Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1153: Thống nhất quy tắc

Lúc trước ngay cả tư cách hắn đặt chân lên trên này cũng không có, bây giờ vật đổi sao dời, toàn bộ Thiên Quan này đã thuộc về hắn.
Cụm thiên hà màu trắng kia chính là trung tâm hành chính của Bạch Thần Giới Vực, còn Cưu U Thiên Quan là nơi ở chính của thế giới này.
"Đi thôi, đi lên đó xem một chút."
Hắn dẫn hai người vượt qua một đoạn xa xôi, chỉ thoáng chống cả ba người đã rơi trên quảng trường, dấu ấn chiến hôn là bằng chứng cho thân phận của hắn, nhờ đó nên có rất nhiều trận pháp tự động né sang nhường đường.
Lúc trước tầm nhìn của hắn quá nghèo nàn nên cũng không thể quan sát tòa cảnh của Thiên Quan, bây giờ toàn cảnh vật ở đây được hắn nhận biết bao trùm hết toàn bộ.
"Chẳng trách đường kính căn cứ quan trọng này này tới ba tỉ kilomet, đứng ở đây nhìn nó chẳng khác nào một viên bi, Cưu U Thiên Quan này to lớn nhất cũng gần đến bốn trăm triệu kilomet."
"Nếu nói là phủ* ở thì không bằng nói là một thế giới thì hơn."
(*nơi ở chính có nhắc dòng trên.)
Ầm ầm ầm!
Xa xa truyền đến tiếng nổ ong ong kịch liệt, có một đống chiến xa Thanh Đồng chạy băng băng tới đây, bên trên có bóng người lung lay, hơi thở cũng rất phức tạp.
Loong-coong!
Chiến xa Thanh Đồng cao mười ngàn trương vỏ ngoài kiên cố, bóng người dày đặc nhảy xuống chiến xa, ôm quyền quỳ dưới mặt đất, hét lớn giọng:
"Tiện dân gặp qua Giới Chủ đại nhân!"
Tiếng hô như ấm, dường như nồng đậm sát khí, tuy những người này đã cố gắng ép hơi thở đó xuống nhưng bọn chúng vẫn không thể qua mắt được Bạch Đông Lâm.
Đây là một đám tướng sĩ hung hãn và mạnh mẽ, từ sát khí ở trên người cũng có thể nhìn ra họ đều là binh sĩ già rút khỏi chiến trường Chư Thần.
"Được rồi."
Bạch Đông Lâm cũng không có yêu cầu cao với người dưới trướng mình, chủ yếu nhất hắn cần bọn họ phải nghe lời, hắn kếu chém ai thì đi chém người đó là được, đám binh sĩ hùng mạnh này đương nhiên thỏa mãn điều kiện đó của hắn rồi.
"Tất cả đứng lên đi, theo ta đi vào đại điện bàn chuyện."
"Rõ!"
Vù---
Toàn bộ Cưu U Thiên Quan đều nằm trong khống chế của Bạch Đông Lâm, hắn hơi động suy nghĩ một chút một trận khói đen kịt bốc lên từ quảng trường, thần quang lấp lánh, chỉ trong nháy mắt, bóng dáng đám người lít nha lít nhít biến mất không thấy tăm hơi.
Chủ điện nơi này rất rộng lớn, Bạch Đông Lâm vẫn chưa thấy dấu vết không gian mở rộng nào bên trong này, đây chính là toàn bộ kiến trúc không gian từ đầu đến đuôi.
Bạch Đông Lâm khoanh chân ngồi ở Thần Tọa phía trên cung điện đen kịt, hai bên hắn là Tiểu Tiểu đang đứng thẳng với vẻ mặt nghiêm, còn có cả Tiểu Tử đang giả vờ rụt rè.
Phía dưới là hắc giáp tướng sĩ đứng khoanh tay.
"Các vị, Bạch Thần Giới Vực lần thứ hai được tạo ra từ tổ hợp vô số các thế lực phức tạp, những thế lực này đều đến từ các biên giới khác nhau, từng người cũng có vòng tuần hoàn theo quy tắc khác nhau nên nói chung lộn xộn đến mức không thể tả được.
Vì lẽ đó cho nên chuyện quan trọng trước tiên là phải thống nhất quy tắc! Chuyện này là điều thứ nhất, ta muốn toàn bộ tài nguyên được thống nhất nội trong thời gian năm năm tới!"
Nhân tộc thu lấy tài nguyên của các giới vực khác, cứ một ngàn năm một lần, Bạch Đông Lâm không biết những thế lực này đã nộp lên trên bao nhiêu nhưng chuyện đó bây giờ cũng không quan trọng nữa, đã đến đây thì toàn bộ theo quy tắc của hắn.
Bạch Đông Lâm nói nhẹ như mây gió, người phía dưới cũng giật mình, Giới Chủ này hình như rất khó sống chung đấy, vừa đến đã cho một đòn chí mạng trực tiếp nhắm thẳng vào vấn đề sắc nhọn nhất.
"Còn nữa, truyền pháp chỉ cho những kẻ thống trị ở cụm thiên hà của Hôi Minh Siêu Giới mau chóng đến đây gặp mặt ta...
Phân chia khu vực lại một lần nữa... Phân bố tài nguyên và sản lượng…
Phân bố cẩn thận quân Trấn Thủ, nhân số, tu vi ghi chép hết lại báo lên cho ta."
"..."
Sau ba ngày ba đêm, Bạch Đông lâm mới kết thúc cuộc nói chuyện lần này.
Giải quyết xong những việc vặt này, Bạch Đông Lâm vừa đợi tài nguyên dâng tới cửa, đồng thời cũng bắt đầu chuẩn bị ra mắt không gian Thiên La.
Hắn khoanh chân ngồi ở trong mật thất, suy nghĩ hơi chuyển động một chút tiến vào trong Thế Giới Đa Chiều, ngẩng đầu nhìn quả cầu ánh sáng to lớn trong không trung đang tỏa ra ánh sáng ấm áp dịu dàng kia.
"Thiên La, ngươi tiến bộ hơi chậm đấy."
"Xin lỗi chủ nhân!"
"Không sao, đợi ta thăng cấp tư duy cho ngươi một lát là được, quả cầu lượng tử siêu tư duy thích hợp nhất cho suy nghĩ logic của ngươi..."

Càn Nguyên giới, Nhiễm Hoa đại vực, Vân Lan Tông.
Lạc Thanh Nhi từ từ mở hai mắt ra, sâu trong con ngươi lóe lên một tia sáng xanh, khí tức bị kích động trong cơ thể từ từ tĩnh lại, vừa nặng nề mà lại lớn.
Cẩn thận đặt Bạch Ngọc Châu vào trong lòng bàn tay, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ hài lòng, ý niệm vừa động, thân hình luân chuyển qua lại giữa hư thực, tràn ngập ý nghĩ thanh tao mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận