sách biết chiêu này gọi là Hắn hóa tự tại, nhưng nào có biết được nguyên tắc của chiêu này là gì? Hơn nữa, làm thế nào để thi triển được nó?
Hoàn toàn chính là chuyện không thể thực hiện, thứ mà góc nhìn Tự Sự có thể thấy, chỉ là ý nghĩa được biểu hiện trên bề mặt của văn tự mà thôi, giống như nhận thức bị bóp méo của Bạch Đông Lâm lúc nãy, thứ trông thấy được chỉ là một đoạn văn tự mô tả—— “Bà Luân Sát Đế lưu lại một giọt máu dùng để hiến tế cửu đại hung địa, sau đó không còn gì khác nữa.”
Có thể làm được điều này đã cực kỳ tốt rồi, nhờ vào việc tổng hợp tin tức, hệt như giọt máu siêu thoát dùng để trấn áp Ngoan Nhân Đại Đế kia, bởi vì không có thêm tin tức nào, nên Bạch Đông Lâm không thể nhìn thấy tên của vị người siêu thoát đó.
“Rắc rối rồi, không nghĩ tới vùng đất Hôi Tịch sẽ liên quan đến người siêu thoát cấp Tự Sự......”
Bạch Đông Lâm cay đắng trong lòng, liên quan đến những mô tả về sức mạnh của người siêu thoát, hắn chỉ biết đại khái có ba loại: Khái Niệm, Tự Sự và logic.
Người siêu thoát logic, dựa theo một vài thuyết pháp bí mật, họ vốn không tồn tại mà chỉ là một sự tưởng tượng.
Vậy thì người siêu thoát cấp Tự Sự đã là bá chủ trong số người siêu thoát, không có bao nhiêu người có thể mạnh hơn so với đám Thần.
“Hê, nếu nói như vậy, tiến sĩ Trần đối đầu với Bà Luân Sát Đế cũng là cấp Tự Sự sao? Chậc chậc, không hổ là đồng hương, lợi hại, lợi hại!”
Đến lúc này rồi mà Bạch Đông Lâm vẫn còn tâm trạng để trêu chọc, cũng chẳng thèm coi tình hình trước mắt là đường cùng vô biên.
Vốn dĩ cũng là tự biết lượng sức mình, nếu như hắn có thể xử lý, nói không chừng còn phải chiến đấu hết mình. Nhưng nếu sự việc phát triển đến mức hoàn toàn vượt quá phạm vi khả năng của hắn, vậy dứt khoát chạy trốn là được rồi, trời sập thì tự nhiên sẽ có người siêu thoát chống đỡ.
Hắn chỉ là một Bỉ Ngạn, sức lực yếu ớt, không gánh vác nỗi trọng trách lớn đâu.
“Được rồi!”
“Ngược lại ta muốn xem xem, cái gọi là hiến tế, rốt cuộc là thế nào!”
Bạch Đông Lâm dằn suy nghĩ xuống, cuối cùng ý chí nhìn thoáng qua không gian mơ hồ một chút, rồi lập tức rút lui, không làm gì được giọt máu này rồi.
“Trước lúc đó, còn phải đi gặp ảo ảnh mà tiến sĩ Trần để lại, để xem hắn có tính toán gì không đã.”
Ý nghĩ khẽ động, xác định vị trí của một phân thân tha ngã trong đệ nhất hung địa – Chân Vô Chi Ngục, rồi phục sinh giáng xuống.
Vùng đất Hôi Tịch và Thập Đại Hung Địa đều được tạo thành từ Thời Không Tuyệt Đối đen trắng đan xen nhau và sự hội tụ của sức mạnh dòng xoáy vô tận.
Bởi đó là vật tự nhiên không chịu sự tác động của con người.
Chẳng qua, trong những năm tháng dài đằng đẵng trước kia, Nhất Diệu Cấm Vực của Hung Địa Thứ Mười bị hai vị người siêu thoát chiếm cứ, biến thành chỗ để thực nghiệm, mọi nguy hiểm sinh ra từ tự nhiên đều bị dẹp yên và bị thay thế bằng các loại vật thí nghiệm quỷ dị.
Xét theo lần Tai họa đen tối đến xâm lấn này, từ Hung Địa thứ nhất đến thứ chín hẳn là đã sớm bị động tay động chân, không còn đơn thuần là hung địa được tạo thành từ tự nhiên nữa.
Hung Địa Thứ Nhất – Chân Vô Chi Ngục đang trên bờ vực tan nát dưới xung kích chém giết kịch liệt.
Trời đất rộng lớn vô ngần, bầu trời tan vỡ, đất bằng trầm luân, vạn đạo diệt vong, thời không và tin tức như là đan xen như một mớ hỗn độn, cuối cùng trở nên khó mà chia cắt.
Ngọn lửa sền sệt và nóng đỏ phun từ tâm trái đất ra ngoài, thẳng tới hàng trăm vạn năm ánh sáng xa xăm, tạo thành những quầng sáng vô tận quẩn quanh đại lục vỡ vụn như những chiếc đai lưng ngọc bích.
Những sinh mệnh quỷ dị có thể thấy được khắp nơi vào ngày thường bên trong Chân Vô Chi Ngục và hung ác hiểm địa, lúc này đều bị xóa sổ trong trận chiến khốc liệt, chỉ còn lại sự tĩnh mịch bất tận.
Trong Luyện Ngục bao la có một tòa thần điện nguy nga vô lượng, toàn bộ màu trắng bạc, có hào quang lóng lánh quanh quẩn đang lơ lửng. Có thể mơ hồ trông thấy rất nhiều bóng dáng khổng lồ san sát nhau trong sương mù bạch quang, khí tức mạnh mẽ đến mức ngay cả thời không mê loạn áp bức cũng không tài nào mảy may tới gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận